Nghĩ đến hình ảnh đôi tay hoàn mỹ không một tì vết kia nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo cổ họng của mình, trên lưng Mặc Cúc lạnh lẽo.
Lúc này nhìn về phía Cơ Vô Tuế, vẻ quyến rũ trong mắt lập tức biến mất không còn sót lại chút gì, đặc biệt sau khi thấy Cơ Vô Tuế rất bá đạo giữ chặt tay Triệu Khách.
Trong nháy mắt Mặc Cúc đã hiểu mình làm một chuyện ngu xuẩn đến mức nào, trong chốc lát vừa kính nể vừa sợ hãi Cơ Vô Tuế.
Lúc ánh mắt hờ hững của Cơ Vô Tuế nhìn sang, Mặc Cúc lập tức cung kính cúi đầu, nàng hiểu rõ mỗi một người đến lần này giết chết mình đều không phải nhận bất kỳ sự trừng phạt gì.
“Hoan nghênh thiếu gia, ta đã bày tiệc mời khách cho thiếu gia, căn phòng ở lại cũng được sắp xếp ổn thỏa.”
Sau khi nghe thấy cách xưng hô của Mặc Cúc với Triệu Khách, khóe miệng Đại Đầu không khỏi cong lên mỉm cười thắng lợi.
Con mắt duy nhất kia nhìn về phía Vương Ma Tử, dường như muốn nói: “Nhìn đi! Đã gọi là thiếu gia rồi, chuyện tiếp theo còn phải nói nữa sao?”
Vương Ma Tử không quan trọng, hắn ta ước gì Triệu Khách kế thừa vị trí Hồng bà bà mới tốt.
Nếu thua thật, hắn ta vui còn không kịp.
“Không cần, dẫn ta đi gặp Hồng bà bà đi, ta cũng không định sống ở chỗ này.”
Triệu Khách không gọi sư nương mà gọi Hồng bà bà, nói gần nói xa đã thể hiện ra Triệu Khách quyết tâm không muốn có quá nhiều liên quan với Hồng bà bà.
Mặc dù là sư nương của hắn, nhưng nói thật ra Triệu Khách cũng không có tình cảm sâu đậm gì với nàng.
Mục đích của hắn vẫn rất đơn thuần, đó là hoàn thành tâm nguyện của lão đầu tử.
Sau khi hoàn thành, dù vị sư nương nhặt được này có cho lợi ích gì, Triệu Khách cũng không muốn, càng không muốn bị cuốn vào vòng xoáy khổng lồ này.
Đối mặt với giọng điệu lạnh lùng từ chối của Triệu Khách, sau khi Mặc Cúc hơi ngạc nhiên lại gật đầu: “Thiếu gia đã nói như vậy, vậy mời đi theo ta, chủ nhân đã chuẩn bị ba phần lễ vật cho ngươi.”
Nói xong không đợi Triệu Khách từ chối, đã quay người dẫn Triệu Khách đi đến cửa phòng bên cạnh.
Mặc dù là tầng cao nhất của Hồng Yên quán, nhưng diện tích của tầng này lại lớn hơn toàn bộ Hồng Yên quán.
Mỗi một phòng đều giống một không gian độc lập, công trình vĩ đại, tác phẩm kinh người, tất nhiên là kết quả của nhiều đời chủ nhân Quỷ thị tích lũy lại.
Chẳng mấy chốc, sáu cái hộp đen vuông vức xuất hiện trước mặt Triệu Khách.
“Đây là phần lễ vật thứ nhất mà chủ nhân chuẩn bị cho thiếu gia.
Mặc Cúc nói xong, vỗ tay để người mở hộp ra.
Hộp mở ra để lộ lồng thủy tinh trong suốt hoàn mỹ bên trong, Vương Ma Tử và Đại Đầu cũng không khỏi trợn to mắt, muốn xem bên trong là bảo vật như thế nào.
Hồng bà bà đã chuẩn bị lễ vật, bên trong chắc chắn là bảo vật cực kỳ trân quý, biết đâu còn là trọn bộ con tem hiếm có.
Nhưng sau khi mở hộp ra, Vương Ma Tử và Đại Đầu lập tức ngạc nhiên.
Đặc biệt là Đại Đầu, con mắt duy nhất trợn to như chuông đồng nhìn chằm chằm vào sáu hộp đồ trước mặt, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Thứ được đựng trong sáu cái hộp lại là sau đầu người máu me đầm đìa, điều khiến người ta rùng mình hơn là sáu đầu người này vẫn còn sống.
Tất nhiên giọng nói của bọn họ không có cách nào truyền ra từ trong lồng thủy tinh, nhưng xuyên qua lồng thủy tinh có thể thấy rõ ràng mỗi người đang đau khổ hét lên.
Đại Đầu nhận ra sáu người này, bốn người trong đó là lão bản dược thương số một số hai trong Quỷ thị, cũng là đồng bọn hợp tác rất quan trọng của hắn ta.
Không dám nói một tay che trời ở Quỷ thị, nhưng nói là cường hào một phương cũng không đủ.
Thân phận hai vị còn lại càng kinh người hơn.
So sánh với bốn lão bản dược thương kia, lại ảm đạm như đốm lửa nhỏ trong ánh nến.
Một vị là hội trưởng hiệp hội xem bói Quỷ thị, thực lực ít nhất ngang hàng với Từ Vũ, là cường giả số một.
Dựa vào năng lực xem bói cường đại, cho dù Từ Vũ cũng chưa chắc đã là đối thủ.
Một vị khác là hội trưởng thương hội Quỷ thị, thực lực không rõ nhưng quyền lực chắc chắn to lớn kinh người.
Nếu nói bốn lão bản dược thương Quỷ thị chỉ là thần tử dưới gối Hồng bà bà, vậy địa vị của hai vị hội trưởng này như Tể tướng quyền cao chức trọng, đại Tướng quân nắm binh quyền trong tay.
Dù là địa vị hay quyền thế đều đã đạt đến đỉnh phong nhân thần, nhưng sáu đầu người lại được bày gọn gàng ở trước mặt bọn họ.
Điều này sao không khiến Đại Đầu sợ hãi, sợ một lát nữa bên cạnh sẽ xuất hiện cái hộp thứ bảy dùng để đặt đầu của hắn ta.
“Những lồng thủy tinh này được chế tác đặc biệt, bọn họ ở trong hộp không thấy ánh sáng, không nghe được tiếng động chỉ đen kịt một màu, dưới hộp là hồn thạch tẩm bổ huyết nhục, có thể đảm bảo bọn họ giãy giụa trong hộp ít nhất mười năm cũng không có vấn đề.”
Mặc Cúc giới thiệu kỹ càng thân phận của mỗi người cho Triệu Khách, chỉ vào hội trưởng hiệp hội xem bói nói: “Từ rất lâu trước kia Hồng bà bà đã hạ lệnh cấm xem bói bất kỳ tin tức gì liên quan đến ngươi, hắn công khai làm trái lại còn truyền tin tức ra ngoài.”
Ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía lão nhân tóc trắng xóa kia, không khỏi khẽ nhíu mày.