Loại thần khí hộ quốc này mới là chỗ dựa để hắn giữ mạng.
Huống hồ, khởi điểm của thứ đồ chơi con tem hoàng kim này quá cao, năng lực rất cường đại, muốn hoàn toàn nắm giữ sự ảo diệu trong đó cần rất nhiều thời gian.
Hắn có một con tem Đại Hạ đỉnh đã đủ rồi.
Nhắc đến Đại Hạ đỉnh, Triệu Khách lại nhớ đến hai lão bất tử Thuỷ Lộc và gốc cây già.
Nhưng Triệu Khách cũng không lo lắng cho hai lão gia hỏa này, so sánh ra Triệu Khách càng lo lắng cho thằng ngu Đồ phu chi hạp này hơn.
Thằng ngu này bị hắn ném vào Đại Hạ đỉnh, sau khi hắn tự phế cũng không biết có thể quay về con tem hay không.
Nếu trở về là tốt nhất, nếu không thể trở về… Lâu như vậy cũng không biết thằng ngu này có đói đến ngu người hay không.
“Thiếu gia đã nói vậy, Mặc Cúc sẽ đi làm.”
Thấy Mặc Cúc muốn đi, Triệu Khách lập tức hỏi: “Đợi chút, bây giờ đưa bọn ta ra ngoài, ta không muốn ở lại nơi này thêm một khắc nào.”
Hắn đã đồng ý với Hồng bà bà, nhưng việc tiếp quản Quỷ thị cũng không đơn giản là gật đầu, bắt tay, ký một cái hợp đồng.
Việc chuyển giao Quỷ thị còn lâu mới đơn giản như vậy.
Trước khi tiến hành chuyển giao Quỷ thị, Triệu Khách cũng không muốn tiếp tục ở lại nơi này.
Hắn muốn quay về hiện thực nghỉ ngơi thật tốt.
“Thiếu gia, đợi sau khi ngài khôi phục thân phận người đưa thư, tất nhiên có thể rời đi bất cứ lúc nào.”
Triệu Khách thở dài bất đắc dĩ, hắn vừa ăn hết loại trái cây kia không lâu, nhưng hắn không muốn ở lại nơi quỷ quái này thêm một khắc nào.
Ngay lúc Triệu Khách thấy bất đắc dĩ, trong đôi mắt Đại Đầu đột nhiên xuất hiện vẻ vui mừng.
Sau khi ở bụng Đại Đầu xuất hiện một sợi ánh sáng nhạt, một quyển sách tem khảm nạm kim cương xuất hiện bên cạnh Đại Đầu.
Hắn ta đã khôi phục!
Sau khi tách khỏi Triệu Khách, Vương Ma Tử và Đại Đầu đã bị người ta đặc biệt đưa đến nơi này, đồng thời cho bọn họ trái cây có thể khôi phục thân phận người đưa thư.
Cho nên thời gian bọn họ ăn sớm hơn Triệu Khách, lúc này năng lực của trái cây được kích phát khiến Đại Đầu khôi phục trước tiên.
Nhìn mình lại có thể gọi ra sách tem, Đại Đầu thật sự vui đến phát khóc nhanh chóng lấy ra một bình thuốc màu vàng từ trong sách tem, sau đó uống hết sạch.
Sau khi nước thuốc vào miệng, vết thương dữ tợn trên mặt Đại Đầu lại nhanh chóng vặn vẹo.
Triệu Khách cẩn thận quan sát, phát hiện dưới da thịt Đại Đầu như có trăm ngàn con côn trùng đang nhúc nhích.
“Đúng là cường hào một phương, thật có tiền, lại có cả hàng hiếm khuẩn sinh vật nano này!”
Mặc Cúc nhìn cái bình rỗng trên mặt đất, không nhịn được than thở.
“Khuẩn sinh vật nano? Chưa từng nghe nói, rất đắt à?”
Ánh mắt Vương Ma Tử sáng ngời, tiến lên hỏi thăm Mặc Cúc.
“Đắt hay không thì ta không biết, dù sao lần này Hồng bà bà kiểm tra sản nghiệp của những tên trong thương hội Quỷ thị kia, cũng chỉ vơ vét được năm bình dược vật như vậy.”
Vương Ma Tử nghe vậy không khỏi nghĩ đến sáu cái đầu người kia, khóe miệng giật giật, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Đại Đầu, càng thêm tò mò thân phận của Đại Đầu.
“Ọe!”
Đại Đầu nôn ra một miếng thịt nát màu đen, trong chốc lát vẻ mặt Đại Đầu thoải mái hẳn lên.
Những miếng thịt nát này là những chỗ trong cổ họng của hắn ta bị ngọn lửa đốt tổn thương, sau khi nôn ra ngoài, Đại Đầu cảm giác hô hấp của mình cũng trở nên thông suốt.
Ngoại trừ khí quản, vết thương dữ tợn trên mặt hắn ta chịu tác dụng của những khuẩn sinh vật nano này nhanh chóng được xây lại.
Tổ chức mới sinh thừa ra trên mặt nhanh chóng biến thành màu đen, rụng xuống từ trên mặt hắn ta.
Trong hốc mắt phải trống không có một viên thịt nhanh chóng sinh trưởng, trong giây lát lại mọc ra một cái nhãn cầu mới tinh.
Chờ đến khi Đại Đầu ngẩng đầu lên lại, khuôn mặt vốn xấu xí như ác quỷ Tu La, trong nháy mắt đã khôi phục vẻ ngoài cũ của Đại Đầu.
Mày rậm mặt chữ điền, vóc dáng cao cao, trên khuôn mặt chữ điền nở một nụ cười: Lúc cười rộ lên để lộ ra hai hàm răng gọn gàng, mái tóc đen nhánh hơi xoăn tỏa sáng, ánh mắt của hắn ta không quá lớn nhưng rất có thần.
“Cuối cùng đã có thể nói chuyện.”
Đại Đầu thử hắng giọng, nhưng quá lâu không nói chuyện đến khi há miệng ra lại không biết nên mở miệng như thế nào.
Đặc biệt là lúc đối mặt với Triệu Khách, Đại Đầu thử tự giới thiệu bản thân một chút lại không biết nên mở miệng như thế nào.
Lại nói, mình bị hãm hại thảm như vậy, có nguyên nhân rất lớn là vì Triệu Khách, lẽ ra hai người là kẻ thù sinh tử, không chết không thôi mới đúng.
Nhưng mình có thể sống sót, đồng thời khôi phục lại cũng vì Triệu Khách, càng nghĩ càng thấy là ân oán cùng nhau.
“Ngươi là Dương Vạn Tài?”
Nhưng không đợi Đại Đầu mở miệng, Triệu Khách lại nói ra thân phận của Đại Đầu.
“A? Ngươi biết?”
Dương Vạn Tài hơi ngơ ngác, không biết vì sao Triệu Khách lại biết được thân phận của mình.
Triệu Khách tỏ vẻ đúng là như thế, tuy điều này nằm trong dự đoán của hắn nhưng cũng khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ.
Trên thực tế hắn cũng đoán, từ khi biết được Ninh Độc Khuyết không phải là Dương Vạn Tài, Triệu Khách vẫn đang nghĩ Dương Vạn Tài đang ở đâu.