Trên tế đàn, một đạo ánh sáng mạnh bay thẳng lên nhật nguyệt, chiếu sáng không gian xung quanh.
Vòng ánh sáng rực rỡ theo từng điểm ánh sáng màu bạc, quay xung quanh một chùm sáng.
Trong chốc lát, mọi người không tự chủ được ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn chùm sáng này.
So sánh ra, điểm huỳnh quang xanh biếc vừa rồi có đáng là gì, đúng là một hạt gạo ánh sáng mà thôi.
“Ít nhất là năng lực tứ giai, không biết là ai lại có bản lĩnh này.”
Lỗ tai Triệu Khách khẽ động đậy, không cần quay đầu cũng biết ai đang đứng sau lưng.
“Ta còn tưởng không gặp được ngươi nữa, sao ngươi lại nhận ra ta?”
“Hắc hắc, mùi thuốc ở trên người ngươi không thể lừa được cái mũi của ta.”
Kẻ nghiện thuốc mỉm cười đắc ý, đi đến bên cạnh Triệu Khách nói: “Thật ra ngươi không cần xếp hàng, nếu ngươi cần Hồng bà bà có thể bắt đầu phong tỏa xung quanh.”
“Không cần thiết.”
Nhắc đến vị sư nương nhặt được của mình, trong lòng Triệu Khách không dễ chịu lắm, càng không muốn đi gặp nàng, vừa nghĩ đến hình ảnh nàng lại dựa vào bờ vai của lão đầu tử, Triệu Khách lại cảm thấy buồn nôn.
“Có thể thấy oán khí của tiểu tử nhà ngươi rất lớn.”
“Chém thành muôn mảnh có tính không!”
Nghe Triệu Khách nói vậy, khóe miệng kẻ nghiện thuốc giật giật cũng không biết nên làm tiếp như thế nào.
Ngay lúc này, trong đám đông đột nhiên truyền ra một tràng tiếng hét chói tai như thủy triều, trong ráng mây bạc có một thanh bảo kiếm ánh vàng rực rỡ dần trở nên rõ ràng.
Ngay cả kẻ nghiện thuốc cũng không nhịn được trợn to mắt, hoảng sợ nói: “Con tem hoàng kim!”
“Lại là con tem hoàng kim!”
Trong nháy mắt, đám người xung quanh tế đàn sôi trào, con tem hoàng kim là khái niệm gì.
Dù là những đoàn đội lâu năm như Cam Hoa nhận được rất nhiều sự ủng hộ của Đãng Trầm, cũng chưa từng có cơ hội lấy được con tem hoàng kim.
Bọn họ cũng đã tồn tại rất lâu nhưng năng lực vẫn ngừng bước ở tứ giai, không có khả năng tiến thêm một bước nữa.
Không phải tài nguyên không đủ mà là không có con tem hoàng kim xông phá sự ràng buộc cho bọn họ.
Đây cũng là lý do vì sao sau khi Cam Hoa biết tin tức của con tem hoàng kim, lại bỏ qua mục tiêu Triệu Khách này không để ý đến, điên cuồng tìm kiếm con tem hoàng kim.
Cho dù là vậy, bọn họ vẫn không đạt được con tem hoàng kim.
Lúc này, lại có người có thể thông qua đồ vật thần bí lấy ra con tem hoàng kim, nếu đám người Cam Hoa có mặt ở đây, không biết sẽ có cảm tưởng gì, e rằng cũng muốn nôn ra máu.
“Không ngờ, không ngờ!”
Kẻ nghiện thuốc đứng bên cạnh Triệu Khách đấm ngực giậm chân, nước mắt lan tràn.
Con tem hoàng kim này là ngưỡng cửa khiến không biết bao nhiêu cao thủ kẹt lại, bản thân kẻ nghiện thuốc cũng là như thế.
Lúc này một con tem hoàng kim xuất hiện ở trước mặt bọn họ, tất cả mọi người chỉ có thể đứng ở bên ngoài tế đàn nhìn.
Ánh mắt đầy ghen tị nhìn về phía tế đàn, nếu có thể bọn họ tình nguyện liều cái mạng già đi tranh đoạt, nhưng kết giới xung quanh tế đàn lại là khoảng cách mà bọn họ khó vượt qua.
Đó là lực lượng cường đại của toàn bộ Quỷ thị trấn áp, tục truyền cho dù là người đưa thư cao cấp cũng đừng hòng rung chuyển kết giới, người duy nhất có thể bỏ qua quy tắc chỉ có Hồng bà bà.
Nhưng Hồng bà bà không thể tùy tiện phá hủy quy tắc Quỷ thị vì một con tem hoàng kim.
Cho nên mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn con tem hoàng kim này lẳng lặng lơ lửng ở trước mặt mình, lại không thể làm gì.
Ngay lúc trong lòng mọi người ghen tị đến phát điên, chỉ thấy thanh kiếm hoàng kim trong ráng mây bạc lại “rắc” một tiếng, trong giây lát thân kiếm màu vàng phủ kín vết rách.
“Các ngươi xem, thanh kiếm này sắp vỡ vụn!”
Mọi người ngước mắt nhìn sang, vết rách trên thân kiếm lại càng ngày càng nhiều như mặt kính bị nứt, hoa văn nứt vỡ bao trùm lên.
Kẻ nghiện thuốc nhanh chóng đi lên trước nhìn, khẽ cười lạnh nói: “Quả nhiên, lúc chủ nhân của con tem hoàng kim này còn sống chịu sự đả kích mạnh mẽ tổn thương nguyên khí, bị bỏ lại trong thần bí chi địa không biết bao nhiêu năm tháng, đã sớm không còn linh tính ngày xưa, chỉ là một cái xác không.”
“Ha ha ha ha, thì ra chỉ là một cái xác không.”
Lời nói của kẻ nghiện thuốc khiến mọi người nhao nhao cười trên nỗi đau của người khác, không diễn tả được cảm giác thoải mái này.
Dường như nhìn một người bay lên đỉnh phong, bỏ thật xa bọn họ, trong lúc mọi người sợ hãi thán phục lại đột nhiên trượt chân lăn xuống.
“Lần này thoải mái rồi.”
Kẻ nghiện thuốc lấy ra tẩu thuốc của mình từ trong sách tem, đắc ý ngồi xổm bên cạnh Triệu Khách hút một hơi.
Cũng không phải kẻ nghiện thuốc lòng dạ hẹp hòi, mà là con tem hoàng kim này đến quá dễ dàng, sự tương phản mạnh mẽ mới có thể khiến mọi người vui cười trêu chọc.
So sánh với vẻ mặt thoải mái của đám người kẻ nghiện thuốc, ánh mắt Triệu Khách lại nghiêm nghị nhìn thanh kiếm hoàng kim sắp vỡ nát này.
Hắn lại không lạc quan giống đám người kẻ nghiện thuốc, hắn không sử dụng Hoàng kim đồng nhưng con mắt dọc trước ngực lại đang không ngừng xao động, mang đến một loại áp lực vô hình cho Triệu Khách.
Thanh kiếm trong ráng mây bạc trước mắt có thể khiến mắt dọc sinh ra áp lực lớn lao, nói rõ dù thanh kiếm này vỡ vụn, chắc chắn bên trong cũng có lực lượng không thể coi thường.