Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2181 - Chương 2181 - Mộc Vương Phủ (2)

Chương 2181 - Mộc vương phủ (2)
Chương 2181 - Mộc vương phủ (2)

Huống hồ chuyện này đã được giải quyết viên mãn, cống phẩm đã được tìm về, Đại Trí hòa thượng giết chết tên tùy tùng Tam công tử đã chết, ngay cả Phổ Đà tự cũng bị đốt sạch.

Đây như một trận tuyết lớn, đã bao phủ tất cả dấu vết để lại, kết quả viên mãn, lẽ ra không có ai vặn hỏi ngọn nguồn chuyện này mới đúng.

Nhưng bây giờ nhìn lại vẫn có người không cam lòng!

Ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía bái thiếp trên tay.

“Nhưng nhiệm vụ này, nếu không chúng ta từ bỏ đi, ta luôn cảm thấy ngươi đưa tới cửa như vậy, chẳng may…”

Mặc dù chỉ là nhiệm vụ chi nhánh, nhưng nhìn từ nhắc nhở nhiệm vụ có thể thấy độ khó của nhiệm vụ này không nhỏ.

Rất hiển nhiên, tối nay muốn an toàn thoát khỏi Mộc vương phủ cũng không dễ dàng, nhưng Triệu Khách lại có một suy nghĩ khác.

Hắn muốn đứng vững ở triều đình, đứng từ góc độ của phe thứ ba, dù thế nào cũng có liên quan với vị Tam công tử này.

Ngược lại, nếu có thể nhận được sự ưu ái của vị Tam công tử này, chắc chắn sẽ có trợ lực rất lớn cho hắn.

Về phần có thể an toàn thoát ra hay không, Triệu Khách không lo lắng vấn đề này chút nào.

Sau đó Triệu Khách gọi ra Đại Hạ đỉnh, bóng dáng trốn vào trong đỉnh.

Thuỷ Lộc vẫn đang chăm sóc dược viên của hắn ta, sau khi Cơ Vô Tuế rời đi, gốc cây già không bị Triệu Khách nhét thức ăn cho chó tra tấn mỗi ngày nữa, tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều.

Tuy vẫn không muốn đối mặt với Mạt Lỵ, nhưng ít nhất đã chịu rời khỏi động, không có việc gì sẽ đánh cờ, tâm sự với Thuỷ Lộc, uống chút trà hoa nhài gì đó.

Camilleri sẽ chơi đùa với Mạt Lỵ và Gia Ngọc, không có việc gì thì nấu ăn, đánh đàn, ngược lại khiến Triệu Khách cảm thấy trong Đại Hạ đỉnh có sức sống hơn mấy phần.

Về phần Vương Ma Tử…

Dường như sau khi tên này đánh một trận lần trước đã tự cô lập bản thân, chuyên tâm suy nghĩ võ đạo của mình, đói bụng sẽ chạy đến dược viên của Thuỷ Lộc, thấy cây nhân sâm tinh nào mọc không tốt sẽ trực tiếp rút ra ăn hết.

Sau khi Triệu Khách trở về cũng không để ý đến bọn họ, mà đi tìm Ải Cước Hổ.

Chỗ ở của tên này không giống với những nơi khác, đây là một vùng núi, ba ngọn núi nối liền hình thành một lòng chảo thấp bé.

Hồ nước trên núi chảy xuống, lách qua lòng chảo này.

Trong lòng chảo toàn là cát đá trắng xóa, là trải lên một tầng thủy tinh thật dày.

Trước căn nhà gỗ còn có một con đường nhỏ, chỉ có điều con đường phía sau căn nhà đã bị cắt đứt.

Đây là Triệu Khách đặc biệt chuẩn bị cho Ải Cước Hổ, lúc Triệu Khách dùng “Tự nhiên chi nộ” sáng tạo ra hoàn cảnh này, Thuỷ Lộc còn đặc biệt đến chỉ đạo.

Theo lời nói của Thuỷ Lộc, loại bố cục phong thủy này là bão âm hoàn thủy, trên mặt đất có trải thủy tinh có thể hấp thu âm khí với trình độ lớn nhất.

Về phần căn phòng mà Ải Cước Hổ ở lại, bao gồm cả con đường bị chặn lại trước cửa, dù là vị trí hay cách bố cục đều là Thuỷ Lộc đặc biệt thiết kế tỉ mỉ.

Theo ý của Thuỷ Lộc, ở nơi quỷ quái này, người sống không ở được bao lâu đường Phúc Thọ ngắn đi, sau cùng không phải đột tử cũng là bệnh chết.

Nhưng quỷ rất thích ở lại nơi này, đối với bọn nó ở lại chỗ này có lợi ích cực lớn cho tu hành, hiệu quả không thua gì những động thiên danh sơn kia.

Triệu Khách vừa đi vào trên núi, đã có thể cảm nhận được luồng khí âm hàn đập vào mặt, âm sát dày đặc bị vây vào trong lòng chảo này, rõ ràng không có gió lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.

Xem ra hiệu quả không tệ lắm.

“Đoàn trưởng!”

Lúc này, Ải Cước Hổ chạy ra từ trong phòng.

Sau khi thôn phệ nhiều linh hồn như vậy, bóng dáng của Ải Cước Hổ trông càng rắn chắc hơn trước rất nhiều.

Một thân quỷ khí nội liễm, nếu không nhìn kỹ thậm chí không thể nhận ra hắn ta là một tên lệ quỷ thật sự.

Đặc biệt sau khi hắn ta thôn phệ linh hồn của Đại Trí hòa thượng, mấy phần lệ khí trong hồn phách đã biến mất không thấy gì nữa, khiến Ải Cước Hổ có mấy phần Phật tính từ trong cõi u minh.

Lúc này đi tới, Ải Cước Hổ nhìn Triệu Khách nở nụ cười vô cùng rực rỡ, dường như được gặp người thân cực kỳ thân thiết.

Ở trong lòng hắn ta, Triệu Khách là huynh trưởng là thân tộc của mình, hiện tại mình không hồn phi phách tán đều dựa vào sự trợ giúp của Triệu Khách.

Hắn ta sốt ruột đi tới nói: “Đoàn trưởng, ở đây cực kỳ thoải mái, chỉ có điều một mình ở đây quá cô độc nhàm chán.”

“A, ngươi muốn nói cái gì?” Ánh mắt Triệu Khách như điện, như đã khám phá ra suy nghĩ nhỏ bé của Ải Cước Hổ.

“Chậc, hắc hắc, hay là ngươi có cơ hội bắt cho ta hai nữ quỷ đi…”

Ải Cước Hổ đan hai tay vào nhau xoa nắn qua lại, khẽ nói.

“Đừng nghĩ đến nữ quỷ nữa, ta tìm hai nữ quỷ cho ngươi, ngươi có tin hai lão quỷ này sẽ chơi chết ngươi hay không.”

Triệu Khách không biết Thuỷ Lộc thế nào, nhưng gốc cây già chắc chắn sẽ cho Ải Cước Hổ nếm chút mùi vị đau khổ, chẳng may kéo theo cả tên Thuỷ Lộc này, đừng thấy bây giờ Ải Cước Hổ có chút đạo hạnh nho nhỏ, e rằng còn chưa ăn được đã bị ném đi.

“Ngươi tiêu hóa được bao nhiêu trí nhớ của linh hồn tên tùy tùng kia?”

Bình Luận (0)
Comment