Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2201 - Chương 2201 - Không Nhìn Thấu Tam Giới (2)

Chương 2201 - Không nhìn thấu Tam Giới (2)
Chương 2201 - Không nhìn thấu Tam Giới (2)

Năng lực bị động không cần tiêu hao, dùng Phật châu này để tu hành sẽ khiến hiệu quả tu luyện của bản thân tăng lên 40%.

(Chú thích: Giới hạn trong công pháp Phật môn)

Năng lực đặc thù 2: Pháp tướng thần thông

Sau khi tiêu hao Phật lực của bản thân để kích hoạt, có thể hiện ra Pháp tướng thần thông để tác chiến.

(Chú thích: Đẳng cấp pháp tướng được triệu hồi ra có liên quan đến tu vi Phật đạo của bản thân người sử dụng.)

Một chuỗi Phật châu và một bộ kiếm ngọc này đều là cấp bậc tem bạch ngân, Triệu Khách không thể không nói trong không gian thi đấu tranh bá lần này có tiếng là tài nguyên siêu cấp, thật sự thoải mái đến không chịu được.

Nếu đổi lại là không gian khủng bố bình thường, muốn thu hoạch được hai con tem này đoán chừng phải hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến có độ khó rất cao.

Hắn chỉ tham gia một hội đèn lồng đã có thể một phát đạt được hai món, đương nhiên trong lòng Triệu Khách thấy rất đắc ý.

Đặc biệt là bộ kiếm ngọc kia, phòng ngự tinh thần tạm thời tăng lên mức 40%, đơn giản là bảo bối được chế tạo riêng cho nhiệm vụ chính tuyến lần này.

Tuy không biết rốt cuộc biện luận Phật Đạo là dáng vẻ như thế nào, nhưng có bộ kiếm ngọc này thì toàn bộ đội ngũ của hắn sẽ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối trong nhiệm vụ chính tuyến.

Chỉ với một điều này, Triệu Khách đã cảm thấy kiếm lời không lỗ, trong lòng âm thầm khen ngợi Lôi Mẫu thật to, ngày thường tiểu gia hỏa này không nói một lời nhưng vào thời điểm mấu chốt vẫn rất mạnh mẽ, bốn thanh kiếm ngọc cắm trên người hắn không bị đòi về ngay tại chỗ.

Về phần sau đó người Toàn Chân giáo muốn đòi về, hắn có một nghìn cách để đòi lại khoản nợ này.

Ải Cước Hổ nhìn hai con tem này chảy nước miếng, lúc hắn ta còn sống cũng không có được mấy con tem bạch ngân, chết rồi càng đừng suy nghĩ đến.

Lần này Triệu Khách lại có thể dễ dàng lấy được hai con tem.

Lúc này Ải Cước Hổ vẻ mặt nịnh nọt, giơ ngón tay cái với Triệu Khách: “Cao, thật sự cao!”

Lúc đang nói chuyện, Triệu Khách đột nhiên dừng bước nhìn hai bóng người đứng trước cửa khách điếm.

Trong chốc lát, vẻ mặt Triệu Khách trở nên rất kỳ quái.

Một tên hòa thượng một tên đạo sĩ đứng ngoài khách sạn, ánh mắt hai người đối chọi gay gắt, cảm giác như đôi bên chỉ thở một hơi cũng giống như đánh nhau.

Triệu Khách nhận ra cả hai người này, đạo sĩ là Miêu Đạo Nhất, còn hòa thượng là một trong hai vị tăng nhân vẫn luôn đi theo sau lưng Tam Giới hòa thượng.

“Đoàn trưởng, không phải đến đòi nợ chứ?”

Ải Cước Hổ lại gần nói bên tai Triệu Khách.

Triệu Khách nghe vậy trợn mắt lườm Ải Cước Hổ, nói đùa, thịt đã ăn vào trong miệng có lúc nào nôn ra không.

Lúc này Triệu Khách sửa sang lại quần áo, bước nhanh đến nghênh đón, cười nói: “Hai vị đã đợi lâu, không biết hai vị chờ hạ quan ở chỗ này là có chuyện quan trọng gì?”

Thấy Triệu Khách trở về, ánh mắt Miêu Đạo Nhất sáng ngời tiến lên một bước muốn mở miệng, nhưng chẳng mấy chốc Miêu Đạo Nhất đã nghĩ đến tên hòa thượng bên cạnh, khuôn mặt lạnh lùng thu lại đôi chân vừa nâng lên.

Tên hòa thượng kia lại không lo lắng nhiều như vậy, đi lên trước lấy ra một bản kinh thư từ trong túi đeo, cung kính đưa đến trước mặt Triệu Khách.

“Đại trưởng lão phân phó đưa bộ Nộ mục kim cương này cho tên cương thi kia tu tập, chỉ cần luyện thành đệ nhất tầng thì có thể hòa tan Long khí tích tụ không thay đổi ở trên người.”

Triệu Khách nghe vậy hơi ngẩn ngơ, nhận lấy bản điển tịch do tên hòa thượng này đưa đến.

Hắn tin tưởng sau việc Hóa long kinh lần trước, Tam Giới sẽ không dùng loại thủ đoạn Bồ Tát kinh ngụy trang để lừa gạt hắn.

Nhưng rốt cuộc Tam Giới hòa thượng này muốn làm gì, Triệu Khách lại không thể nhìn thấu.

Chưa nói đến sư đệ Đại Trí hòa thượng của hắn ta chết ở trên tay hắn, chỉ với việc trên hội đèn lồng lần này hắn làm hắn ta mất hết mặt mũi, còn diệt sát một sợi nguyên thần của hắn ta.

Tên này không tìm đến hắn tính sổ, Triệu Khách đã cảm thấy rất bất ngờ, sau đó lại còn đưa bảo bối cho hắn?

Ý chí này… Thật sự là đánh má trái còn đưa má phải qua.

Trong lòng Triệu Khách lập tức không nhịn được suy đoán ác ý: “Chẳng lẽ hắn có tâm lý SM??”

Dường như tên hòa thượng này cũng không tiện nói gì khác, sau khi giao kinh thư trên tay cho Triệu Khách lại xoay người rời đi.

Triệu Khách nhìn theo bóng lưng của hòa thượng, thật sự cảm giác được bước chân hòa thượng đi ra ngoài làm việc không lưu danh.

“Hắc hắc.” Lúc này Miêu Đạo Nhất thấy hòa thượng đã đi, mặt dày đến gần.

Ánh mắt nhìn thoáng qua bộ kinh thư ở trên tay Triệu Khách, cười nói: “Vương huynh, ngọc kiếm…”

Miêu Đạo Nhất còn chưa nói hết câu, chỉ thấy khuôn mặt Triệu Khách tối sầm lại, quay đầu nhìn về phía Ải Cước Hổ: “Đóng cửa, tiễn khách!”

Lưu thủ tư Đại đô cũng không phải chức nhàn nhã, tuy cùng cấp với Tào vận sử tư nhưng trên mặt quyền lực lại còn lớn hơn Tào vận sử tư rất nhiều.

Nơi này tương đương với cấp bậc cục công an tỉnh, thậm chí là loại cục cảnh sát thủ đô, một nơi nắm giữ binh quyền chân chính.

Từ sáng sớm Triệu Khách đã chạy đến Lưu thủ tư báo cáo.

Mộc vương phủ đã phái người đến dặn dò, không sai, còn không cần cả công văn liên nhiệm chức, chỉ phái một hạ nhân đến nơi này dặn dò.

Bình Luận (0)
Comment