Triệu Khách bước từng bước một, mỗi một bước đặt xuống trên mặt đất lập tức phát ra tiếng động giống như tiếng thủy tinh vỡ.
Cho đến khi chân Triệu Khách ấn sâu vào đất, tiếng động chói tai này mới biến mất.
Nhưng khi Triệu Khách nâng bước chân thứ hai lên vẫn là như thế, hơn nữa áp lực trên người càng mạnh hơn trước đó.
Triệu Khách không khỏi nhìn về phía Vương Ma Tử, trong hai con ngươi có thể rõ ràng thấy một luồng khí tràng vô hình lúc ẩn lúc hiện xung quanh.
Luồng khí tràng cường đại này như một đoàn gió bão xoay tròn, quay xung quanh Vương Ma Tử hình thành một luồng phòng ngự cường đại.
Bất kỳ kẻ nào muốn cưỡng ép xông vào đều sẽ trả giá thê thảm đau đớn.
Nếu nói ai trong đoàn người bọn họ có thể đến gần Vương Ma Tử, vậy chắc chắn không phải Triệu Khách mà là Gia Ngọc.
Gia Ngọc không chỉ làm loại chuyện này một lần, thậm chí có một lần tiểu nha đầu này nghịch ngợm, trộm Cán bút Mã Lương của Thuỷ Lộc vẽ một chuỗi ria mép trên mặt Vương Ma Tử.
Kết quả chờ đến khi Vương Ma Tử phát hiện điều không đúng, mở mắt ra nhìn lại thấy trên mặt mình mọc ra hai đôi răng nanh cong cong.
Gia Ngọc có thể nhẹ nhõm đi đến bên cạnh mình cũng không phải vấn đề thực lực, mà là thiên phú của nha đầu này quá yêu nghiệt, đơn giản là loại nghịch thiên.
Nàng lại tự khai phát ra một bộ phạt rất đơn giản, phá vỡ khí tràng phòng ngự của Vương Ma Tử.
Sau này Vương Ma Tử còn cố ý thỉnh giáo, kết quả chẳng mấy chốc hắn ta đã phát hiện đây là một quyết định ngu xuẩn.
Ngoại trừ việc chỉ đè trí thông minh của mình xuống đất ma sát, căn bản không có ích lợi gì.
Bộ phạt chỉ là một cái thùng rỗng, bên trong ẩn chứa một loại kỹ xảo gần như cùng đạo mới là quan trọng.
Trừ khi có thể tìm hiểu thấu đáo sự huyền diệu trong đó, nếu không học cùng bộ pháp căn bản không có bất kỳ tác dụng gì.
Hết lần này đến lần khác loại huyền diệu chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời này, cho dù Gia Ngọc đã dùng hết mọi cách dạy Vương Ma Tử nhưng cuối cùng vẻ mặt Vương Ma Tử vĩnh viễn luôn mờ mịt.
Đến cuối cùng Gia Ngọc chỉ có thể dùng ánh mắt ghét bỏ không khác Âu Dương Xu chút nào hung hăng khinh bỉ Vương Ma Tử, sau đó rời đi.
Sau chuyện này, Vương Ma Tử cũng không dám sơ suất nữa, lần này vẽ ra hai đôi răng nanh, lần sau là cái gì?
Có trời mới biết ngày nào đó Gia Ngọc ý tưởng đột phát, vẽ ra thứ gì ở trên mặt hắn ta, hắn ta ra ngoài còn có thể gặp người sao?
Cho nên Triệu Khách chắc chắn hiện tại Vương Ma Tử đã thức tỉnh, chỉ cố ý vờ ngủ muốn dùng cách này để từ chối hắn.
Nhưng Triệu Khách lại rất tò mò, muốn xem thử hắn có thể đi được mấy bước.
Lúc Triệu Khách đi đến bước thứ bảy, đã không tự chủ được lựa chọn hóa cáo.
Nhưng lúc kiên trì đến bước thứ mười, Triệu Khách đã không có cách nào đi về phía trước nữa.
Khí tràng phía trước đột nhiên tăng thêm, gấp mấy lần trên người trước đó.
Triệu Khách có dự cảm cứ tiếp tục đi về phía trước, luồng khí tràng cường đại này sẽ trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài.
Thấy thế, Triệu Khách không khỏi bất đắc dĩ thở ra một hơi, quả nhiên đối đầu chính diện vĩnh viễn không phải sở trường của hắn.
Trong lòng khẽ động, chỉ thấy Triệu Khách gọi ra Quỷ hổ, tên này dựa vào tài nguyên to lớn do Hồng Yên quán cung cấp, vô số vật liệu kim loại, hiếm có, bình thường đều bị tên này ăn sạch sẽ.
Cuối cùng nuôi nấng ra khôi giáp kim loại toàn thân đen nhánh như gương, nhìn kỹ sẽ phát hiện trên khải giáp có quang ảnh giống với tinh hà.
Ngoại hình đơn giản giản dị, không có bất kỳ chỗ xốc nổi hoa mỹ gì, ngay cả vũ khí cũng không có, chỉ có hai mặt thuẫn bài.
Tất cả giống như dự tính ban đầu của Triệu Khách, bỏ qua tất cả công kích chỉ theo đuổi phòng thủ.
Quỷ hổ hợp lại một cách hoàn mỹ với thân thể của hắn.
Triệu Khách cũng không biết rốt cuộc Quỷ hổ đã thôn phệ bao nhiêu kim loại quý giá, chỉ cảm thấy sau khi mặc lên người áp lực do luồng khí tràng vô hình xung quanh mang đến lập tức tan thành mây khói.
“Đừng giả vờ, còn giả vờ nữa cẩn thận ta gọi ra cây mây, cho ngươi một cái thiên niên sát từ dưới mông!”
Triệu Khách đi đến bên cạnh Vương Ma Tử thấy hắn ta vẫn còn giả vờ ngủ, lại hung tợn uy hiếp.
Trong chốc lát, cơ bắp trên khóe miệng Vương Ma Tử giật giật mấy cái mất tự nhiên, dường như biết mình còn giả vờ tiếp nữa, Triệu Khách chắc chắn sẽ làm thật, bất đắc dĩ mở to mắt: “Ngươi biết thời gian của ta không quá dư dả.”
Triệu Khách nhún vai, dứt khoát ngồi xuống bên cạnh Vương Ma Tử: “Ta không biết, thậm chí ta không biết rốt cuộc gần đây ngươi thế nào?”
Gần đây biểu hiện của Vương Ma Tử rất khác thường, Triệu Khách vẫn chưa vặn hỏi.
Nhưng đến bây giờ, Triệu Khách không nhịn được mở miệng hỏi thăm chân tướng trong đó.
Dù sao Vương Ma Tử cũng là đồng đội mạnh nhất của hắn, cũng là đồng bạn được hắn tin tưởng nhất, Triệu Khách thật sự rất quan tâm hắn ta.
“Hít… Phù…” Thở ra một hơi thật dài.
Vương Ma Tử thở xong tán đi khí tràng xung quanh, đứng lên nói: “Yên tâm, ta không sao, chỉ là thấy tên một cố nhân ở trên bảng xếp hạng, gần đây trong lòng buồn phiền mà thôi.”