Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2265 - Chương 2265 - Cực Hình Cũng Không Biết? Ta Dạy Cho Ngươi!

Chương 2265 - Cực hình cũng không biết? Ta dạy cho ngươi!
Chương 2265 - Cực hình cũng không biết? Ta dạy cho ngươi!

“Đại nhân, ngài xem có tiếp tục bắn pháo không?”

Khánh Cách Nhĩ Thái cẩn thận đi lên báo cáo với Lạc Nữ.

Nhưng dường như Lạc Nữ không có tâm trạng để ý đến hắn ta, nhìn chằm chằm vào trong gương, bảo đảm vừa rồi bắt Triệu Khách lại cũng không làm rối loạn tóc của nàng.

“Vâng!”

Sau khi Khánh Cách Nhĩ Thái đạt được đáp án như trút được gánh nặng, cúi đầu cẩn thận lui xuống.

Nhưng lúc này lại nghe có người kêu lên: “Chờ chút!”

Khánh Cách Nhĩ Thái ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn, phát hiện người lên tiếng không phải Lạc Nữ mà là Triệu Khách vừa bị Lạc Nữ đưa về.

Mặc dù Triệu Khách bị Lạc Nữ bắt về, nhưng sự đãi ngộ còn tốt hơn tưởng tượng của hắn.

Hắn ngồi trên ghế bên cạnh Lạc Nữ, bên cạnh còn có hai thị nữ hầu hạ.

Nếu bỏ qua một đoàn khuẩn ban màu đen trên cổ Triệu Khách, người không biết còn tưởng tên này là khách quý do Lạc Nữ mời đến.

Hiển nhiên đoàn nấm mốc màu đen trên cổ càng bá đạo hơn lần trước, hiện tại Triệu Khách cảm giác thân thể của mình đã không còn là của mình, những nấm mốc này điên cuồng lan tràn ra cả người hắn, khiến thân thể của hắn gần như hoàn toàn mất đi sự khống chế.

Cho nên, hiện tại Triệu Khách ngồi trên ghế nhưng trên cơ bản từ cổ trở xuống đã tê liệt, muốn uống nước còn cần thị nữ bên cạnh đến đút.

Về phần Heo mập lại không có đãi ngộ tốt như vậy, sau khi bị Lạc Nữ trực tiếp vặn gãy tay chân, trực tiếp bị ném trong bụi cỏ phía dưới.

Lạc Nữ không có hứng thú với hắn ta, vốn là xác chết còn là loại đã cứng, làm phân hóa học còn ngại ô nhiễm.

Tuy lấy thể chất cương thi của Heo mập, chết thì không chết được nhưng nếu bắn một pháo xuống, đoán chừng cũng không chịu nổi.

Triệu Khách chật vật ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nữ trước mặt: “Có muốn làm một cái giao dịch không, ngươi thả mấy đồng đội của ta đi, ta đảm bảo lần này ngươi có thể lấy được quán quân thi đấu tranh bá.”

“Ta quan tâm sao?”

Trên tay Lạc Nữ vẫn cầm một cái gương, dường như vĩnh viễn nhìn không chán, chỉ có mất đi cái gì mới biết trân quý thứ đó.

Sau khi bị lột một lớp da lúc đang sống sờ sờ, so sánh với nỗi đau trên nhục thể, mặt tinh thần càng là một loại tra tấn.

Thậm chí có một đoạn thời gian nàng cũng không dám soi gương.

“Ngươi không quan tâm thì ngươi đến tham gia thi đấu tranh bá làm gì, đừng nói là đến tìm ta, ta không cảm thấy ngươi sẽ yêu ta như vậy, đáng giá để ngươi từ bỏ địa vị mười người đứng đầu vì ta, mạo hiểm tham gia lần thi đấu tranh bá này.”

Lạc Nữ ngạc nhiên, không ngờ đã đến lúc này Triệu Khách vẫn còn dám trêu chọc mình.

Trong chốc lát, nàng đặt tấm gương trên tay xuống, tư thế đầy thân thiết lại dụ hoặc dùng hai tay đè đầu vai Triệu Khách xuống.

“Ngươi cảm thấy ta cần ngươi giúp đỡ sao?”

Thân thể Lạc Nữ càng ngày càng đến gần, nhưng không biết vì sao Triệu Khách lại ngửi được mùi hôi thối.

“Ngươi không có khả năng giết chết tất cả người dự bị, ngươi cố ý duy trì điểm tích lũy ở vị trí thứ tám lại che giấu sâu như vậy, cũng là vì lo lắng thân phận của ngươi bại lộ bị những người được chọn khác liên thủ đuổi giết, dù sao chỉ có một người được kế thừa vị trí chủ nhân Quỷ thị không phải sao?”

Sau khi bị Triệu Khách vạch trần mọi chuyện, nụ cười trên mặt Lạc Nữ càng rực rỡ hơn.

Lúc này trông hai người như tình nhân vừa nói vừa cười tán tỉnh nhau.

Lạc Nữ áp vào bên tai Triệu Khách, hương thơm ướt át đập vào vành tai Triệu Khách, Lạc Nữ khẽ khàng nói: “Ta vẫn đang nghĩ ta nên tra tấn ngươi như thế nào, ngươi nói xem thế này có tốt không…”

Sau khi Lạc Nữ nói xong lời này, đầu vai Triệu Khách nặng nề, một luồng lực lượng khổng lồ lập tức xé rách da thịt trên đầu vai của hắn, theo đó là tiếng xương cốt vỡ nát.

Sắc mặt Triệu Khách tái nhợt, mồ hôi hột lớn khoảng hạt đầu lăn xuống từ trên trán.

Nếu thân thể có thể động đậy, Triệu Khách rất muốn cuộn cả người thành một đống.

Theo tiếng vỡ vụn “rắc rắc rắc…” không ngừng vang lên bên tai, thân thể Triệu Khách run rẩy dữ dội, trước mắt lại bắt đầu trở nên mơ hồ.

Nhưng trong cơn đau này, tinh thần của Triệu Khách lại càng rõ ràng hơn, tư duy càng thêm sinh động, là hiệu quả bị động của con tem “Lão binh”.

Dường như Lạc Nữ biết Triệu Khách có năng lực như vậy nhưng nàng lại rất hưng phấn, vì làm vậy nàng càng có thể cảm nhận được nhiều niềm vui thú hơn.

“Phốc!”

Đầu vai đột nhiên nhẹ nhàng, hai tay Triệu Khách hoàn toàn mất đi tri giác, không có sức rũ xuống đất.

Từ sự hiểu rõ với thân thể người, Triệu Khách không cần nhìn cũng biết xương vai của hắn đã bị Lạc Nữ cưỡng ép rút ra.

Nhưng lúc Lạc Nữ rút xương cốt ra, Triệu Khách lại tiếp tục cười khẩy nói: “Chỉ như vậy??”

“Cực hình cũng không biết, nếu không ta dạy cho ngươi!”

Triệu Khách nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng gọn gàng, đôi mắt nhìn chằm chằm Lạc Nữ như không hề quan tâm xương vai của hắn bị phế sạch, ánh mắt nóng rực khiến hắn càng giống một người điên.

“Trước tiên ngươi dùng dây thừng buộc chặt khớp xương tay chân của ta, ngăn cản huyết dịch lưu động, sau đó loại bỏ từ cây xương một? Bên trong rót muối ăn, bên ngoài dùng muối thô bọc lại. Treo ta ở chỗ râm mát, đợi khoảng mười ngày nửa tháng ngươi sẽ phát hiện tay chân của ta đã biến thành đồ sấy ngon miệng.”

Bình Luận (0)
Comment