Hiệu ứng không biết 3: Toàn Chân giáo đập nồi dìm thuyền cầu viện Đạo môn trong thiên hạ, đến lúc đó gây ra sự tấn công Phật Đạo mạnh mẽ hơn.
(Chú thích: Mỗi một loại hiệu ứng không biết sẽ như bươm bướm vỗ cánh, đảo loạn toàn bộ nội dung cốt truyện của cả thế giới, là người cầm đầu chắc chắn sẽ chịu sự bài xích trước nay chưa từng có từ ba loại hiệu ứng này!)
“Là Kỳ nguyên châu!”
Triệu Khách cẩn thận nghe kỹ tiếng nhắc nhở bên tai, trong lòng chấn động không ngờ nha đầu Gia Ngọc này thật sự là quỷ tinh quái, lúc này còn nhét thứ đồ chơi này vào trên tay hắn.
Độc khuẩn của Lạc Nữ có thể khống chế thân thể của hắn, hạn chế hắn không cách nào kích hoạt bất kỳ năng lực chủ động gì, bao gồm gọi ra Đại Hạ đỉnh.
Nhưng loại chuyện dung hợp đồ vật này, độc khuẩn của nàng lại không xen vào được.
Về phần ba hiệu ứng không biết kia, hiện tại Triệu Khách đâu quan tâm được nhiều như vậy, việc Toàn Chân giáo bại vong cũng là chuyện sớm hay muộn, nếu thật sự có thể vì vậy xuất hiện điểm thay đổi gì, đoán chừng chờ đến khi đám người Lý Chí Thường Toàn Chân giáo biết được còn phải cảm ơn hắn.
Cũng không biết sau khi dung hợp hắn có thể nghĩ cách mượn vật phẩm này thoát khỏi vòng vây hay không, nhưng đến lúc này Triệu Khách cũng không quan tâm được nhiều như vậy, cũng phải thử một chút mới có thể biết được hay không.
Nghĩ tới đây, Triệu Khách quyết đoán lựa chọn dung hợp.
“Không phải người đưa thư!”
Sau khi mọi người nghe Tề Lượng nói, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
“Không sai, nữ hài này không phải người đưa thư chỉ là am hiểu ẩn nấp, vừa rồi các ngươi không phát hiện cũng là bình thường, nàng chỉ là một tiểu nữ hài bình thường mà thôi!”
Đôi mắt Tề Lượng sáng như ban ngày, liếc qua một cái đã nhận ra Gia Ngọc cũng không phải là người đưa thư.
Mấy người nghe Tề Lượng chắc như đinh đóng cột nói ra tin tức Gia Ngọc cũng không phải người đưa thư, chỉ là một nữ hài bình thường.
Trong chốc lát vẻ mặt trở nên tế nhị, Tề Lượng thấy thế hình như rất biết điều lùi lùi một bước, không tham gia vào việc giao lưu ánh mắt với bọn họ.
Nhưng dường như cũng đang biến tướng chấp nhận suy nghĩ trong lòng mấy người kia.
Dù sao đã ở chỗ này một đoạn thời gian, trong lòng mấy người kia đều có lửa khó nhịn, cộng thêm Gia Ngọc còn nhỏ tuổi nhưng có lẽ ngày thường ăn quá ngon, tuổi còn nhỏ dáng người đã bắt đầu phát dục, chẳng trách có người lại có suy nghĩ đó.
“Giao nữ hài này cho ta!”
Lúc nói chuyện, nam tử bên cạnh Tề Lượng đưa tay vồ về phía Gia Ngọc một cái.
Dường như Tề Lượng không ngờ đồng bạn của mình lại không hề kiêng dè đưa tay ra như thế.
Tề Lượng thay đổi sắc mặt muốn ngăn cản lại không còn kịp nữa, hô lên: “Đừng!”
Hắn ta kêu lên quá chậm nhưng lúc ra tay lại nhanh chóng như mưu đồ đã lâu, chiếu một cái Thánh quang thuật lên ngực đồng bạn.
Chỉ trong chớp mắt tốc độ như ánh sáng, bóng dáng Gia Ngọc khéo léo tránh đi bàn tay này, đón lấy bàn tay to đang bắt về phía mình, đừng thấy đây chỉ là sự va chạm nhẹ, đây là chiêu Bát cực băng. Thiếp sơn kháo mà Vương Ma Tử dạy cho Gia Ngọc trước đó.
Võ thuật đơn giản nhất thường là kỹ thuật giết người cường đại nhất, đây là nguyên văn lời nói của Vương Ma Tử với Gia Ngọc.
Ma Tử dạy Gia Ngọc một lần, Gia Ngọc đã nắm giữ tinh hoa trong đó thậm chí đã đến mức xuất thần nhập hóa.
Chờ sau khi Gia Ngọc thử học tập ba lần, Ma Tử đã cảm thấy sau này mình không nên múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt Gia Ngọc.
Lúc này một cái Thiếp sơn kháo đụng vào, chỉ vừa kề sát nhẹ nhàng như không có gì, không khí xung quanh lại như vặn thành một luồng lực lượng cứng rắn không thể phá trong sự kề sát này.
Vốn tưởng Gia Ngọc chỉ va chạm một cái mà thôi, nhưng lúc lực lượng kinh khủng này bạo phát ra trên người Gia Ngọc, sắc mặt người đưa thư này lập tức trở nên khó coi.
Cũng may gần như cùng lúc đó, Thánh quang thuật của Tề Lượng đã chiếu vào lồng ngực của hắn ta.
Thánh quang thuật nóng rực trước ngực vừa hay thúc đẩy sự va chạm giữa hắn ta và Gia Ngọc.
Trong tai vang lên tiếng lục phủ ngũ tạng bị xé rách khiến đôi mắt tên này trợn tròn như là mắt trâu, trong hai con ngươi đầy sự sợ hãi nhìn chằm chằm Tề Lượng.
Lúc muốn nói gì đó, vừa mở miệng ra máu và thịt nát đọng trong lồng ngực lập tức trào ra từ trong cổ họng của hắn ta.
Hai tay không khỏi giãy giụa vỗ lấy Tề Lượng, ngón tay cuộn tròn lại vặn vẹo.
“Trần Hùng!”
Mọi người thấy Trần Hùng ngã trên mặt đất thật sự không dám tin vào mắt mình, tuy Trần Hùng cũng không phải người đưa thư hệ cận chiến nhưng cũng là cao thủ có năng lực cường đại.
Cho dù mặt thể chất hơi kém, nhưng chưa kém đến mức một tiểu nữ hài có thể đụng chết hắn ta.
“Tránh ra!”
Trong lúc nghi ngờ, Tề Lượng nhào tới, hai tay như hai đội đèn chiếu to lớn bộc phát ra Thánh quang thuật nóng rực chữa thương cho Trần Hùng.
Nhưng hình như thương tổn của Trần Hùng quá nặng, lục phủ ngũ tạng bị cắt đến vỡ nát, đặc biệt là trái tim gần như bị cắt thành thịt nát lung tung rối loạn.
Đừng nói là Thánh quang thuật, dù là chúa Jesus giáng lâm cũng không cứu được hắn ta.