Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2521 - Chương 2521 - Mộng Tưởng Bảo Thạch

Chương 2521 - Mộng tưởng bảo thạch
Chương 2521 - Mộng tưởng bảo thạch

Điều xui xẻo hơn là bây giờ phân thể đã bị nhốt vào đại lao, phát triển dựa theo nội dung cốt truyện này, đoán chừng phân thể của mình cũng là kết cục vấn trảm sau thu.

Nghĩ đến đây, Lộ Hạo quyết định không nói chuyện phiếm với Triệu Khách nữa, hắn ta ngẩng đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Nói nhảm ít thôi, ta muốn ngươi giúp ta một chuyện.”

“Giúp ngươi?”

Triệu Khách nghe vậy không nhịn được cười khổ: “Ngươi cảm thấy với trạng thái hiện tại của ta, còn có thể giúp ngươi cái gì sao??”

“Giúp ta, có lẽ chúng ta đều có thể rời khỏi nơi quỷ quái này.” Lộ Hạo nói tiếp.

Triệu Khách nhìn vẻ mặt của Lộ Hạo lập tức trở nên cảnh giác, không để lại dấu vết lùi lại hai bước: “Trước tiên nói xem ta phải giúp ngươi thế nào.”

Sau khi Lộ Hạo hít một hơi thật sâu mới như đã quyết định gì đó, hai mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, ánh mắt trở nên sắc bén: “Giết ngươi!”

Mấy chữ này được Lộ Hạo nói ra khỏi miệng, lại cho người ta một loại cảm giác như hắn ta đang đập nồi dìm thuyền: “Đừng hiểu lầm, ta giết ngươi chỉ vì lấy Mộng tưởng bảo thạch.”

“Ách…”

Triệu Khách không nói chuyện, chỉ là ánh mắt nhìn chằm chằm Lộ Hạo để hắn ta nói tiếp.

Lộ Hạo thấy hắn không ra tay với mình trước tiên lập tức thả lỏng hơn nhiều, nhưng hắn ta biết sự kiên nhẫn của Triệu Khách có hạn, nếu tiếp theo mình không thể cho hắn một đáp án hài lòng, tên này sẽ như sư tử nổi giận xông lên liều mạng với mình.

Thế là hắn ta tiếp tục nói: “Ta quan sát rất lâu, phát hiện mặc kệ là người bình thường hay người đưa thư, sau khi chết thời gian bảo tồn linh hồn là hai mươi bốn giờ, nếu ta chữa trị vết thương trí mạng cho ngươi, để linh hồn của ngươi khôi phục một lần nữa, ngươi còn có thể sống lại.”

“Một khi ta lấy được Mộng tưởng bảo thạch, ta có thể thông qua tất cả phân hồn tự bạo đạt tới mục đích thăng cấp bảo thạch nhanh chóng, làm vậy chúng ta có thể thu được một viên Mộng tưởng bảo thạch siêu cấp cường đại, sau đó rời khỏi nơi quỷ quái này.”

Đặc điểm của Mộng tưởng bảo thạch là một khi thu hoạch sẽ không có cách nào chuyển nhượng hay là giao dịch, chỉ có giết chủ nhân đời trước mới có thể thu hoạch được từ sách tem của đối phương.

Hơn nữa, theo chủ nhân bị thay thế, năng lực của Mộng tưởng bảo thạch sẽ tăng lên một mảng lớn, đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Triệu Khách bị nhiều người đuổi giết như vậy.

Nếu dựa theo kế hoạch của Lộ Hạo, vậy suy nghĩ này tuyệt đối có thể thực hiện được.

Lộ Hạo nói một hơi tất cả kế hoạch của mình, sau đó lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của hắn.

Triệu Khách không nói gì, ánh mắt im ắng khiến người ta không nhìn thấu rốt cuộc tên này đang suy nghĩ gì, cho đến một lát sau mới hỏi: “Xác suất thành công thì sao?”

Khóe miệng Lộ Hạo giật giật mấy cái, quả nhiên Triệu Khách vẫn là Triệu Khách mà mình quen biết, dù hắn có thay đổi hay không, cuối cùng tên này sẽ tìm ra điểm yếu hại trí mạng.

Lộ Hạo nuốt nước bọt rồi mới lên tiếng: “40% hoặc 10%, xác suất phục sinh ngươi là 40%, nhưng xác suất kế hoạch của chúng ta thành công chỉ có 10%.”

Triệu Khách nghe vậy hơi nhướn mày, nhưng chẳng mấy chốc hắn lại tiếp tục nói ra nghi ngờ của mình.

“Vì sao ngươi đã có vốn liếng thoát khỏi người đưa thư, huống hồ có khả năng bản thể của ngươi đã được Ma Tử phục sinh, ngươi không cần thiết phải liều lĩnh mạo hiểm đi hủy diệt tất cả những thứ mà ngươi kinh doanh.”

So sánh với vấn đề trước đó, đây mới là thứ mà Triệu Khách muốn hỏi.

Hắn tin tưởng mối quan hệ của Lộ Hạo và mình cũng không tệ lắm, ít nhất hắn còn nợ hắn ta mấy nhân tình chưa thể trả.

Nhưng hắn không tin Lộ Hạo sẽ vì hắn mà hủy diệt tất cả mọi thứ đã từng bước một khổ tâm kinh doanh lâu như vậy, đổi lấy xác suất thành công chỉ có 10% này.

“Vấn đề này ta đã trả lời rồi, linh hồn phân liệt của ta không có cái nào sống tốt, thậm chí đã có cái bị nhốt vào tử lao, ít ngày nữa sẽ bị giết chết…”

“Không đúng!”

Triệu Khách ngắt lời Lộ Hạo, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt này, như muốn từ ánh mắt của hắn ta để nhìn thẳng vào sâu trong linh hồn của đối phương: “Nói cho ta biết sự thật!”

Bị ánh mắt lạnh lùng của Triệu Khách dọa giật mình, sắc mặt Lộ Hạo hơi thay đổi, chợt sa sút ngồi xếp bằng ở trong hư vô, lấy ra một gói thuốc lá từ trong sách tem chia cho Triệu Khách một điếu.

Sau khi Triệu Khách nhận lấy vốn muốn thu lại, nhưng nghĩ lại cuối cùng vẫn đặt thuốc lá ở bên miệng lấy đá lửa châm thuốc.

“Hít!! Hít! Phù!”

Sương khói lượn lờ trong mảnh hư vô này rồi chậm rãi tản ra, ánh mắt Lộ Hạo dưới khói xanh bắt đầu trở nên sợ hãi: “Quỷ thị… Xong đời.”

Giọng nói nhẹ nhàng như khói thuốc mà hắn ta nhả ra vậy, nhưng sự run rẩy giữa cổ họng đã bán đứng sự sợ hãi mà Lộ Hạo cố gắng áp chế trong lòng.

“Ngươi nói cái gì!”

Đồng tử Triệu Khách co rụt lại, tiến lên túm lấy cánh tay Lộ Hạo: “Nói rõ ràng đi, xảy ra chuyện gì??”

“Quỷ thị xong đời, ngươi có thể dùng Nhiếp nguyên thủ rút ra trí nhớ của ta để xem, đây là lý do vì sao chúng ta chưa trở về, vì Quỷ thị đã…”

Lộ Hạo duỗi nắm đấm ra ra dấu đã nổ tung.

Bình Luận (0)
Comment