Ngay sau đó thân phận Triệu Khách đã bị hắn bỏ đi không cần, đã thành một người chết, không ai biết thân phận này.
Càng khỏi nhắc đến việc một ronin không lên được mặt bàn như Takeki Jiro lại có liên hệ với samurai trong Mạc phủ.
Triệu Khách thấy ngạc nhiên với thực lực của đối phương, càng kiêng dè việc đối phương biết mình, ngay cả Lộ Hạo cũng không biết những điều này, sao hắn ta lại biết được?
Trong đầu Triệu Khách cố gắng nhớ lại mỗi một bước đi của mình, có lẽ có một số chi tiết sai lầm, nhưng tuyệt đối không đến trình độ để lộ thân phận của mình.
Huống chi cuộc nói chuyện giữa hắn và Sasaki càng là không lọt một giọt nước, tự nhiên mây trôi nước chảy, nhưng rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề chứ?
Hình như nhận ra sự hoang mang của Triệu Khách, ninja trước mắt lại khen ngợi: “Ngươi làm rất hoàn mỹ, nhưng ngươi còn sơ sót một chút.”
“Cái gì!”
Triệu Khách vặn hỏi.
“Không ngại nói cho ta biết ngươi làm thế nào khiến thuật dịch dung hoàn mỹ như vậy, dù là da thịt trên mặt, cơ bắp, thậm chí màu sắc da thịt mạch máu hồng nhuận phơn phớt, đều chân thực như thế.”
Tuy ninja có thể vạch trần thân phận của Triệu Khách, nhưng cũng cảm thấy ngạc nhiên với năng lực dịch dung của Triệu Khách, thậm chí Triệu Khách còn có thể thấy vẻ thèm nhỏ dãi và ánh sáng tham lam trong mắt hắn ta.
Ánh mắt dò xét không kiêng nể gì cả của đối phương khiến trong lòng Triệu Khách tức giận.
Kiềm chế ngọn lửa trong lòng, Triệu Khách lạnh lùng dò hỏi: “Nói đi, ngươi có mục đích gì, chúng ta không có thời gian để lằng nhằng với ngươi ở chỗ này.”
“Saito-kun! Ồ, tạm thời gọi là Saito-kun đi, mỗi một hành động của các ngươi trong khoảng thời gian này đều bị ta nắm giữ kỹ càng, ta rất thưởng thức nhân tài như các ngươi, đặc biệt mời các ngươi gia nhập Giáp Hạ Nhẫn Tông.”
“Giáp Hạ!”
Triệu Khách thấy rất xa lạ với cái tên này, ngược lại ánh mắt Lộ Hạo đứng bên cạnh sáng lên, khẽ nói với Triệu Khách: “Nhẫn thuật ở Oa quốc được chia thành hai phái Giáp Hạ, Iga, trong khoảng thời gian này dù Giáp Hạ không có danh vọng như Iga, nhưng cũng là phe phái ninja có thực lực tương đương.”
Lộ Hạo không hiểu rõ lịch sử Oa quốc, toàn bộ sự hiểu biết đều xuất phát từ sở thích, trong đó khía cạnh ninja là lĩnh vực mà Lộ Hạo nghiên cứu trọng điểm.
Triệu Khách không vội đồng ý, cũng không nóng lòng bác bỏ đề nghị của đối phương, mà mở miệng dò hỏi: “Ngươi vừa nói ta có một sơ hở, có thể nói cho ta biết đó là gì không?”
“Ừm…”
Ninja để hai tay trước ngực, ngón tay chỉ vào trán, như rất buồn bực khi phải nói chuyện với người giống Triệu Khách.
Bởi vì cách nói chuyện của hai người rất tương tự, nói ra một trọng điểm, sau đó dừng ở một chỗ không nói tiếp nữa, mà kéo đề tài đến phía khác.
Hành động kéo đông kéo tây này trông như rất nhàm chán, thật ra cũng là một loại đàm phán.
Vốn dĩ Triệu Khách cũng không biết kỹ xảo nói chuyện này.
Triệu Khách học được kỹ xảo nói chuyện này từ một người khác.
Người này là Trương Tử Dương nghi bị bệnh tâm thần mà hắn gặp được ở sân bay.
Lúc ấy Triệu Khách từng chú ý đến, quá trình Trương Tử Dương nói chuyện tràn đầy một loại phong cách rất kỳ lạ.
Cảm giác như đang đánh du kích, xưa nay không nói thẳng vào điểm chính, mà không ngừng bỏ qua vấn đề của ngươi.
Ngươi không ngừng nói theo vấn đề của đối phương, cứ mãi vòng quanh, quanh co đến cuối cùng.
Lúc ngươi đã đầu óc quay cuồng, hắn ta lại đột nhiên kéo đề tài về chỗ cũ.
Không chỉ cắt ngang suy nghĩ của ngươi, còn có thể công phá phòng ngự tâm lý của ngươi.
Đối phó với những người không có lòng đề phòng, chín phần mười sẽ để hắn ta thành công.
Điều này cũng khó trách, Trương Tử Dương này có thể trở thành một nhân vật truyền kỳ trong nghề thông minh tháo vát.
Cách nói chuyện của ninja trước mặt cũng rất khó đối phó, Triệu Khách dứt khoát học theo, bắt chước cách của ninja, dùng kế hoạch của Trương Tử Dương để nói vòng quanh.
“Saito-kun, ngươi là một tên gian xảo, ta không muốn vòng quanh với ngươi, nếu ngươi gia nhập với chúng ta, ta có thể nói cho ngươi biết sơ hở ở chỗ nào.”
Triệu Khách không nói chuyện, nhưng Lộ Hạo đứng bên cạnh lại mở miệng hỏi: “Gia nhập vào các ngươi có lợi ích gì?”
“Nobunaga điện hạ rất hoan nghênh anh tài như các ngươi, mà Giáp Hạ càng cần các ngươi hơn, nếu gia nhập Giáp Hạ, chúng ta có thể cho ngươi thân phận, địa vị và tiền tài.”
Ninja cố hết sức để giọng nói của mình dịu lại, có vẻ khá có thành ý.
Chỉ có điều, dù Triệu Khách hay Lộ Hạo đều không có hứng thú với những điều này.
“Chúng ta muốn thực lực, các ngươi có thể cung cấp sự giúp đỡ gì cho chúng ta.” Lộ Hạo nắm chặt tay, nói với ninja trước mặt.
“Ồ, thực lực! Giáp Hạ có rất nhiều nhẫn thuật thuộc về công khai, chỉ cần các ngươi tiêu hao hết công lao của mình, tất nhiên có thể thu hoạch được hồ sơ nhẫn thuật tương ứng, còn có…”
Lúc này Triệu Khách đột nhiên cắt ngang ninja: “Đợi chút nữa, ngươi vừa nói Nobunaga, là chỉ Oda Nobunaga điện hạ?”
Bị Triệu Khách đột nhiên cắt ngang, ánh mắt ninja lập tức hơi mất kiên nhẫn nói: “Chẳng lẽ còn có người thứ hai?”
“Ồ, thật xin lỗi, ngươi tiếp tục đi.”
Đôi mắt Triệu Khách nhìn Lộ Hạo, mặt ngoài bình tĩnh, trong lòng lại dấy lên sóng to gió lớn.