Tên mập đưa tay sờ lên râu ria xồm xoàm trên mặt, quay đầu vén rèm vải xe ngựa lên nhìn vào bên trong, chỉ thấy Triệu Khách đang ngồi trong xe ngựa, trên tay cầm một quyển sách xem say sưa.
Lúc này dáng vẻ Triệu Khách đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, hình tượng người trung niên, nhìn khuôn mặt thế sự xoay vần, giơ tay nhấc chân đều có vẻ lão luyện cùng mưa gió.
“Lão đại, ngươi đang xem cái gì đấy?? Mấy ngày nay không thấy ngươi ngủ.”
Triệu Khách không ngẩng đầu, cẩn thận lật sang một trang thư tịch khác, cũng không ngẩng đầu nói: “Y kinh.”
Lộ Hạo ngạc nhiên: “Y kinh?? Ngươi còn xem thứ đồ chơi này??”
Triệu Khách chậm rãi đóng lại thư tịch trên tay, dường như hơi mệt mỏi, trong mắt toàn là tơ máu.
Không biết vì sao, mấy ngày gần đây hắn đặc biệt nôn nóng và lo lắng, nhưng Triệu Khách không rõ rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề, chỉ luôn cảm thấy nguy hiểm gì đó đang đến gần mình.
Khiến mấy ngày nay Triệu Khách ngủ cũng ngủ không ngon, hiện tại dưới mắt đã có một tầng quầng thâm.
Ngón tay nhẹ nhàng véo mũi nói: “Trong không gian khủng bố ngoại trừ tem, thật ra có rất nhiều thứ tiện lợi học tập, thường ngày chúng ta không thể hiểu được loại sách này, nhưng bây giờ có thể.”
Triệu Khách thu Y kinh trong tay vào trong sách tem, những Y kinh này đều là bản độc nhất được cất giữ trong y quán Mạc phủ, phần lớn đều đến từ Đại Đường.
Đừng nói Y kinh đã trải qua phiên dịch, cho dù không, đổi lại ở trong hiện thực bọn họ cũng không xem hiểu.
Nhưng ở trong không gian khủng bố lại khác, cũng như bọn họ nhìn tiếng Nhật, ý tứ đơn giản dễ hiểu nhất sẽ xuất hiện ở trong đầu, trực tiếp cực kỳ thuận tiện.
Đương nhiên, cách này có sự hạn chế nhất định, ví dụ như chữ xấu, một số chú ngữ bí thuật, dù đám người Triệu Khách cầm trên tay xem thế nào, cũng xem không hiểu.
“Sếp, tại sao Hattori Hanzo lại ẩn nấp ở Kyoto? Nghe giọng điệu của hắn, hình như ngay từ đầu đã nhìn ngươi chằm chằm.”
Lộ Hạo không ngờ, ninja đêm hôm đó lại là bá chủ ninja lừng lẫy tiếng tăm nhất trong lịch sử, Hattori Hanzo.
Vừa nghĩ đến đó, trong giọng Lộ Hạo thể hiện ra chút hưng phấn: “Lão đại, trong lịch sử Hattori Hanzo là người vạn năng, đầu tiên là dựa vào Oda Nobunaga nhanh chóng vùng lên, sau đó lại xưng thần ở nhà Tokugawa, cảm giác người nào ở dưới tay hắn đều sống rất tốt, ngươi nói chủ tuyến không gian khủng bố lần này có giống trong lịch sử không?”
Triệu Khách nghe vậy ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lộ Hạo, loại ánh mắt không trên không dưới này khiến trong lòng Lộ Hạo run rẩy.
Ngay lúc Lộ Hạo hơi không nhịn được, Triệu Khách mới mở miệng nói: “Ngươi đi ra ngoài không mang đầu óc à?”
“Hả??”
Lộ Hạo bị Triệu Khách hỏi ngơ ngác, không kịp phản ứng.
“Chúng ta không phải vượt thời gian tiến vào lịch sử, tất cả mọi thứ trong không gian khủng bố cũng chỉ là bóng dáng trong hiện thực, cũng như bóng của ngươi vậy, bóng dáng mãi mãi bị lệch ra, cho nên chỉ có thể lấy việc trong lịch sử tham khảo, đừng quá chăm chỉ.”
Triệu Khách nói xong liên nhắm mắt suy nghĩ.
Trong lòng Triệu Khách cũng thấy rất bất ngờ với Hattori Hanzo.
Thật ra lúc trước lúc trước hắn từng gặp tên này hai lần, một lần là mình lừa Sasaki lên tửu lâu, hắn ta là gã sai vặt trong tửu lâu.
Triệu Khách cũng không có quá nhiều ấn tượng với chuyện này, nhưng Triệu Khách có ấn tượng rất rõ ràng với mỗi một lần chạm mặt.
Ở trong Mạc phủ, hắn ta là Ikkyu tặng than lửa cho các phu nhân ở hậu viện.
Lúc đó cái tên này khóc đến nước mắt nước mũi đầy mặt, ai có thể ngờ, Ikkyu kia là Hattori Hanzo nổi tiếng lẫy lừng?
Sở dĩ hắn biết được thân phận của hắn ta, cũng vì lần gặp mặt này.
Hắn thay đổi vẻ ngoài, thần thái, thậm chí cách nói chuyện cũng đã thay đổi, nhưng có một chỗ mà mình bỏ qua.
Đó chính là kích cỡ bàn chân, Triệu Khách thật sự không để ý đến điều này.
Dựa theo lời của Hattori Hanzo, hắn ta nhỡ rõ ràng kích cỡ bàn chân, thậm chí số đo giày của mỗi một người trong Mạc phủ.
Thậm chí nói không hề khoa trương, đối với mỗi một người từng gặp, Hattori Hanzo sẽ nhanh chóng phân tích ra chiều cao, độ rộng, vòng eo, số đo giày của người này, ở trong lòng sẽ nghĩ nếu mình bắt chước đối phương, cần phải chú ý đến điều gì.
Chân Triệu Khách nhỏ hơn chân của Saito thật sự một kích cỡ, sau lần gặp mặt này, Hattori Hanzo đã bắt đầu chú ý đến hắn.
Bây giờ nhớ tới, Triệu Khách sẽ cảm thấy lớp ngụy trang của mình vẫn còn nghiệp dư, so với Hattori Hanzo, tên này mới đúng là đại sư ngụy trang.
Nghĩ đến đây, không hiểu sao trong lòng Triệu Khách lại bào phủ sự lo lắng.
“Đến rồi!”
Ngay lúc này, Lộ Hạo kéo xe ngựa dừng lại, Triệu Khách nhìn sang, chỉ thấy trước mặt là một tòa chùa miếu rách nát.
Có thể thấy, quy mô chùa miếu không quá kém, nhưng hình như mấy năm gần đây có chiến hỏa mới khiến chùa miếu trở nên rách nát.
Bây giờ bên trong không có một tên hòa thượng nào, ngay cả cửa lớn cũng rách nát.
Chỉ có trên tấm biển treo cao viết ba chữ Quang Chiếu tự còn rõ ràng.
“Chính là nơi này?”
Triệu Khách nhíu mày, chuyện nhỏ mà Hattori Hanzo để bọn họ đi làm, đó là một tên thuộc hạ của hắn ta mất tích ở chỗ này.