Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351. Bắt Được Ngươi Rồi (2)

Chương 351. Bắt được ngươi rồi (2) Chương 351. Bắt được ngươi rồi (2)

Chỉ có thể đến nhà Oda mới mời được y quan, dù sao có y quan chuyên nghiệp cũng tiết kiệm được rất nhiều điểm bưu điện, hoặc là một bình thuốc khôi phục nhanh chóng.

Triệu Khách là người mới, tất nhiên thuận lợi tiếp nhận những việc khổ sai này.

Về phần Lộ Hạo, Triệu Khách bố trí mấy nhiệm vụ cho hắn ta, đến Giáp Hạ một chuyến, xem giá trị tà ác trên tay bọn họ có thể đổi lấy những thứ gì.

Một mặt khác, tiếp tục dựa vào thân phận nữ nhân, nghĩ cách lừa được càng nhiều tin tức từ Inoue Hiro, nếu bắt buộc, Triệu Khách đề nghị hắn ta thử nguyên bộ đại bảo kiếm trong hiện thực một lần rồi lại nói.

Lúc đầu Lộ Hạo cùng rất mâu thuẫn, nhưng hắn ta nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của Triệu Khách, đây là một trong những điều kiện đầu hàng.

Huống hồ, không có điểm bưu điện, Lộ Hạo cũng là một phế vật, không có giá trị gì, không có chút tác dụng gì với Triệu Khách.

Nếu ngay cả việc ấy cũng không làm được, Lộ Hạo dựa vào cái gì đi theo Triệu Khách, cho rằng Triệu Khách là bảo mẫu à?

Đối mặt với sinh tồn, là nam hay nữ thật ra không có ý nghĩa gì, lợi ích trên hết, mới là vương đạo để sinh tồn.

Về phần người kiên trì với nguyên tắc như Tề Lượng, chắc chắn sẽ có trong không gian khủng bố, nhưng quý giá như gấu trúc vậy.

Vừa nghĩ tới Tề Lượng, Triệu Khách luôn nhịn không được nhếch miệng cười một tiếng, "Chắc bây giờ trong lòng tên này rất đau khổ."

Lúc Triệu Khách mất tập trung, ra tay cũng nặng hơn.

"Hít!!"

Vương Trạch Lượng hít sâu một hơi, nhìn vết thương bị cắt ra trên cánh tay mình một chút, đau nghiến răng nghiến lợi, hắn ta khá may mắn chỉ bị mộc mâu đâm bị thương cánh tay.

Nhưng phía dưới da thịt có rất nhiều gai gỗ mảnh như lông tóc, sau khi vết thương khôi phục, chỉ cần Vương Trạch Lượng hơi động đậy cánh tay một chút, đã cảm thấy cánh tay đau đớn tận tim.

Lúc này chỉ thấy trên tay Triệu Khách cầm một cái kẹp nhỏ, nhẹ nhàng đẩy da thịt của hắn ta ra, nhặt những gai gỗ ở bên trong.

Quá trình này không có thuốc tê, cũng không có y thuật cao siêu, hoàn toàn là Triệu Khách dùng cách thô lỗ nhất để lật ra từng miếng thịt, Vương Trạch Lượng đau đến mức sắc mặt lúc xanh lúc trắng, hận không thể dùng năng lực đặc thù của tem đánh y quan này thành cặn bã ngay bây giờ.

Xử lý một nửa miệng vết thương, Triệu Khách gãi đầu, tùy ý rắc thuốc, băng bó kỹ cho Vương Trạch Lượng.

Chỉ thấy lúc Vương Trạch Lượng mặc quần áo, trong miệng còn hùng hổ mắng: "Móa nó, lần sau gặp tên kia, lão tử làm thịt hắn trước tiên."

Vương Trạch Lượng nói xong, cẩn thận mặc quần áo xong, thật sự không biết kẻ cầm đầu trong miệng hắn ta đang đứng sau lưng, trên tay cầm một thanh đao nhỏ, ngoài cười nhưng trong không cười đánh giá trên người Vương Trạch Lượng, dường như đang nghĩ miếng thịt nào trên người hắn ta tốt hơn.

"Ầm!"

Lúc này, cửa phòng bị thô bạo đẩy ra, chỉ thấy mấy người nâng một lão y quan cao tuổi bước nhanh đến.

Chỉ thấy đầu lão y quan bị đập thủng một lỗ, máu tươi chảy ròng ròng.

Cả đám luống cuống tay chân bận rộn một trận, mới cầm được máu, từng khuôn mặt lộ ra vẻ buồn khổ.

Triệu Khách nghe xong mới biết là bị Ashikaga Yoshiaki dùng chén nước đập, mấy ngày nay Triệu Khách cũng nghe nói thương thế của vị đại tướng quân này.

Cánh tay cụt của hắn ta lại bị Abe Kingzu dùng Âm Dương thuật nối liền một lần nữa.

Nhưng lại không giải quyết được con mắt bị đâm mù, lúc ấy vì cầm máu, Ashikaga Yoshiaki đã dùng than củi nung đỏ làm bỏng miệng vết thương của mình.

Dẫn đến bây giờ để lại hậu di chứng, đầu luôn đau đớn, lão y quan trị liệu lâu như vậy không có hiệu quả, mới bị Ashikaga Yoshiaki giận chó đánh mèo.

"Các ngươi còn ai không, đại tướng quân đang chờ, nhanh lên!"

Ngoài cửa là quản sự Mạc phủ, không nhịn được dò hỏi, mấy y quan thấy thế không nhịn được nhíu mày, không ai dám đáp lời.

Dù sao ở hiện thực vết thương ở đầu cũng không dễ trị liệu, chứ đừng nói đến ở thời đại này.

Triệu Khách suy nghĩ, cất bước đi vào phòng sau, một lúc sau cầm theo một hòm thuốc nhỏ đi ra từ phòng sau, nói: "Đi thôi, ta đi xem một chút."

"Ngươi!"

Ánh mắt quản sự hếch lên, ánh mắt chất vấn nhìn y quan khác một chút, y quan khác thấy thế lại như thấy được cứu tinh, liên tục khen ngợi: "Hắn là y quan tốt nhất ở chỗ chúng ta."

"Đúng đúng đúng, tốt nhất, tốt nhất!"

Ai cũng biết, lúc này đi trị liệu cho đại tướng quân tuyệt đối không có chỗ tốt gì, có thể bị nện vỡ đầu đã là may mắn, có người ra mặt chống đỡ, tất nhiên không còn gì tốt hơn nữa.

Sao quản sự không nhận ra ý của những y quan này, nhưng hắn ta cũng không tiện nói gì, ánh mắt sâu xa liếc nhìn Triệu Khách một chút, gật đầu đã theo Triệu Khách đi về phía trước.

Đợi đi đến trước phòng Ashikaga Yoshiaki, quản sự lui về phía sau một bước, ra hiệu Triệu Khách tự đi vào.

Triệu Khách thấy thế hơi nhíu này, con mắt nhìn quanh phát hiện xung quanh phòng Ashikaga Yoshiaki lại không có ninja ẩn nấp.

Chẳng lẽ là ẩn nấp quá cao thâm, hắn không nhìn ra?

Ngay lúc Triệu Khách nghi ngờ nhẹ nhàng kéo cửa phòng ra, nhưng còn chưa bước vào, một bàn tay đầy máu đột nhiên vươn ra từ trong cửa, nắm lấy cổ tay Triệu Khách, bên tai vang lên giọng nói lạnh băng: "Bắt được ngươi rồi!"

Bình Luận (0)
Comment