Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 355 - Chương 355. Chương 355

Chương 355. Chương 355 Chương 355. Chương 355

Triệu Khách quay đầu đá một chân vào xác chết, đạp bay thi thể ra sau.

“Tân đương lưu. Tật phong chi trảm.”

Một đạo kiếm ảnh đánh tới, cơn gió mạnh thổi qua, luồng kiếm khí kinh khủng này làm cửa sổ bằng gỗ xung quanh vỡ ra, xác chết bị Triệu Khách đâm xuyên cổ họng càng là đứng mũi chịu sào, trong nháy mắt bị kiếm khí chém vỡ nát.

Từng mảnh xác như miếng thịt bò rơi tán loạn xuống từ giữa không trung.

“Đủ hung ác!”

Thấy thế, Triệu Khách nghiến răng một cái, xoay ngươi lao về một bên khác, một số thủ vệ thấy thế muốn ngăn cản Triệu Khách, nhưng bị Triệu Khách dùng Nhiếp nguyên thủ một quyền đánh vỡ trái tim, hai tay nắm lên, không ngừng ném xác chết ra sau lưng.

“Xảy ra chuyện gì vậy!”

Tiếng động lớn này đã khiến những người đưa thư đi theo Ashikaga Yoshikki cảnh giác, nhưng gần đây tính cách Ashikaga Yoshikki nóng nảy, khiến bọn họ cũng không dám tùy tiện đến gần, làm không tốt lại nổi điên.

“Trước tiên đi qua xem rồi nói.”

Có người đứng lên đi ra ngoài nhưng cửa phòng vừa mở đã có một bóng đen lảo đảo nghiêng ngả lao vào, cả người toàn máu hét to: “Đại tướng quân phát điên giết người khắp nơi, chạy nhanh!!”

Đầu tiên mọi người hơi ngạc nhiên, lập tức ngẩng đầu lên thấy Ashikaga Yoshiaki cầm theo kiếm, cả người máu me đầm đìa như đi ra từ trong địa ngục, xác chết đầy đất.

Nếu đổi lại là lúc khác, đám người tuyệt đối không bị lời nói tùy tiện của Triệu Khách châm ngòi.

Nhưng lúc này Ashikaga Yoshikki lại chiếm cứ thân thể của đệ đệ, tính cách thay đổi, cộng thêm mỗi ngày đều đau đầu như búa bổ, nhẹ thì đánh người ta bị thương, nặng thì giết người, thậm chí bọn họ còn tận mắt thấy Ashikaga Yoshiaki cầm một trái tim người nhai nuốt.

Vì vậy thấy tình cảnh trước mắt, tinh thần đám người lập tức trở nên đề phòng.

Ashikaga Yoshikki nghe vậy không nhịn được nhếch môi cười, chẳng lẽ còn có người tin tưởng thủ đoạn nham hiểm trẻ con này?

Ngay lúc Ashikaga Yoshikki muốn mở miệng ra lệnh cho tất cả mọi người bắt Triệu Khách, mở miệng ra lại chỉ nghe: “#$@!*$#%...”

Một tràng lời nói hỗn loạn không chỉ làm tất cả mọi người ngạc nhiên, ngay cả Ashikaga Yoshikki cũng choáng váng.

“Các ngươi nghe thấy không? Đại tướng quân bắt đầu nói linh tinh rồi, chạy nhanh đi!”

Triệu Khách bò dậy từ dưới đất căng cổ họng gào hét, đồng thời khống chế thân thể khác của mình điên cuồng di chuyển ở trong miệng của Ashikaga Yoshikki.

Trong phần cổ có một khu vực sinh ra tiếng động, gọi là họng.

Bên trong nó là một khoang trống, chúng ta gọi nó là khoang họng.

Hai cơ kết nối với khoang họng có thể rung lên phát ra tiếng nói gọi là dây thanh quản.

Chúng nó được đặt song song cùng một chỗ, hơn nữa giống như dây thun, càng kéo chặt, tiếng bắn ngược ra càng lớn.

Lúc này Triệu Khách đang khống chế một thân thể khác của mình nhanh chóng đi qua đi lại trong chỗ dây thun kia, đừng nói Ashikaga Yoshikki nói chuyện, Triệu Khách còn khiến hắn ta không kêu ra được.

Mọi người thấy thế không nhìn được nhìn nhau, nói tin tưởng, nhưng Ashikaga Yoshiaki đang tốt đẹp sao lại đột nhiên bị điên.

Nhưng lại không thể nói không tin, vì gần đây tính tình Ashikaga Yoshiaki thay đổi mạnh, như hoàn toàn biến thành người khác, khát máu, bạo lực, ngay cả y quan cũng nói đầu hắn ta xảy ra vấn đề.

Lúc này cả đám người tận mắt nhìn thấy, nói không tin cũng rất khó.

“Ngươi là ai?”

Cuối cùng đã có người nhớ đến Triệu Khách, quay đầu đánh giá hắn ta, dò hỏi.

Nhưng không đợi Triệu Khách mở miệng, có người nói: “Hắn là y quan nhà Oda!”

Người nói chuyện là Vương Trạch Lượng – người đưa thư được Triệu Khách chẩn trị trước đó, hắn ta mở miệng xác nhận, khiến trong lòng mọi người càng tin tưởng nhiều hơn.

“Đại tướng quân điên rồi, đại tướng quân điên rồi!”

Triệu Khách bò dậy từ dưới đất, như đã chịu sự đả kích lớn lao, vừa chạy vừa hét to.

Thấy Triệu Khách muốn chạy, Ashikaga Yoshikki thật sự bị chọc giận đến phát cuồng, nhưng cứ há miệng ra, miệng lưỡi lại dẻo quẹo phun ra, ngay cả hắn ta cũng nghe không hiểu, chỉ có thể rút kiếm xông lên.

Nhưng không chờ hắn ta xông lên, Triệu Khách như con cá trạch lẩn vào trong đám đông, quay đầu nhìn lại.

Cả đám người ngăn cản vị đại tướng quân đang điên cuồng ngăn cản.

Thấy mọi người bối rối không có cách nào, vẻ mặt Ashikaga Yoshiaki gần như nổi điên.

Trong mắt Triệu Khách lộ ra vẻ xảo quyệt, bước nhanh xông vào hành lang bên cạnh, xoay người nhảy ra khỏi tường vây, nhanh chóng trà trộn vào trong đám người.

“Bộp bộp bộp… Ầm!”

Một tràng tiếng bước chân dồn dập vang lên, cửa phòng bị Triệu Khách đá văng, ánh mắt nhìn vào trong phòng thấy trên tay Viên Chân đang cầm một thỏi son trang điểm, ngơ ngác nhìn vào trong gương.

Hai người nhìn nhau, Triệu Khách hơi ngẩn ra, lập tức không nhịn được rùng mình, hai tay kéo một phát, đóng cửa phòng lại.

Hắn xoa mắt, “Cách mở cửa không đúng??”

Lại đẩy cửa ra, thấy Viên Chân đang đứng trước cửa phòng, trên tay vẫn cầm thỏi son môi kia nói: “Đây là cái gì?”

Thì ra Viên Chân chờ ở trong phòng quá nhàm chán, thấy Triệu Khách để quên thỏi son môi trên bàn, không nhịn được tò mò cầm lên quan sát, tuyệt đối không giống những gì Triệu Khách đang nghĩ.

“Phù!”

Hắn biết chỉ là hiểu lầm, không hiểu vì sao Triệu Khách lại thở phào nhẹ nhõm trong lòng, luôn cảm thấy hòa thượng trang điểm khá kỳ lạ.

Bình Luận (0)
Comment