Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 357 - Chương 357. Bán Rẻ? (2)

Chương 357. Bán rẻ? (2) Chương 357. Bán rẻ? (2)

Một tràng tiếng động thao tác súng đạn khiến Triệu Khách thay đổi sắc mặt, lôi kéo Viên Chân nhảy ra sau, lập tức có tiếng súng “pằng pằng pằng” vang lên, trong nháy mắt đã đánh bề ngoài khách sạn thành bàn chải.

Trong nháy mắt súng đạn dừng lại, người đưa thư khác cũng bắt đầu ra tay.

Một quả cầu lửa màu đen phá không rơi xuống, chạm vào trên sàn nhà làm bằng gỗ, trong nháy mắt bắt đầu điên cuồng lan tràn ra bốn phía, dọa một vài vị khách sợ mất mật, sau khi dính phải ngọn lửa, trong chớp mắt đã bị ngọn lửa nuốt hết còn không kịp kêu thảm, trong chớp mắt đã bị ngọn lửa đen đốt thành xương cốt.

“Chú hàng sát!”

Có người kích hoạt tem năng lực, hai tay kết ấn gọi ra một cái đầu lâu, những nơi đi qua không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo.

Một số người đưa thư thấy thế, trong lòng không nhịn được kiêng dè, đây là con tem hệ chú sát, cách giết người vô hình chân chính, một số cao thủ am hiểu cận chiến cảm thấy rất áp lực với con tem này.

Sự phối hợp của ngọn lửa đen với chú sát không khỏi khiến sắc mặt Viên Chân hơi thay đổi.

“Nhìn kỹ!”

Thấy đối phương ra tay dồn dập, vẻ mặt Viên Chân trở nên nghiêm túc, để Triệu Khách nhìn rõ ràng.

Chỉ thấy hai tay Viên Chân kết ấn, “Lâm binh đấu giả trận liệt tại tiền!” Một tiếng niệm Phật, tay lại bấm ngón tay ra pháp ấn kim cương, trong chốc lát Phật quang dâng lên, uy lực mạnh hơn lúc Triệu Khách thi triển không biết bao nhiêu lần.

Phật quang vừa chiếu, một cái Phật đà thủ ấn phá không mà ra, một bàn tay đập nát Khô lâu hàng thuật giữa không trung.

Viên Chân đứng bằng một chân, kết ấn trên tay lại thay đổi, đầu ngón tay kết Bồ Tát ấn.

“Đấu!”

Một chân giậm mạnh xuống đất, từng đóa gót sen nở rộ, ngọn lửa màu đen lập tức đổ sụp.

Triệu Khách đứng bên cạnh nhìn kỹ mỗi một hành động của Viên Chân, trong lúc mơ hồ như đã nhận ra bộ phận mình bị thiếu trong chân ngôn bát tự, vô thức đưa tay bắt chước theo.

“Cao thủ!” Sắc mặt đám người khẽ thay đổi.

Chẳng ai ngờ bên cạnh Triệu Khách còn có một vị cao thủ như vậy, người đưa thư vừa kích hoạt Chú hàng sát là thảm nhất, tuy loại con tem hệ chú sát này có uy lực bá đạo, nhưng lúc phản phệ càng nguy hiểm hơn, phun ra một ngụm máu, bước chân lảo đảo lùi lại mấy bước, đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt, trông như đã mất nửa cái mạng.

Nhưng đúng lúc này phía trước Triệu Khách không xa đột nhiên lóe ra một ánh sáng mịt mờ dưới ánh mặt trời, trong lòng chấn động, nghĩ đến tay súng bắn tỉa trước đó ở Quang Chiếu tự, sắc mặt lập tức thay đổi, nói: “Không đúng! Nhanh tránh ra!”

Triệu Khách nói xong nhảy dựng lên từ dưới đất, nhào đến trước mặt Viên Chân.

“Ầm!”

Một đoàn hoa máu nổ tung giữa không trung, sắc mặt Triệu Khách trắng bệch, cả người bay ngang ra ngoài, cơ bắp bị áp lực viên đạn đánh vỡ ra, nổ tung một lỗ thủng khoảng quả đấm ở sau lưng Triệu Khách.

“Hừ!”

Mặc dù không xử lý được Viên Chân khiến Lý Hạo Đặc hơi bất ngờ, nhưng xử lý Triệu Khách cũng không tệ, đợi chút nữa đám người giải tán, hắn ta lại để Lưu Na đến thu tem.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo Đặc lấy ra một cái tai nghe tinh xảo từ trong sách tem, khẽ nói: “Làm tốt lắm!”

Ở đầu bên kia tai nghe là giọng một nữ nhân: “Bạo liệt đạn còn bôi độc, trừ khi tiểu tử này có tem hệ khôi phục cấp bậc bạch ngân, nếu không chết chắc.”

Nghe được giọng điệu chắc chắn của Lưu Na, vẻ mặt Lý Hạo Đặc lập tức thoải mái, nói: “Sắp xếp một chút, đợi chút nữa tìm tiểu tử này xem trong sách tem có cái gì!”

“Được!”

Sau khi hai người cúp máy, Lưu Na cất tai nghe đi, huýt sáo, nhẹ nhàng tháo dỡ từng bộ phận của khẩu súng trên tay, lấy ra một miếng vải sạch sẽ cẩn thận lau sạch họng súng không dính bụi trần.

Vừa lau sạch vừa lẩm bẩm nói nhỏ: “Đúng là đơn giản!”

Lúc nói lời này, Lưu Na bỏ đồ đánh lén trên tay vào hộp, ngay lúc Lưu Na chuẩn bị chuyển hóa chiếc hộp vào trong sách tem, đột nhiên có một cơn gió khiến nàng rùng mình, Lưu Na không kịp cầm súng, mà vô thức kích hoạt con tem giữ mạng của mình, Thuấn di!

Bóng dáng lóe lên biến mất ở đầu tường, lúc xuất hiện lại đã đứng trên nóc phòng cách đó ba mươi mét.

Chỉ là sau khi thuấn di, cảm giác áp lực khiến người ta cảm thấy hít thở không thông chẳng những không biến mất, ngược lại càng khiến Lưu Na cảm thấy da đầu run lên.

Trong nháy mắt quay đầu, chỉ thấy trước mắt tối sầm lại, hai đạo ánh sáng để lại ánh bạc ở trong không khí, trong nháy mắt lóe lên trước mặt nàng rồi biến mất.

Nàng không thấy gì cả nhưng bên tai lại có tiếng nói nhỏ lạnh lùng: “Đúng là đơn giản!”

“Phốc!”

Ánh sáng mạnh lóe lên một cái rồi biến mất, cái đầu tinh xảo kia bay lên từ trên cổ.

Trong vẻ mặt ngạc nhiên còn mang theo sự hoang mang, đôi mắt nàng sắc bén như ưng lại không bắt được tung tích của đối phương.

Bởi vì quá nhanh, nhanh đến mức động thái thị giác của nàng cũng không đuổi kịp tốc độ của Triệu Khách.

Lưu Na nói không sai, trúng Bạo liệt đạn lại có kịch độc ăn mòn, trừ khi Triệu Khách có tem hệ khôi phục cấp độ bạch ngân, nếu không quyết không thể còn sống.

Triệu Khách không có con tem hệ khôi phục cấp bạch ngân, nhưng hắn có một con tem cấp bạch ngân khác, “Nhật dạ hổ bí”.

Bình Luận (0)
Comment