Sao đột nhiên lại bắn hai phát?
Không biết vì sao, Lý Hạo Đặc lại có cảm giác xấu, lấy ra tai nghe nói: “Na Na? Là ngươi nổ súng sao?”
Chỉ là trong bộ đàm không có giọng nói nào, điều này khiến dự cảm không tốt trong lòng Lý Hạo Đặc càng rõ ràng hơn.
Vô thức quay đầu nhìn thoáng qua, đột nhiên sắc mặt Lý Hạo Đặc hơi không đúng, Lộ Hạo vẫn ngồi trong ngực Inoue đã biến mất!
“Không đúng! Không đúng! Nhanh đi theo ta!”
Lý Hạo Đặc cũng không quan tâm lúc này Ashikaga Yoshikki đã liên tục bại lui, thậm chí cũng không rảnh đi cướp đoạt xác Triệu Khách, xoay người dẫn theo hai người đồng bạn hốt hoảng chạy ra sau.
Đã mất đi sự trợ giúp của Akechi Mitsuhide, Ashikaga Yoshikki đã suy yếu còn bị thương nặng bởi Phật quang.
“Nam Mô A Di Đà Phật!”
Trong nháy mắt bắt Niêm hoa, Viên Chân đã đánh bay Ashikaga Yoshikki ra ngoài, Ashikaga Yoshikki nôn ra máu, có vẻ đã bị trọng thương không thể xoay chuyển.
Nhưng Viên Chân thấy thế cũng không ra tay tiếp nữa, hắn ta đại diện cho Luật tông, sẽ khiến đại danh các phương nghi ngờ Luật tông, thậm chí hoàng tộc cũng không bảo vệ Luật tông nữa, đến lúc đó Luật tông thật sự chỉ còn lại trên danh nghĩa.
Vì vậy hắn ta chỉ có thể làm đối phương trọng thương, cũng không dám giết chết, xoay người túm lấy xác Triệu Khách, xông ra bên ngoài đám người, chẳng mấy chốc đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Viên Chân rời đi, mọi người còn chưa kịp tỉnh táo lại từ sự ngạc nhiên.
Chờ đến khi tất cả mọi người lấy lại tinh thần, Ashikaga Yoshikki nửa quỳ trên mặt đất, thanh trường đao trên tay đã bị cắt thành hai đoạn.
“Hận!”
Không đánh lại Viên Chân cũng không phải hắn ta vô dụng, mà là kiếm trên tay không thể gánh chịu càng nhiều Thần Long chi hồn, nếu không ai thắng ai thua là hai chuyện khác.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Luật tông xuất hiện một vị cao thủ như vậy cũng khiến Ashikaga Yoshikki tỉnh táo lại, xem ra Luật tông chỉ còn trên danh nghĩa, chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của hoàng tộc không hề đơn giản như suy nghĩ của bọn họ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Ashikaga Yoshikki trở nên âm trầm.
“Nhanh, nhanh!”
Ở bên khác, Lý Hạo Đặc dẫn theo hai tên đồng bọn bước nhanh đến phương hướng Lưu Na, chỉ là Lý Hạo Đặc càng chạy trong lòng càng lạnh.
Bọn họ đã giao hẹn một kích thành công sẽ chạy đến hội hợp, nếu không có gì bất ngờ, bây giờ đã gặp mặt rồi mới đúng.
Đột nhiên, Lý Hạo Đặc nhún chân một cái, chỉ thấy trước mắt có một xác nữ, đầu xác nữ đã biến mất, nhưng Lý Hạo Đặc liếc qua đã nhận ra đây là Lưu Na.
Nhìn xác nữ không đầu trước mặt, dường như Lý Hạo Đặc bị đánh một chùy thật mạnh, cả người lảo đảo.
Sự diễn tả mất hết can đảm đã không thể hình dung tâm trạng Lý Hạo Đặc vào lúc này.
Cất bước tiến lên, quỳ rạp xuống trước xác chết, hắn ta há hốc mồm không nói được câu nào, run rẩy xòe bàn tay ra, ôm xác nữ vào trong ngực cuồng loạn gào thét, dù gào thét nhưng không phát ra tiếng động nào, dường như trời đất sụp đổ trong nháy mắt!
Bên ngoài thành đông có một chiếc xe ngựa đỗ ở ven đường, chỉ thấy một nữ nhân thò đầu ra, dáo dác nhìn xuyên qua đám người đi đường.
“Bộp!”
Đột nhiên một tên tiều phu trông đã hơn ba mươi tiến lên, vỗ tay vào vai nữ nhân, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Làm rất tốt!”
“Lão đại!”
Ánh mắt Lộ Hạo sáng ngời, đang muốn nói chuyện.
Lại bị Triệu Khách xua tay ngắt lời: “Đừng nói chuyện ở đây, lên xe!”
Để Lộ Hạo ngồi lên xe ngựa, Triệu Khách ngồi ở phía trước, đặt đống củi trên tay vào trong xe ngựa.
Hắn làm phu xe, cầm roi ngựa nói: “Giá!”
Xe ngựa nhẹ nhàng đi về phía trước, càng chạy càng xa, e rằng không ai ngờ kẻ cầm đầu tất cả những chuyện hôm nay lại nghênh ngang rời đi ngay trước mặt mọi người như thế.
Triệu Khách đánh xe ngựa, nhìn ánh mắt trời chiếu sáng khuôn mặt mình, cong môi mỉm cười, rất hưởng thụ cảm giác xong việc vung tay áo đi, che giấu công lao và tên tuổi.
“Lão đại!”
Thấy đã đi xa, Lộ Hạo không kìm nén được sự hưng phấn trong lòng, vén rèm xe lên, nhưng vừa chạm tay đến Triệu Khách đã thấy Triệu Khách mím chặt môi, đột nhiên hít vào một ngụm khí lạnh.
“Đừng chạm vào ta!”
Triệu Khách chậm rãi dừng xe ngựa, thấy xung quanh không có ai mới kéo áo ra, Lộ Hạo nhìn bả vai Triệu Khách cũng không nhịn được giật mình.
Chỉ thấy bả vai Triệu Khách sưng đỏ một khoảng lớn, nhìn thôi cũng làm người ta lo lắng.
“Đây là??”
Lộ Hạo nhìn chằm chằm bả vai Triệu Khách, muốn chạm cũng không dám chạm, chỉ có thể tìm một bình Vân Nam bạch dược từ trong sách tem của mình, phun lên vai Triệu Khách.
“Gãy xương!”
Vẻ mặt Triệu Khách đau khổ, đẩy đống củi trên xe ra, lúc này mới thấy bên trong còn có một cái hộp đen.
Trong này là khẩu súng bắn tỉa của Lưu Na, Triệu Khách cũng không ngờ sức giật của khẩu súng này lại kinh người như thế, dưới tình huống không hề chuẩn bị, bả vai Triệu Khách lại bị sức giật kinh người đó đập cho gãy xương.
Đây là lý do vì sao Triệu Khách từ bỏ cơ hội nổ phát súng thứ hai đánh chết Viên Chân.
Không nghe nhầm đâu, mục đích thật sự của Triệu Khách không phải Ashikaga Yoshikki, không phải Akechi Mitsuhide, mà là tên hòa thượng Viên Chân sớm chiều làm bạn với mình.