Triệu Khách nghe vậy quay lại nhìn, chỉ thấy phía sau cánh cửa sắt có một khuôn mặt giống Triệu Khách như đúc, ngoại trừ sắc mặt hơi tái nhợt, dáng vẻ hơi suy nhược ra, điểm khác biệt duy nhất giữa cả hai là con mắt của đối phương tràn ngập Sắc dục, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc quần đùi của Ghen tỵ.
Cảm giác xâm lược mãnh liệt khiến người ta cảm thấy ánh mắt của hắn ta đầy sự bỉ ổi với mình, khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Sắc mặt Ghen tỵ lạnh lẽo, vung cây roi lên quất một cái, đáng tiếc đối phương tránh né rất nhanh, cây roi quất vào trên cửa sắt để lại một cái lỗ to như ngón tay cái vô cùng sâu ở trên cửa sắt.
“Hắc hắc!”
Chẳng mấy chốc khuôn mặt kia lại xuất hiện, lần này ánh mắt hắn ta nhìn về phía Triệu Khách, cười thần bí nói: “Ta biết bọn họ muốn làm gì, cũng biết bí mật của bọn họ, đó chính là…”
“Lão tứ!”
Sau khi nghe thấy Sắc dục nói vậy, sắc mặt Ghen tỵ lập tức trở nên khó coi, mở miệng cắt ngang lời nói của Sắc dục.
Thấy thế, Sắc dục hơi nhếch môi, chỉ vào Triệu Khách nói: “Muốn biết, đến tìm ta!”
Vừa nói xong, bóng dáng Sắc dục đã lặng lẽ biến mất trong bóng đêm, im hơi lặng tiếng như một giọt nước nhỏ vào trong biển rộng, hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Triệu Khách thấy vậy hơi suy nghĩ.
Ghen tỵ giậm chân một cái, quay đầu nhìn về phía Triệu Khách, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, cảnh cáo: “Tuyệt đối không được đi vào cánh cửa kia, nếu không… Không ai cứu được ngươi.”
Thì ra sau khi Tham ăn bị tổn thương, bọn họ đã đánh cược với lão tứ, chỉ cần có thể thắng được ba người họ, hắn ta muốn làm gì thì làm.
Nếu thua thì phải ở trong căn phòng tối này, vĩnh viễn thành thật ở trong đó, không được phép tùy tiện ra ngoài.
Ngược lại, bọn họ cũng không thể đi vào.
Triệu Khách nghe vậy gật đầu, cũng không đặt chuyện này ở trong lòng, bởi vì hắn không tin đối phương.
Nói một cách nghiêm khắc, Triệu Khách không tin được ai trong bảy nhân cách này.
Thậm chí Triệu Khách có thể chắc chắn, cho dù Sắc dục biết tất cả bí mật nhưng tuyệt đối không nói với hắn.
Tuy nhiên, dù trong lòng Triệu Khách hiểu rõ nhưng trên mặt vẫn tỏ ra ngạc nhiên, thậm chí còn hơi tò mò nói: “Trông hắn rất mạnh, ba người các ngươi cùng lên?”
“Ba người?”
Ghen tỵ quay đầu lại, nghịch ngợm thè lưỡi nói: “Chúng ta cũng không nói ba người cùng lên?”
Triệu Khách ngạc nhiên lập tức hiểu được, đánh thắng ba người không có nghĩa từng người trong bọn họ sẽ đi lên đánh đơn, hoặc là ba người lên cùng một lúc, đáp án đương nhiên là sáu người cùng lên.
Nếu đánh nhóm còn có thể đánh thắng ba người bọn họ, đó mới gọi là gặp quỷ.
Nghĩ rõ ràng các điểm mấu chốt trong đó, Triệu Khách yên lặng giơ ngón tay cái lên khen: “Đủ hèn hạ, ta thích!”
Theo Ghen tỵ quay về, trên đường đi Triệu Khách hoàn toàn giống một du khách, dường như hồn nhiên quên mất rốt cuộc mình muốn làm gì.
“Đúng rồi, ta đến đây bao lâu rồi?”
Dường như Triệu Khách chợt nhớ đến điều gì đó, mở miệng dò hỏi.
Ghen tỵ hơi suy nghĩ một chút, nháy mắt mấy cái với Triệu Khách, cười thần bí nói: “Khoảng hai ngày rồi! Không sao, hiếm khi nào ngươi tới một lần, ta đưa ngươi đi thăm những nơi khác một chút, ví dụ như… Phòng ta?”
Thấy nụ cười của Ghen tỵ, khóe miệng Triệu Khách giật một cái, vội vàng tìm lý do trở lại căn phòng của mình để nghỉ ngơi.
Sau khi đóng cửa phòng, Triệu Khách lập tức thở dài một hơi, ngồi trên ghế, nhắm mắt chìm trong suy nghĩ.
Ghen tỵ am hiểu tốc độ.
Tham ăn am hiểu phòng ngự.
Sắc dục am hiểu ẩn nấp.
Tức giận am hiểu tấn công.
Vẫn còn ba người Tham lam, Cao ngạo, Lười biếng, cho đến bây giờ Triệu Khách vẫn không biết năng lực của bọn họ là cái gì.
Nhưng có thể chắc chắn trong ba tên này, ngoại trừ tên thái giám chết bầm kia, chắc Tham lam có thực lực mạnh nhất.
Về phần Lười biếng, tạm thời Triệu Khách không đoán được nhân cách của hắn ta.
“Cốc cốc cốc!”
Ngay lúc này, cửa phòng bị gõ nhẹ, Triệu Khách nhíu mày đứng bật dậy từ trên ghế, ánh mắt trở nên cảnh giác, bình tĩnh cầm một cây móc sắt ở trên tay, sau khi đi đến cửa nhẹ nhàng mở cửa phòng ra một cái khe, Triệu Khách vừa nhìn ra bên ngoài đã ngẩn người: “Là ngươi!”
Triệu Khách cảnh sát lùi lại một bước, áp sau lưng vào vách tường, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm cái tên để trần nửa người ở trước mặt.
Triệu Khách không đóng cửa, nơi này là sân nhà của bọn họ, ý thức của hắn biết hắn không có bất kỳ ưu thế gì để nói, đối đầu chính diện căn bản không có chút phần thắng nào.
Thà rằng như vậy, chẳng thà cởi mở hơn, xem thử rốt cuộc đối phương muốn làm gì, ít nhất làm vậy quyền chủ động còn ở trên tay hắn.
“Hắc hắc, lại gặp mặt!”
Đối phương nghiêng người đi tới, tiện tay đóng cửa phòng lại, lập tức ngồi trên giường Triệu Khách, cười nói: “Ta biết ngươi sẽ không tới tìm ta, vì vậy ta trực tiếp một chút, dứt khoát tới tìm ngươi!”
Tên trước mặt đang bị giam ở trong lao tù, Sắc dục trong số bảy nhân cách.
Nhưng điều khiến Triệu Khách không thể đoán ra được là, dựa theo cách nói của Ghen tỵ, chắc tên này nên thành thật đợi ở trong lao tù, sao lại đột nhiên xuất hiện, đồng thời tìm đến mình.