Nếu để đám người đưa thư hệ linh hồn thấy trạng thái hiện tại của Triệu Khách, chắc chắn sẽ ghen ghét đến mức phát cuồng.
Chẳng mấy chốc, Tức giận cũng không nhớ rõ rốt cuộc mình đã đấm bao nhiêu cái, chỉ thấy da thịt ở khớp xương trên hai tay Tức giận đều bị rách ra, ngừng tay nặng nề thở dốc một hơi, chỉ thấy Triệu Khách nằm bên dưới đã bị đánh thành đầu heo.
Mặt và ngực đều bị đấm đến biến dạng, nếu đổi lại đang ở trong hiện thực, e rằng bây giờ Triệu Khách đã bị đánh đến ruột gan phun đầy đất.
“Hừ, thật sự là tự tìm đường chết!”
Sắc dục đứng cách đó không xa đi lên trước, đôi mắt đánh giá Triệu Khách, lắc đầu tiếc nuối nói: “Mặt cũng bị đánh thành dáng vẻ này.”
Nhưng theo lời nói này, đôi mắt Sắc dục nhìn chằm chằm nửa người dưới của Triệu Khách, cười xấu xa nói: “Hắc hắc, dù sao che mặt đi cũng giống vậy, nhân lúc bây giờ còn nóng.”
Lúc Sắc dục nói lời này, đũng quần hắn ta đã chống lên một cái lều nhỏ, bước nhanh tới.
Nhưng ngay lúc hắn ta tới gần Triệu Khách, Cao ngạo vẫn luôn nhắm mắt đột nhiên mở choàng mắt ra, hét to: “Nhanh lùi lại!”
“Cái gì?”
Sắc dục ngạc nhiên, lúc quay đầu nhìn về phía Triệu Khách, một cảm giác nguy cơ khiến hắn ta cảm thấy rùng mình đột nhiên trào ra từ trong lòng hắn ta, khiến lông tơ cả người hắn ta đều dựng đứng.
Trong nháy mắt Sắc dục quay đầu lại, chỉ thấy Triệu Khách đang cười.
Sắc dục rất quen thuộc với nụ cười kia, chỉ có lúc Triệu Khách nắm chắc thắng lợi trong tay mới mỉm cười như vậy.
Nhưng Sắc dục không hiểu, dựa vào cái gì? Hắn đã biến thành dáng vẻ này, dựa vào cái gì lại mỉm cười?
Điều khiến Sắc dục thấy sợ hãi hơn là ánh mắt Triệu Khách, trong con ngươi đen trắng rõ ràng mang theo cảm giác xâm lược trần trụi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn ta lại khiến Sắc dục cảm nhận được sự sợ hãi khiến lỗ chân lông hắn ta thít chặt lại.
Dường như thứ nhìn chằm chằm hắn ta không phải Triệu Khách, mà là một con sói đói nhìn đồ ăn.
“Xử lý hắn!”
Có lẽ bị ánh mắt của Triệu Khách dọa sợ, Sắc dục cao giọng hét lên với Tức giận.
Nhưng đúng lúc này tình cảnh khiến Sắc dục càng thấy hoảng sợ hơn lại xuất hiện, chỉ thấy Tức giận cưỡi trên người Triệu Khách chậm rãi quay đầu, khuôn mặt yên tĩnh lạ thường.
Bao gồm cả ba người Tham lam đứng sau lưng Sắc dục, bọn họ chưa từng thấy Tức giận yên tĩnh như vậy.
Phải biết rằng tên này như một ngọn núi lửa không ngừng phun trào, luôn ở trong trạng thái tức giận, chỉ khác ở chỗ cơn giận lớn hay nhỏ mà thôi.
Chưa từng xuất hiện tình cảnh yên tĩnh như này.
“Đi!”
Tức giận há to mồm, lúc nói ra một chữ này lại như dùng hết tất cả sức lực trên người, chỉ thấy Tức giận chậm rãi cúi đầu, lúc này Sắc dục mới nhìn rõ.
Không biết từ lúc nào tay phải của Triệu Khách đã đâm xuyên vào sườn trái của Tức giận.
“Đi! Các ngươi đi được sao?”
Triệu Khách ngồi thẳng người, chỉ nghe trước ngực vang lên một tràng tiếng “rắc rắc rắc”, tay trái rút ra từ trong người Tức giận, máu tươi chảy xuống theo khe hở ngón tay Triệu Khách, một trái tim tươi sống mạnh mẽ bị Triệu Khách nắm trong lòng bàn tay.
“Ực!”
Triệu Khách đặt trái tim Tức giận ở bên miệng, một ngụm nuốt vào, chẳng mấy chốc Triệu Khách cảm thấy lồng ngực mình đang nhảy lên thịch thịch thịch cực nhanh, cảm giác này như có một động cơ 6L được gắn thêm một cái tuabin.
Khiến Triệu Khách cảm giác lực lượng trên người nhiều đến không dùng hết, mỗi hành động đều đầy lực bạo phát.
Triệu Khách xoa khuôn mặt sưng vù, đẩy Tức giận ra đứng lên.
“Rắc rắc rắc…”
Theo thân thể Triệu Khách đứng thẳng lên, xương cốt trên người hắn rung lên lạch cạch, lắc cổ của mình, cảm giác cả người vô cùng thoải mái.
“Ngươi dám!”
Thấy Tức giận ngã trên mặt đất, thân thể dần hóa thành từng điểm đỏ, tiêu tán trong không khí.
Ba người Tham lam, Cao ngạo và Sắc dục vừa kinh vừa sợ.
Không ngờ Tức giận lại bị Triệu Khách nuốt chửng một cách nhẹ nhàng như vậy, điều càng khó tin hơn là vừa rồi Triệu Khách phải bị đánh gần như hồn phi phách tán mới đúng, sao trong nháy mắt lại đánh giết Tức giận, hắn có năng lực như vậy sao?
Lúc này, ánh mắt Cao ngạo đột nhiên thấy một thứ, nói chính xác là một chiếc áo nhăn nhúm bình thường rơi xuống từ trên người Triệu Khách.
Cao ngạo nhớ số trứng vàng trước đó đều bị Triệu Khách dùng cái áo này bọc lại, nhưng bây giờ tất cả trứng vàng đều biến mất.
“Ngươi ăn sạch số trứng vàng đó?”
Bọn họ ra muộn, lúc bọn họ đi ra, Triệu Khách đã nhét quả trứng vàng cuối cùng vào trong mồm, vì vậy mà suýt bị nghẹn chết, nhưng cũng vì dáng vẻ khoa chân múa tay trước đó của Triệu Khách khiến đám người Cao ngạo không kịp chú ý đến, bây giờ mới phát hiện số trứng vàng đã biến mất, tất nhiên sẽ nghĩ Triệu Khách đã nuốt hết số trứng vàng này.
“Đừng tỏ ra khó chịu như thế, vốn là đồ của ta, vì sao không thể nuốt.”
Triệu Khách xoa bả vai của mình, vẻ mặt không sao cả, thậm chí ánh mắt cũng không nhìn Cao ngạo, vẻ mặt phách lối còn lạnh lùng kiêu ngạo hơn cả Cao ngạo.
Trên trán Cao ngạo nổi gân xanh, không ngờ Triệu Khách lại dám ăn hết tất cả trứng vàng, khuôn mặt âm trầm như nước, hối hận vừa rồi không nên để Tức giận hành động một mình.