Nhưng rượu mạnh vào miệng lại có cảm giác nóng bỏng xông tới từ đan điền, như một ngọn lửa nhanh chóng cắn nuốt cả người hắn ta, khiến hắn ta cảm thấy khô nóng phát điên, hoàn toàn khác với cảm giác khi hắn ta uống trước đó.
Lại nhìn chén rượu trên tay mình, không biết lúc nào số rượu còn lại trong chén đã biến thành màu đỏ bừng, bọt khí ùng ục bốc lên, một con mắt bay ra từ đáy chén rượu, đang lạnh băng nhìn chằm chằm vào hắn ta!
"Có độc!!"
Theo cảm giác nóng rực đốt cháy ở bụng, hắn ta cảm giác tứ chi của mình cũng trở nên cứng ngắc, suy nghĩ duy nhất còn lại là lập tức rời khỏi Quỷ thị.
Nhưng tiếng nhắc nhở lạnh băng lập tức đánh hắn ta rơi vào vực sâu.
【 Trạng thái hiện tại của ngươi rất đặc thù, không thể rời khỏi Quỷ thị! 】
"Con mẹ ngươi, để ta rời đi!!"
Nghe được tiếng nhắc nhở đến từ sách tem, nam nhân phát ra tiếng hét chói tai thê lương tức giận, chính vì tình huống của hắn ta không đúng mới muốn rời khỏi Quỷ thị, nhưng vì sao muốn ngăn cản hắn ta rời đi!
Còn nữa, vì sao có người ra tay với hắn ta? Sao người đó biết vị trí của hắn ta?
Còn có, ra tay từ lúc nào, vì sao hắn ta hoàn toàn không phát hiện.
Sự sợ hãi trong lòng như thủy triều không ngừng phóng đại vô hạn trong lòng nam nhân.
Hắn ta không nghĩ ra đáp án, càng khiến sau lưng hắn ta lạnh lẽo.
Rõ ràng trong bụng như than lửa nhưng trên trán có từng giọt mồ hôi hột lớn khoảng hạt đậu lăn xuống, sau lưng thấy lạnh cả người, cả người hắn ta run lập cập.
Chẳng mấy chốc, hắn ta phát hiện thân thể mình đã hoàn toàn không động đậy được.
Thậm chí hắn ta phát hiện sương đen trên người mình lại đang tiêu tán, một thanh niên mặt rỗ dần rõ ràng dưới sương đen.
Cả người cứng ngắc, mặc cho hắn ta hét lên, cầu cứu như thế nào, đáng tiếc căn phòng hoàn toàn cách âm, dù hắn ta gọi ra khỏi cuống họng cũng căn bản không nghe được.
"Ùng ục ục..."
Lúc này, máu trong chén như mở vòi nước, ùng ục ục không ngừng trào ra bên ngoài, con ngươi kia bị bao bọc trong dòng máu, dần ngưng tụ ra nửa bên mặt.
Nhìn thấy gương mặt này, nam nhân co rụt con ngươi, đột nhiên tất cả nghi ngờ đều được cởi bỏ.
Triệu Khách trong một căn phòng khác cũng không rời đi.
Hiếm khi nào được tiếp xúc với thế giới người đưa thư trung cấp ở khoảng cách gần như vậy, dù chỉ là một góc của ngọn núi băng.
Nhưng đối với Triệu Khách cũng là cơ hội hiếm có.
Đến cấp bậc của bọn họ, Triệu Khách phát hiện những con tem mà người đưa thư hạ cấp bọn họ coi là trân bảo, lại không hề quan trọng như vậy.
Thứ bọn họ giao dịch với nhau vô cùng kỳ quặc, cũng rất ít liên quan đến con tem.
Đối với chuyện này, Triệu Khách ôm thái độ thử một lần, hỏi thăm kẻ nghiện thuốc, kết quả...
"Hừ!"
Kẻ nghiện thuốc trực tiếp quay đầu đi, xem ra còn đang hờn dỗi với Triệu Khách.
Thấy thế, Triệu Khách cũng không ôm hy vọng gì nữa, dứt khoát thành thật ngồi trên ghế sofa tiếp tục xem.
Qua không lâu, ngay lúc Triệu Khách cảm giác xem đến phát chán.
Một tin tức xuất hiện ở trên mặt kính trước mặt, tiêu đề màu đỏ lập tức bao trùm tất cả tin tức giao dịch.
【 Lần này Hồng Yên quán đặc biệt đấu giá một tin tức liên quan tới tin đồn làm như thế nào thoát khỏi thân phận người đưa thư. 】
Thấy tin tức này, kẻ nghiện thuốc vốn đang uể oải, dưới mông như mọc một cây gai, nhảy dựng lên từ trên ghế sofa.
Triệu Khách không thấy mặt kẻ nghiện thuốc nhưng có thể nghe được tiếng thở hổn hển của kẻ nghiện thuốc.
Không chỉ kẻ nghiện thuốc.
Trong nháy mắt tin tức này xuất hiện, bình luận trên mặt kính trước mắt gần như xoát màn hình.
"Thật, lại là thật!"
Con ngươi kẻ nghiện thuốc nhìn chằm chằm mặt kính, giọng nói trở nên kích động nhào vào mặt kính, điên cuồng gửi bình luận hỏi thăm tính chân thực của tin tức này.
Đương nhiên, thật ra trong lòng hắn ta cũng có đáp án.
Hồng Yên quán đã dám đấu giá tin tức này, vậy đã nói rõ nguồn gốc và tính chân thực của tin tức này đều đã trải qua sự nghiệm chứng của Hồng Yên quán, không dám nói trăm phần trăm chân thực.
Nhưng tám chín phần mười không sai được, nếu không có độ tin cậy như vậy, sao Hồng Yên quán có thể trở thành sản nghiệp hàng đầu Quỷ thị.
So sánh với sự kích động của kẻ nghiện thuốc.
Triệu Khách lại hoàn toàn giống như một cái tượng đất, nằm trên ghế sofa, vẻ mặt thờ ơ.
Với Triệu Khách, giá trị tin tức này gần như bằng không.
Đối với những người đưa thư như kẻ nghiện thuốc, mặc dù có sự dụ dỗ tốt đẹp nhưng Triệu Khách cảm thấy dù là người nào cầm được tin tức, thật ra kết quả cuối cùng cũng là lãng phí tiền tài.
Vì sao nói như vậy? Vì mấu chốt để thoát khỏi người đưa thư là Mộng tưởng bảo thạch.
Rốt cuộc làm thế nào để thu hoạch Mộng tưởng bảo thạch.
Triệu Khách biết hiện tại hắn chỉ có tương đương nửa viên, chỉ cần giết chết hắn sẽ có cơ hội chiếm được Mộng tưởng bảo thạch.
Cho nên, Triệu Khách không những không có hứng thú với tin tức này, ngược lại có lẽ là vì có liên quan đến hắn, hắn lại rất bài xích tin tức này.
Thứ duy nhất chống đỡ Triệu Khách không rời khỏi trước thời hạn, chỉ có Triệu Khách muốn xem rốt cuộc tin tức này sẽ gây ra sóng gió lớn bao nhiêu.