Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 610 - Chương 610. Ăn Một Gậy Của Ta

Chương 610. Ăn một gậy của ta Chương 610. Ăn một gậy của ta

Trong điện thoại vang lên tiếng tút tút lập tức khiến trái tim Triệu Khách rơi xuống vực sâu, nhanh chóng gọi lại một lần nữa, mặc kệ xảy ra chuyện gì, chắc chắn Lôi Khoa không thể xảy ra chuyện được.

Hắn gọi lại lần nữa, điều khiến Triệu Khách cảm thấy bất ngờ là trong điện thoại lại báo không có số điện thoại này, không biết tiếng tin tức trong tivi đã biến mất từ lúc nào.

Trong hình ảnh đen trắng mơ hồ, khuôn mặt một nữ nhân chậm rãi rõ ràng trong bức hình, nữ nhân không có tròng mắt, hốc mắt trống rỗng nhưng lại khiến kẻ khác như cảm giác được, ánh mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm vào lưng Triệu Khách.

“Không có số điện thoại này!”

Triệu Khách không gọi tiếp nữa, cau mày ngẩng đầu lên, sau khoảng thất thần ngắn ngủi, Triệu Khách nhanh chóng tỉnh táo lại, thở sâu tự nhủ: “Sẽ không nhanh như thế, mặc kệ, rời đi trước đã!”

Chỉ thấy Triệu Khách nói xong đã xoay người thu nửa chậu tinh hoa nhân sâm vừa nghiền xong vào trong sách tem, bước nhanh ra ngoài cửa.

Ngay lúc một chân của Triệu Khách sắp bước ra khỏi cửa phòng.

Triệu Khách đột nhiên dừng lại, ánh mắt nghi ngờ quay sang nhìn hình ảnh đen trắng nhiễu sóng trên tivi.

“Đáng ghét, sao lại quên tắt tivi!”

Giọng nói của Triệu Khách đột nhiên khác với trước đó, lảnh lót chói tai, hắn lắc eo nhỏ đi đến trước tivi, đưa bàn tay làm thành niêm hoa chỉ ra, ấn nút tắt tivi.

Ngay trong chớp mắt Triệu Khách đưa tay ra, đột nhiên ngón tay dừng lại giữa không trung, chỉ nghe trong không khí vang lên một tiếng xé gió.

“Vèo” một tiếng, Tuyết Cơ Tử bắn ra từ trong sách tem theo đầu ngón tay Triệu Khách.

Lưỡi đao màu bạc kéo ra một tia sáng màu bạc trong không khí, khiến nhiệt độ xung quanh cũng hạ xuống mức đóng băng.

Thậm chí bóng dáng Triệu Khách cũng mơ hồ trong nháy mắt như con báo ra khỏi lồng, một đao đâm xuyên qua tivi.

Đây là năng lực đặc thù của con tem “Kiếm oán”, Đột thứ.

Nhưng lúc này một tình cảnh quái dị xuất hiện, ngay lúc lưỡi đao đâm vào tivi trước mặt lại không đâm vào tivi, mà là lưỡi đao trực tiếp đâm vào trong hình ảnh đen trắng trước mắt.

Khuôn mặt nữ nhân dần rõ ràng trong tấm hình, hốc mắt trống rỗng không có con ngươi nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, một đôi tay nắm chặt Tuyết Cơ Tử trên tay Triệu Khách, hắn nhếch môi cười: “Ngươi đã phát hiện!”

Trên thực tế, ngay lúc Triệu Khách cúp máy đã phát hiện điều khác thường.

Hắn dùng Hoàng kim đồng nhìn qua lại không thấy cái gì hết, vì vậy ngay lúc đi ra ngoài đã hoán đổi nhân cách Cao ngạo, dựa vào sức cảm giác cường đại của hắn ta để nhanh chóng khóa chặt vào tivi.

Đồng thời Triệu Khách cũng có thể cảm nhận được trong căn phòng của hắn đã sớm im hơi lặng tiếng xuất hiện đầy cạm bẫy.

Bao gồm cửa phòng trước mặt, tuy không biết là cái gì nhưng sau khi Triệu Khách hoán đổi nhân cách, cửa phòng lại có sự lạnh lẽo khiến Triệu Khách cảm thấy rơi vào hầm băng.

Dường như bước một chân ra chẳng khác nào bước vào Quỷ môn quan.

Hiện tại muốn rời khỏi đây, hơn nữa có thể biết rõ nguyên nhân, chỉ có một cách là giết ra ngoài.

“Thứ gì đây?”

Bất ngờ hơn là, một kích mà hắn ấp ủ thật lâu lại không có hiệu quả với đối phương.

“Không phải thứ gì, là… Tử thần lấy mạng ngươi!”

Tay nữ nhân nắm chặt lưỡi đao, lực lượng lớn đến kinh người, dùng sức bắt một cái đã suýt kéo Triệu Khách vào trong tivi.

Triệu Khách không kịp né tránh đột nhiên buông Tuyết Cơ Tử ra, đồng thời cơ thể lăn một vòng ra sau, vung một thanh phi đao ở trong tay ra.

Một loạt động tác diễn ra trong khoảnh khắc, mây bay nước chảy, hoàn toàn không có chút vướng víu nào.

Nhưng Triệu Khách nhanh chóng phát động năng lực Đột thứ, đối phương còn dễ dàng phá giải như thế.

Đối mặt với phi đao thật sự như một trò trẻ con, thậm chí còn không có chút động tác nào mà chỉ nghiêng đầu, thoải mái né tránh phi đao.

“Một thanh đao tốt như vậy nói từ bỏ là từ bỏ, ta rất thưởng thức ngươi, đáng tiếc ngươi chạy không thoát.”

Nữ nhân nhếch môi mỉm cười, hốc mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, nụ cười trên khóe miệng cao cao tại thượng, dáng vẻ như đang khen ngợi một vị vãn bối nhưng cùng lúc cũng cho thấy đủ sự tự tin.

Chỉ có điều khuôn mặt được tạo thành từ các pixel đen trắng kia, khiến người nhìn cảm thấy vừa kinh dị vừa ghê tởm.

“Ta cũng không nói sẽ chạy!”

Triệu Khách vừa nói xong, cả người nhanh chóng biến mất trong không khí.

“Thuấn di?”

Đầu tiên nữ nhân hơi ngạc nhiên nhưng trong lòng cũng không quá quan tâm, nàng không cảm thấy một người đưa thư hạ cấp có thể tạo ra sự uy hiếp gì cho mình.

Nhưng chẳng mấy chốc, lúc giọng nói của Triệu Khách vang lên, lại khiến nàng cảm thấy rùng mình hoảng sợ.

“Ăn một gậy của ta!”

Giọng nói vang lên từ sau lưng nữ nhân, chỉ thấy Triệu Khách đã im hơi lặng tiếng xuất hiện sau lưng nàng trong thế giới đen trắng.

Thậm chí nữ nhân kia còn chưa kịp thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, một cây gậy to khỏe, gân xanh mạch máu lồi lên như vật dương cương tượng trưng cho nam nhân đã nện thẳng vào mặt nữ nhân.

“Rầm!”

Vỏ ngoài cây gậy bị nện nứt, lộ ra tờ giấy màu trắng ở phía dưới.

Ngay chớp mắt giấy trắng đập vào mặt nữ nhân, một ngọn lửa màu xanh như trong nháy mắt ấn bật lửa đột nhiên bùng lên.

“Oanh” một tiếng, ngọn lửa màu xanh xuất hiện trên màn hình tivi, đồng thời nổ ra từng vết rách.

Bình Luận (0)
Comment