Trong lúc đám người Đường Lang nói chuyện, hồn nhiên không chú ý đến trong bụi cỏ cách bọn họ không xa có một đôi mắt đang yên lặng nhìn chằm chằm bọn họ, Triệu Khách cũng nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của bọn họ.
Thông qua phân thân, Triệu Khách có thể thấy tình cảnh trong sát trận.
Bốn thủ vệ tinh anh không ngừng bắn đạn lửa vào mặt đất, tiếp theo đạn lửa tạo ra ngọn lửa nhiệt độ cao để hình thành một vòng tường lửa, vẫn bảo vệ bọn họ ở trong đó.
Dù là như vậy, xem ra tình hình của bọn họ cũng không lạc quan.
Thỉnh thoảng sẽ bỏ sót băng châm, đao kiếm xuyên qua tường lửa.
Bọn họ không chỉ phải đối diện với “ám khí” vô cùng nghiêm trọng chạy như bay tới, ngọn lửa nhiệt độ cao tạo thành một vòng quanh bọn họ, hoàn toàn hạn chế hành động của bọn họ.
Nhiệt độ càng ngày càng cao, rất nhiều hơi nước bao trùm trên người bọn họ, chẳng mấy chốc đã kết thành một tầng băng sương.
Xem ra, cũng như Đường Lang đã nói, đám người này chắc chắn phải chết.
Nhưng trên thực tế, Triệu Khách cũng không coi trọng sự tự tin của Đường Lang.
Hắn từng giao thủ với người đưa thư hệ không gian chân chính, cũng từng gặp trận pháp hệ không gian tương tự, vì vậy Triệu Khách hiểu rõ bản chất hệ không gian hơn Đường Lang.
Dù là năng lực không gian gì, chắc chắn sẽ có một sơ hở.
Nói đơn giản, cũng như ngươi cầm compa vẽ một vòng tròn, dù ngươi vẽ bao nhiêu vòng tròn, nhưng điểm trung tâm vẫn luôn tồn tại.
Mọi thứ không có từ không nói có, bình thường chỉ bị vẻ ngoài che đậy mà thôi.
Triệu Khách không tin sát trận của Đường Lang không có sơ hở.
Nhưng so sánh với sơ hở, Triệu Khách càng tò mò rốt cuộc tay súng tóc vàng trước mặt phân thân của hắn muốn làm gì.
Đám người Đường Lang không hề sợ hãi, dường như hành động của Maier căn bản không uy hiếp được họ.
Thông qua phân thân, ánh mắt Triệu Khách nhìn chằm chằm Maier, chỉ thấy Maier lạnh lùng, hai tay cầm súng, tốc độ bắn cách nhau một giây ổn định mà khô khan lại bắn ra một viên đạn.
Dù tiếng súng không vang, lại khiến trong lòng người nghe thậm chí là nội tạng cảm thấy nặng nề, chỉ nghe thôi đã cảm thấy muốn ho khan nôn ra máu, có thể thấy uy lực khủng bố của viên đạn bắn ra.
“Đợi chút nữa!”
Không lâu sau, U Linh đột nhiên phát hiện điều gì đó, cảm giác hơi không đúng, cẩn thận nhìn lên, lập tức hét to về phía Đường Lang, “Đệt, ngươi lừa ta, ta bị trừ điểm bưu điện!”
Đường Lang: “??”
Lúc U Linh nói chuyện, chỉ thấy điểm bưu điện trong sách tem lại bị trừ 3 điểm nữa.
Tuy không nhiều nhưng cũng đang không ngừng giảm xuống.
“Không thể nào?”
Đường Lang lắc đầu, kiên quyết phủ nhận: “Kích hoạt con tem này, bốn người chúng ta chia đều điểm bưu điện bị khấu trừ, sau khi kích hoạt sẽ không có tình huống tiêu hao hai lần, ngươi chắc chắn không nhầm?”
“Con mẹ ngươi! Lão tử bị trừ điểm bưu điện, ngươi mù à!”
U Linh là loại người khó chịu sẽ chửi, không biết giữ mồm miệng, điểm bưu điện là mạng sống của người đưa thư, thử hỏi ngươi thấy mạng sống của ngươi xảy ra vấn đề, ngươi sẽ có tâm trạng gì?
Bị U Linh mắng chửi một trận, Đường Lang cũng thấy trong lòng buồn bực, nhưng hắn ta không tin trận pháp xảy chấn đề.
Lúc này Đường Lang im lặng, không trả lời U Linh.
Hắn ta tập trung toàn bộ sức lực thôi động trận pháp, muốn nhanh chóng giải quyết một đoàn người Maier.
“Phù…”
Phân thân Triệu Khách phun ra một hơi nóng, hơi nóng còn chưa kịp bay lên trong không khí, trong chớp mắt đã biến thành từng điểm sương mù.
Quá khó chấp nhận.
Phân thân vừa đói vừa lạnh, trong bụng kêu lên ùng ục, đôi mắt nhìn chằm chằm mấy người Maier trước mặt, tròng mắt linh hoạt đảo quanh.
Trong sát trận, giáp trụ trên người bốn thủ vệ tinh anh bao phủ một tầng băng thật dày, gương mặt đã biến thành màu xanh tím, ngọn lửa làm hơi nước bốc hơi, trong nháy mắt rơi xuống người lại biến thành băng, khiến hành động của bọn họ trở nên chậm chạp cứng ngắc.
Lúc này, một thanh đao băng xuyên qua tường lửa, nhiệt độ cao khiến đao băng bị hòa tan hai phần ba, gần như sắp hòa tan hết, nhưng trong nháy mắt đao băng xuyên qua tường lửa, vệt nước hòa tan trên lưỡi đao ngưng kết thành gai băng bén nhọn, một đao chém vào đầu một thủ vệ tinh anh.
“Xoẹt!”
Gai băng bén nhọn cắm vào hốc mắt của thủ vệ tinh anh, nhô ra sau gáy, rầm một tiếng, thủ vệ ngã xuống đất đã không còn sự sống.
Chết một tên thủ hạ nhưng Maier vẫn hoàn toàn thờ ơ, trên mái tóc vàng đầy vụn băng, ánh mắt vẫn khóa chặt phương hướng của U Linh nhắm bắn.
“Nhanh lên, bọn họ không chịu nổi nữa!” Người nói chuyện là Đại Trùng, giọng nói trầm thấp khàn khàn nhưng có thể nghe được tâm trạng hưng phấn kích động trong lòng hắn ta.
Thiếu một thủ vệ tinh anh, lập tức sinh ra phản ứng dây chuyền.
Nhiệt độ tường lửa bắt đầu giảm bớt, không ngừng có đao băng đâm xuyên qua, như mưa rền gió dữ đánh về phía đám người Maier.
Chỉ trong chớp mắt, lại một tên thủ vệ tinh anh bị đao băng xuyên qua tim.
Hai tên thủ vệ tinh anh còn lại chật vật chống đỡ.
Thậm chí trên trán Maier cũng bị đập ra một vết thương sâu tới xương, máu tươi chảy xuống khuôn mặt, nhuộm mái tóc vàng của Maier thành tóc đỏ.
Nhưng ngay lúc này, Maier bị thương vẫn không chút dao động.
“Ồ!”