Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 656 - Chương 656. Thứ Này Rất Vướng Víu (2)

Chương 656. Thứ này rất vướng víu (2) Chương 656. Thứ này rất vướng víu (2)

Đại Trùng suy nghĩ, bản thân hắn ta không chạy được, không có tem, điểm bưu điện, tiếp theo hắn ta là một tên phế nhân, nghĩ lại hắn ta cũng không có thù oán gì với Quỷ Cơ.

Hơn nữa, bây giờ hắn ta cũng không có giá trị gì để nghiền ép, đối phương muốn giết hắn ta, hắn ta cũng chỉ có thể mặc kệ muốn làm gì cũng được.

Đại Trùng tiến lên giúp đỡ, hiển nhiên thủ pháp còn cao minh hơn Tề Lượng nhiều.

Tề Lượng làm nửa ngày, bận rộn đến mức cái trán đổ mồ hôi dầm dề, Đại Trùng chỉ hai ba cái đã nối xương xong.

“A? Ngươi là thầy thuốc?”

Tay nghề chuyên nghiệp, dù Tề Lượng là tay nghiệp dư cũng có thể nhìn ra.

“Coi như vậy!”

Đại Trùng gật đầu, chỉ có thể nói coi như một bác sĩ, trong hiện thực lại không lấy được tư cách của bác sĩ.

Có Đại Trùng giúp đỡ, tiếp theo Tề Lượng dễ dàng hơn nhiều.

Chỉ cần không ngừng kích hoạt Thánh quang thuật, trị liệu cho Quỷ Cơ.

“Hắc hắc, dễ chịu!”

Quỷ Cơ hoạt động tay chân của mình, sau khi xương cốt cả người rung lên “rắc rắc rắc”, muốn bò dậy từ dưới đất.

Nhưng lúc này Tề Lượng đè nàng lại.

“Đừng nhúc nhích, còn có chỗ chưa nối lại!”

Tề Lượng chỉ dưới hông Quỷ Cơ, trên cơ bản chỗ kia đã sắp bị cắt thành hai đoạn.

Đây là chỗ chết người nhất, nếu đổi là người khác thấy bảo bối mệnh căn của mình đã biến thành dáng vẻ này, có lẽ sẽ khóc đến mức muốn chết.

Nhưng Quỷ Cơ ngạc nhiên, chợt còn chưa đợi Tề Lượng kịp phản ứng, đưa tay vồ xuống, kéo cái mệnh căn chỉ còn một lớp da nối liền, kéo mạnh một cái!

“Xoạt!”

Quỷ Cơ trực tiếp kéo xuống da thịt nối liền với mệnh căn mềm oặt, tiện tay quăng ra: “Rắc rối, vứt đi!”

“Ngươi làm cái gì!”

“Thứ đồ chơi rách rưới, bước đi cũng ngại khó chịu, vừa cấn vừa ngứa, buổi sáng cứng rắn lồi lên như một cây chày giã gạo, bọng đái của lão nương đã sắp nghẹn nổ, còn không thể tè ra quần.”

Nhắc đến thứ đồ chơi ở đũng quần mình, Quỷ Cơ chửi bậy một trận, mỗi lần thức dậy thứ đồ chơi này cứng rắn, nàng phải dùng hết sức để ép nước tiểu ra.

Trong quá trình này, thứ đồ chơi này luôn run rẩy vểnh lên, khiến nước tiểu của nàng văng khắp nơi.

Còn có, thử đồ chơi này rất ngứa, vì không để người khác phát hiện, nàng thường cho tay vào túi quần để gãi.

Đi trên đường vung qua vung lại không thoải mái.

Quỷ Cơ mắng chửi một tràng khiến hai người Tề Lượng và Đại Trùng không còn gì để nói.

Đại Trùng thở sâu, khẽ nhắc nhở: “Cái đó… Lần sau ngươi có thể thử chờ nó mềm, ngươi lại đi tiểu!”

“Lần sau lại nói!”

Quỷ Cơ tiện tay kéo cả hai quả trứng của mình xuống cho gọn gàng, quá trình này khiến Tề Lượng và Đại Trùng nhe răng nhếch miệng, đồng cảm, vô thức kẹp chặt hai chân.

Điều khiến Tề Lượng không cách nào nhìn thẳng, đó là Quỷ Cơ giày vò phía dưới một trận khiến máu thịt be bét, nằm xuống đất, hai chân dạng ra, để lộ phía dưới có thể gọi là hình ảnh kinh khủng ở trước mặt Tề Lượng.

“Đừng ngơ ngác nữa, nhanh chóng trị liệu vết thương cho ta đi.”

Tề Lượng híp mắt, không nỡ nhìn thẳng, nhìn thôi cũng cảm giác đũng quần của mình lạnh lẽo.

Cũng may vị trợ lý có nền tảng y học nhất định là Đại Trùng giúp đỡ xử lý khâu lại vết thương, để lại một lỗ thủng cho Quỷ Cơ, tránh để nàng tự nhịn chết.

Sau khi làm xong mọi thứ là một đợt Thánh quang thuật, Quỷ Cơ đứng lên nhìn, hai chân khép chặt cọ xát, cuối cùng trên khuôn mặt chữ quốc kia đã thể hiện ra vẻ hài lòng, đưa tay khoác vai Tề Lượng, kêu lên: “Thoải mái!”

“Đi, lần sau ngươi còn làm loạn nữa, ta sẽ đá ngươi ra khỏi đội ngũ!”

Khuôn mặt Tề Lượng đen sì, đưa tay đẩy Quỷ Cơ ra, lần này cũng may hắn ta phát hiện điều không thích hợp lập tức chạy tới, nếu không, dù Quỷ Cơ là một người không có cảm giác đau, cũng không trốn thoát việc Đường Lang thẹn quá thành giận làm thịt.

“Các ngươi là…”

Đại Trùng đứng bên cạnh dò hỏi.

Quỷ Cơ tùy tiện, không giấu giếm gì, trực tiếp nói: “Đây là lão công của ta!”

“Lão công!”

Đại Trùng trợn to mắt, yên lặng like cho Tề Lượng, nói thầm: “Đúng là người đưa thư hệ thần thánh, đúng là lòng mang thiên hạ, tính cách Quỷ Cơ này thật sự không phải loại mà người bình thường có thể khống chế.”

Trên trán Tề Lượng nổi gân xanh, đặc biệt sau khi thấy ánh mắt Đại Trùng, trong lòng nặng nề, vội vàng giải thích: “Không phải, không phải như ngươi nghĩ!”

“Vâng vâng vâng, ta cũng không nghĩ nhiều!”

Đại Trùng gật đầu, dáng vẻ thật sự không nghĩ nhiều, ngược lại khiến Tề Lượng cảm thấy hiểu lầm càng sâu hơn.

Thấy mình đã thành công khiến Tề Lượng chuyển chủ đề, Quỷ Cơ híp mắt nhếch môi cười, xoay người đi đến trung tâm vụ nổ.

Nhưng chờ đến khi Quỷ Cơ đi qua, trên mặt thay đổi: “Không tốt, tên kia chạy rồi?”

Tề Lượng và Đại Trùng nhìn lên, trên mặt đất bừa bộn đầy thịt nát, chỉ không thấy Maier đâu.

“Chẳng lẽ bị người cướp đi trước!”

Ánh mắt Đại Trùng nhìn xung quanh, trong lòng dần cảnh giác.

Nhưng Quỷ Cơ không đồng ý với câu này: “Bị người ta cướp đi làm gì, muốn cướp lợi ích trực tiếp giết là được, cần gì đưa người đi.”

Đại Trùng nghe xong cũng cảm thấy có lý, nói: “Vậy chúng ta rời đi trước, không nên ở lại đây quá lâu, rời đi rồi nói sau.”

“Đáng tiếc!”

Bình Luận (0)
Comment