Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 664 - Chương 664. Lòng Của Các Ngươi (2)

Chương 664. Lòng của các ngươi (2) Chương 664. Lòng của các ngươi (2)

Triệu Khách đã từng đảm nhiệm vị trí bếp trưởng trong nhà hàng năm sao một thời gian, hiểu rõ ràng một vài chuyện ở trong phòng bếp.

Nếu đổi một thời gian khác, hoặc ở trong hiện thực, Triệu Khách không ngại dùng tài nấu nướng của hắn để chinh phục đám rác rưởi này, sau đó từ từ dạy dỗ bọn họ.

Nhưng bây giờ… Triệu Khách không có thời gian, đồng thời cũng không có tâm trạng.

Nhìn nhà bếp bẩn thỉu trước mắt và nồi sắt nấu canh còn có mỡ đông ở xung quanh, hoàn cảnh giống hệt với những quán nhỏ ven đường.

Ở nơi thế này, Triệu Khách không muốn ở lâu thêm một khắc nào, nhìn thủ vệ ở bên ngoài nhà bếp.

Triệu Khách lạnh lùng nhìn lướt qua, thấy một phụ bếp đang đi qua trước mặt mình, trên tay còn bê một chậu ruột già vừa xử lý tốt.

Triệu Khách híp mắt nói: “Đợi chút!”

Tên phụ bếp kia ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía Triệu Khách.

Lại thấy Triệu Khách chỉ chậu ruột già nói: “Chậu ruột già này không phù hợp, rửa lại lần nữa!”

“Ta đã rửa sạch!”

Phụ bếp nhìn chậu ruột già trên tay mình, tức giận trả lời, trên khuôn mặt thô kệch lộ ra vẻ giận dữ không cam lòng, hắn ta thấy lão đầu này đang muốn gây chuyện.

“Rửa sạch?”

Chỉ thấy ngón tay Triệu Khách nhẹ nhàng vuốt phía trên ruột già một cái, một hạt cát không đáng chú ý dính trên tay Triệu Khách.

Phụ bếp không hề cảm thấy ngạc nhiên với điều này, chỉ nghĩ có vài hạt cát cũng bình thường, đợi chút nữa nấu qua là sạch.

Nhưng Triệu Khách không cho hắn ta cơ hội ngụy biện, chỉ thấy Triệu Khách đột nhiên cầm lấy ruột già ở trong chậu gỗ trên tay phụ bếp.

Đi đến chậu nước bên cạnh, dùng bầu gỗ múc một nửa bầu nước trong, sau khi cho vào chút bột mì khuấy đục, lại rót vào ruột già theo vết cắt bên trên.

Buộc chặt hai đầu, hai tay lôi kéo ruột già, hất mạnh lên.

“Phanh phanh phanh phanh…”

Chỉ thấy ruột già lắc mạnh ở trên thớt gỗ như mì sợi trong tiệm mì, sau mấy lần liên tiếp, Triệu Khách mở một đầu ruột ra.

Đổ nước bột mì ở trong ruột già qua một cái muôi thủng.

Sau khi dòng nước đục ngầu chảy qua muôi thủng, chỉ thấy bên trong có cặn bã lớn nhỏ không đều, bên trong có rất nhiều hạt cát, thậm chí còn có vài mảnh đá vụn.

Đừng nói vị phụ bếp đã xử lý ruột già, sắc mặt bốn phụ bếp còn lại cũng trở nên khó coi.

Nếu thật sự chỉ có một ít thì cũng không sao, nhưng bây giờ có nhiều hạt cát như vậy, nếu ăn vào trong miệng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cảm giác.

Đặc biệt là viên đá kia, nếu không cẩn thận để Bá Tước đại nhân ăn trúng, e rằng bọn họ đừng mơ còn sống.

“Vị bếp chính trước đó có mấy tên rác rưởi như các ngươi, có thể sống sót đúng là gặp quỷ!”

Triệu Khách tức giận ném ruột già sang một bên, mở miệng mỉa mai.

Sau đó, lần lượt đi đến bên cạnh bốn vị phụ bếp còn lại, đi một vòng lại tìm ra một đống khuyết điểm.

“Đưa ta đến hầm lạnh! Ta muốn xem nguyên liệu nấu ăn ở bên dưới.”

“Nhưng… Sắp phải chuẩn bị bữa tối rồi, thời gian không còn kịp nữa.”

Bây giờ năm vị phụ bếp đã hơi tin tưởng năng lực nấu ăn của lão đầu trước mặt, nhưng muốn bọn họ dễ dàng tin phục thì còn chưa đủ.

“Ta nói kịp là kịp, có chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm?”

Trong sự yêu cầu mạnh mẽ của Triệu Khách, năm vị phụ bếp cũng chỉ có thể dẫn Triệu Khách vào hầm băng.

Thời đại này không có tủ lạnh nhưng tác dụng của hầm tích trữ vẫn rất thực dụng, đặc biệt với tài phú của công xưởng, tạo ra một hầm băng là việc không hề đáng kể, trữ băng vào mùa đông có thể tăng hiệu quả dự trữ đồ ăn, đến mùa hè có thể làm thành đồ uống lạnh.

Hầm băng ở ngay trong phòng bếp, sáu người cầm một ngọn đèn dầu đi xuống hầm băng, cảm giác lạnh lẽo lập tức khiến năm vị phụ bếp không nhịn được run rẩy.

Ánh đèn yếu ớt chiếu sáng phía trước, chỉ thấy trong hầm băng dự trữ đủ loại thức ăn nước uống, cùng mấy thùng rượu mạnh.

Số lượng phong phú, phẩm chất ưu tú, nếu có thể bỏ qua nguy hiểm bị Bá Tước đại nhân chặt thành thịt vụn bất cứ lúc này, đảm nhiệm vị trí đầu bếp ở chỗ này chắc chắn là một công việc không tệ.

Đặc biệt là mùa hè nóng nực, trốn trong hầm băng uống một ngụm rượu ngon ướp lạnh, một miếng hoa quả tươi mới, cũng là một sự hưởng thụ không tệ.

“Nhìn đủ chưa, nhìn đủ rồi thì chúng ta đi lên đi.”

Một tên đầu bếp không chịu được sự lạnh lẽo trong hầm băng, muốn xoay người rời đi trước.

Nhưng lúc này Triệu Khách đột nhiên túm lấy bả vai hắn ta, nói: “Đợi chút!”

“Cái gì??”

“Ta còn thiếu ít đồ, ngươi tìm giúp ta đi.”

Hành động của Triệu Khách càng khiến phụ bếp thấy khó chịu, nhíu mày nói: “Thứ gì??”

Hắn ta vừa nói xong đã muốn tránh khỏi tay Triệu Khách, nhưng lúc này phát hiện bàn tay khô gầy như que củi kia lại như kìm sắt, khiến hắn ta không thể tránh thoát được.

Chỉ thấy Triệu Khách ngẩng đầu, không biết Ác quỷ túc cụ đã xuất hiện sau lưng từ lúc nào, chậm rãi rút thanh trường đao bên hông ra.

Theo tiếng động vù vù khi lưỡi đao ra khỏi vỏ, Triệu Khách nhếch môi, lộ ra hàm răng khô vàng không đủ, nhìn chằm chằm năm tên phụ bếp trước mắt, khẽ nói: “Lòng của các ngươi!”

“Quản gia, vị đại thúc mà ta đưa tới chuẩn bị thế nào?” Maier rời khỏi đại sảnh của phụ thân mình, tinh thần đầy phấn khởi.

Bình Luận (0)
Comment