Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 692 - Chương 692. Cố Lên!

Chương 692. Cố lên! Chương 692. Cố lên!

"Bên trái!" Triệu Khách quay người lại, chạy đến hành lang bên cạnh, đầu hành lang này khá chật hẹp, sẽ hạn chế ưu thế số lượng của những con nhện này.

Hai người Triệu Khách "lạch cạch lạch cạch" chạy nhanh, không biết từ lúc nào dưới lòng bàn chân thêm một tầng dịch nhờn thật dày.

Trước đó hai người tiến vào, tuyệt đối không có thứ đồ chơi này.

Hiện tại đột nhiên xuất hiện dưới lòng bàn chân, Triệu Khách còn tốt, có năng lực bị động của “Tự nhiên chi nộ” không quan tâm bất kỳ địa hình gì, tốc độ di chuyển tăng 30%.

Cho nên, dù nơi này không có môi trường tự nhiên, tốc độ di chuyển của Triệu Khách vẫn rất nhanh.

Ngược lại là Tề Lượng, lúc này không thể không kích hoạt tem năng lực.

Kích hoạt Thánh quang thuẫn.

Lá chắn màu vàng xuất hiện xung quanh Tề Lượng.

Khác với hai người kịch chiến lúc trước, khi đó Tề Lượng chỉ có thể gọi ra một mặt lá chắn, nhưng hiện tại Tề Lượng đã có thể gọi ra sáu mặt lá chắn.

Có thể thấy trong khoảng thời gian này thực lực của Tề Lượng cũng đang tăng nhanh như gió.

"Hợp!"

Sáu mặt lá chắn theo sự chỉ huy của Tề Lượng, hai mặt sát nhập vào nhau, tạo thành một tầng ván trượt cứng dày dưới chân Tề Lượng.

Ván trượt nâng Tề Lượng lên giữa không trung.

Bốn phía khác thì như cánh quạt bắt đầu lay động gia tăng tốc độ, tiến hành tăng tốc cho Tề Lượng.

Có thể biến Thánh quang thuẫn thành Ngự kiếm thuật, cũng mệt cho Tề Lượng dám suy nghĩ như vậy.

Cứ vậy, tốc độ Tề Lượng lại còn nhanh hơn Triệu Khách một đoạn, trong chớp mắt đã đuổi theo bên cạnh Triệu Khách.

Chỉ nghe sau lưng có lít nha lít nhít tiếng nhện bò, khiến người nghe cảm thấy tê cả da đầu.

Những con nhện này to như khuôn mặt trẻ con, tốc độ bò không hề chậm hơn hai người bao nhiêu, quan trọng nhất là thứ đồ chơi này nhiều lắm, hơn nữa căn bản không sợ lửa khiến đạn lửa của Phụ ma hỏa thương không có sức uy hiếp.

Lúc này, chỉ thấy đám nhện càng ngày càng gần, hé giác hút bén nhọn trên miệng, chỉ nghe "phốc" một tiếng, một cái răng độc phun ra từ trong miệng.

Răng độc bay sượt qua bả vai Triệu Khách, một mùi hôi thối nồng đậm khiến Triệu Khách ngửi một phát cũng cảm thấy trong dạ dày buồn nôn như thiêu đốt.

Tinh thần hắn run lên: "Kịch độc!"

"Không tốt!"

Tề Lượng cũng phát hiện điều không ổn, chỉ nghe sau lưng có một tràng tiếng xé gió đột nhiên tới, chủ yếu là số lượng quá nhiều, hoàn cảnh chật hẹp nơi này hạn chế con nhện, cũng hạn chế không gian tránh né của hai người.

Tinh thần Triệu Khách nặng nề, cũng định gọi ra Ác quỷ túc cụ, chỉ mong tên này da dày thịt béo có thể chống đỡ cho hắn.

Nhưng lúc này đã thấy Tề Lượng đột nhiên thả chậm tốc độ.

Bốn lá chắn phía sau sát nhập vào một chỗ trở thành một mặt lá chắn có thể gọi là tháp lá chắn, bao trùm lên thân thể hắn ta và Triệu Khách.

"Ngươi!"

Triệu Khách chạy ở phía trước, lông mày lập tức cau chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng Tề Lượng, trong đôi mắt híp lại mang theo vài phần mất kiên nhẫn và phiền chán: "Phi, người hiền lành!"

"Nhanh, ta chống đỡ, ngươi suy nghĩ cách đi!"

Tề Lượng không chú ý tới ánh mắt Triệu Khách, toàn lực chống đỡ Thánh quang thuẫn kéo dài thời gian cho Triệu Khách, dù sao tiếp tục như vậy hai người ai cũng chạy không được.

Lúc này, chỉ nghe một tràng tiếng va đập "Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!", hai mắt Tề Lượng tỏa sáng, trên tấm chắn màu vàng tóe lên đốm lửa hình dáng cánh hoa màu vàng.

Đừng nhìn độc châm vừa nhỏ vừa mảnh, nhưng sức đụng vào lớn đến kinh người, chẳng mấy chốc đã khiến Tề Lượng hơi không chịu đựng nổi.

Cánh tay bắt đầu run lên từng cơn, chỉ chớp mắt lá chắn xung quanh lập tức vỡ nát một mặt.

Có Tề Lượng cản đợt tiếp theo cho hắn, Triệu Khách híp mắt lại chẳng những không dừng lại, ngược lại dưới chân tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng rút lui.

Chờ Tề Lượng phát hiện mình sắp không nhịn được, lại nhìn lên phát hiện Triệu Khách đã sớm chạy không thấy bóng dáng.

Tề Lượng nhìn hành lang trống rỗng sau lưng, trên mặt không khỏi nở một cười khổ, tuy cũng đã sớm rõ ràng là người đưa thư, lợi ích bản thân vĩnh viễn ở vị trí thứ nhất.

Chỉ là Tề Lượng không ngờ đối phương sẽ đi quyết đoán như vậy.

Xem ra, muốn tìm được mấy người đáng để hắn ta tin tưởng như Quỷ Cơ ở trong không gian khủng bố cũng rất khó khăn.

Chỉ thấy Tề Lượng vừa khống chế Thánh quang thuẫn dưới chân rút lui ra sau, vừa thao túng ba mặt quang thuẫn hỗ trợ thân thể của mình.

Nhưng tốc độ chậm hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Điều khiến Tề Lượng cảm thấy không ổn hơn là, những độc châm đón đỡ được bắt đầu nổ ra, phun ra khí thể màu xanh lá cây đậm.

Tề Lượng không cẩn thận hút vào một hơi lập tức cảm giác trong lỗ mũi nóng bỏng gai đau, thậm chí cảm giác đâm đau bắt đầu thiêu đốt hô hấp của hắn ta, đồng thời kéo dài đến phổi.

"Thần thánh phong bạo!"

Lúc này, Tề Lượng cũng không quan tâm được nhiều như vậy, lại kích hoạt con tem, một đoàn gió lốc màu vàng nở rộ từ trên người Tề Lượng, gió lốc tạo ra cơn gió mạnh sắc bén trên hành lang, thổi bay toàn bộ khí độc xung quanh.

Đồng thời năng lực của một con tem năng lực khác đã xóa sạch trạng thái tiêu cực trên người Tề Lượng, thu hoạch được một cơ hội chữa trị vết thương trên người mình.

Bình Luận (0)
Comment