Thấy Maier ngã trên mặt đất đã như phế nhân, trong ánh mắt Bá Tước toát ra ánh sáng khinh thường, đã giải trừ uy hiếp, xoay người dùng cái đuôi nhấc giường lên, nằm rạp trên mặt đất, cẩn thận nắm viên bảo thạch kia ở trong tay.
Bảo thạch có thể gọi là hoàn mỹ vô khuyết, năng lượng tinh thuần phía trên khiến Bá Tước giật mình.
Ánh sáng màu xanh lam xung quanh bảo thạch như một vòng tinh vân chói mắt.
Cho dù là công xưởng lặp đi lặp lại áp chế hợp thành, cũng chưa bao giờ hợp thành ra năng lượng tinh khiết như thế.
So với bảo thạch hợp thành cấp A mà bọn họ hợp thành ra trước đó, viên này thật sự hoàn mỹ đến mức khiến hắn ta cảm thấy ngạt thở.
Dù cho trong bảo khố của hắn ta, Bá Tước cũng không nhớ rõ mình từng có được bảo thạch thần bí như vậy.
Ngay lúc Bá Tước nhìn chằm chằm khối bảo thạch trước mặt đến mất hồn.
Đã thấy trong tủ quần áo bên cạnh lặng lẽ vươn ra một thanh hỏa thương lạnh băng, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào mông Bá Tước cả nửa ngày sau.
Đột nhiên nòng súng đâm mạnh về phía trước.
Chỉ nghe "phốc" một tiếng, gần một phần ba họng súng nhanh chóng đâm vào hoa cúc của Bá Tước.
Ánh sáng mạnh lạnh buốt cứng rắn cứ thế đè vào tiền liệt tuyến của Bá Tước đại nhân.
Khiến con mắt Bá Tước trợn tròn, quay phắt đầu lại nhìn, một khuôn mặt khiến Bá Tước hoàn toàn không ngờ đến lại xuất hiện trước mặt Bá Tước, tóc màu vàng, khuôn mặt giống hệt Maier.
Nhưng ánh mắt bỉ ổi tuyệt đối không phải một vị quý tộc từng nhận sự giáo dục tốt có thể lộ ra ngoài.
Ngón tay khẽ chụp.
"Ầm!"
Theo tiếng kim hỏa lanh lảnh, một tiếng động nặng nề lập tức khiến hai mắt Bá Tước lòi ra, gần như muốn nhảy ra từ trong hốc mắt, một ngọn lửa phun ra từ trong lồng ngực Bá Tước.
Trong chốc lát chỉ nghe "ầm" một tiếng.
Thịt nát như bị bắn nổ thành mảnh vụn, bắn tung toé ở trên vách tường, một luồng khói đen tràn ra từ trong phòng.
Trong không khí lập tức có một mùi thịt nướng khét lẹt, cùng mùi ăn mòn gay mũi.
"Khụ khụ khụ, thật thối!"
Ngoài cửa phòng, Triệu Khách dạo bước đi tới, vẫy tay một cái, chỉ thấy hai phân hồn nhanh chóng trở lại trên người Triệu Khách.
Nhìn trong phòng một mảnh hỗn độn, lực ăn mòn cường đại của phân khiến cả căn phòng đều bao trùm lên một tầng chất sền sệt như chocolate.
Bao gồm hai phân thân Sắc dục và Cao ngạo, xác đều trở nên máu thịt be bét, tỏa ra mùi thối khiến người ta buồn nôn.
Khiến Triệu Khách không có hứng thú thu về.
"Ngươi có thể ra rồi!"
Triệu Khách quay đầu như một người đang nói chuyện với không khí.
Vị Bá Tước đại nhân này, mặc kệ là tiến hóa cũng tốt, biến thân cũng được.
Trí lực của hắn ta cũng không thấp.
Thậm chí có thể nói là một cỗ máy giết người xảo trá để hình dung.
Nhưng lão tổ tông Trung Quốc đã nói câu "người chết vì tiền chim chết vì ăn" không dưới một vạn lần trong lịch sử, nhưng người thật sự nghe vào lại có bao nhiêu?
Căn phòng này cũng là lồng chim do Triệu Khách bố trí tỉ mỉ.
Trong phòng này, từ vị trí giường đến góc độ và phương hướng hai cái tủ quần áo, lại đến hai người Sắc dục và Cao ngạo ẩn nấp trong tủ quần áo.
Những điều ám chỉ tâm lý này đều trải qua sự thiết kế tỉ mỉ của Triệu Khách.
Mùi máu tươi dày đặc sẽ che giấu mùi vị hai người trong phòng.
Còn viên thủy tinh năng lượng kia là mồi nhử mà Triệu Khách nghiêm túc chuẩn bị.
Cái giường này quá lớn, căn phòng lại nhỏ như vậy, di chuyển là cách làm không thực tế nhất, đối với một tên đã quen bò sát, cách tốt nhất chắc chắn là nhấc giường lên, chui vào.
Cạm bẫy này như một cái lồng chim.
Từ khi Bá Tước bước vào, mùi máu tươi dày đặc xung quanh sẽ khiến sâu trong lòng hắn ta có cảm giác của người thắng lợi.
Lúc nhìn thấy giường lớn sẽ khiến Bá Tước vô thức nhìn về phía dưới giường, chứ không phải hai cái tủ quần áo trông như đặt ở vị trí bất lợi nhất.
Cộng thêm mùi máu tươi che giấu khí tức, chơi trốn tìm trong loại hoàn cảnh này, tất nhiên Bá Tước sẽ trước bắt đầu loại bỏ từ vị trí đơn giản nhất.
Sau khi Cao ngạo lộ ra sơ hở, cảm giác nắm giữ toàn cục kia sẽ khiến Bá Tước thả lỏng sự đề phòng đến trình độ thấp nhất trong thời gian ngắn.
Chỉ là hắn ta không ngờ tủ treo quần áo sau lưng hắn ta còn cất giấu Sắc dục am hiểu ẩn nấp, đang mài thương xoa tay chuẩn bị đánh ra một kích mưu đồ đã lâu.
"Nếu kế hoạch của ngươi thất bại nữa!"
Maier đi ra từ chỗ trốn sau lưng, chỉ là đi vô cùng mất tự nhiên.
Nhìn kỹ đao túc của hắn ta đã sớm biến hình, đi khập khiễng, nếu không vịn vách tường, thậm chí hắn ta khó mà tiếp tục đi lên phía trước.
"Thất bại!"
Triệu Khách quay đầu nhìn về phía Maier, lấy ra khẩu súng kíp từ trong sách tem cầm trong tay chơi.
Đồng thời, bốn phân thân lục tục đi ra từ sau lưng Triệu Khách.
Trên tay cầm Phụ ma hỏa thương đã hoàn toàn bổ sung năng lượng.
Triệu Khách bĩu môi một cái nói: "Biết vì sao ta lựa chọn phòng nhỏ như vậy không! Một khi bị nhốt vào trong lồng, dù là như một con khỉ cũng có thể xử lý hắn!"
Căn phòng nhỏ như vậy hạn chế tính cơ động của Bá Tước, năm đánh một.
Dù Triệu Khách đối đầu chính diện cũng có đủ tự tin xử lý hắn ta.