Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 728 - Chương 728. Ở Lại Cùng Ta (2)

Chương 728. Ở lại cùng ta (2) Chương 728. Ở lại cùng ta (2)

Dường như hơi dùng sức một chút, tảng đá xung quanh sẽ vỡ nát.

Cảm giác như giẫm trên băng mỏng lại xuất hiện ở trên người của nó!

Trên thực tế, đến trình độ này, thậm chí Triệu Khách không cần chuyển hóa ra rất nhiều hạt cát.

Hắn chỉ cần một khu vực nhỏ chuyển hóa thành hạt cát, sẽ như cắt đậu hũ, dùng hạt cát cắt ra lực cản của tảng đá ở rìa vách núi.

Đối với thể trọng to lớn của oán niệm, đây thật sự là nghìn cân treo sợi tóc.

"Lên đường đi!"

Phụ ma hỏa thương xuất hiện trên tay Triệu Khách, nòng súng tối om theo Triệu Khách bóp cò súng, một phát đạn lửa đột nhiên nổ tung trên mặt đất.

Một phát này lập tức gây ra phản ứng dây chuyền như tuyết lở.

Theo mặt đất bắt đầu nghiêng đi, khuôn mặt trên bụng oán niệm lộ ra vẻ hoảng sợ, điên cuồng muốn giãy giụa.

Nhưng nó càng giãy giụa, ngược lại càng tăng nhanh tốc độ lún xuống.

"Ầm ầm..."

Theo bụi mù cuồn cuộn, trong nháy mắt này mảng lớn tảng đá hoàn toàn rơi xuống vực sâu, bao gồm thân thể khổng lồ của oán niệm cũng bị vực sâu cắn nuốt.

Từ đầu đến cuối, trước đó Triệu Khách đứng ở vị trí nào, sau đó vẫn đứng ở vị trí đó.

Chỉ là khuôn mặt kia tái nhợt dọa người.

Triệu Khách thở sâu, trong lòng cũng không khỏi lau vệt mồ hôi, nên tới vẫn sẽ tới.

Hắn tùy ý làm bậy kích hoạt nhân cách phụ để tăng lực chiến đấu của mình, kết quả chắc chắn bị phản phệ mãnh liệt.

Hiện tại Triệu Khách cảm giác mình đứng ở nơi đó, tầm mắt xung quanh cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

Trong đầu choáng váng đã sắp thành bột nhão.

"Thành công!"

Tề Lượng quay đầu, ánh mắt nhìn về phía ba người Lý Sưởng, Đại Trùng, Trần Tĩnh sau lưng, trên mặt lộ ra cảm giác vui sướng hưng phấn, tiến lên ôm bọn họ, cảm giác sống sót sau tai nạn.

Thật sự là sống sót sau tai nạn.

Mỗi người bọn họ đều đã làm ra dự tính xấu nhất.

Trong lúc đó, cũng không biết Lý Sưởng đã đặt tay ở chủy thủ bên hông bao nhiêu lần.

Trong đầu nghĩ tới cho Trần Tĩnh một kiểu chết có mặt mũi nhất, nhanh chóng nhất, có lẽ đây là một chuyện cuối cùng mà hắn ta có thể làm cho nàng.

Lý Sưởng nghĩ như vậy cũng không sai.

Bởi vì, trong lòng đám người Tề Lượng cũng đã làm ra dự tính xấu nhất.

"Sống! Mẹ nó, lão tử lại còn sống!"

Đại Trùng mỉm cười, sau đó đặt mông ngồi dưới đất lớn tiếng bật khóc.

Điểm bưu điện và tem bị đoạt đi, hắn ta chỉ là một tên phế vật còn không mạnh bằng người bình thường, thậm chí còn không thể so sánh với tác dụng của lão gia tử Lý Sưởng này.

Biết bao nhiêu lần, Đại Trùng tưởng hắn ta chết chắc, mỗi một phút mỗi một giây ở chỗ này đều khiến tinh thần của hắn ta căng cứng.

Dường như tử thần đã đi theo sau lưng hắn ta, có thể cho hắn ta một đao, đưa hắn ta đi gặp Diêm Vương bất cứ lúc nào.

Có thể chống đỡ đến bây giờ, đối với hắn ta thật sự là giành lấy cuộc sống mới.

Cảm giác này không thể nói ra, chỉ có thể cảm nhận.

"Oán niệm chết!"

Lý Sưởng cũng không thể tin được, hai tay lôi kéo cánh tay Trần Tĩnh vui đến phát khóc, nước mắt rơi đầy mặt, nhiều năm qua đây là lần đầu tiên hắn ta thấy được ánh sáng hi vọng.

"Các ngươi nhìn đi!"

Lúc này, ánh mắt Tề Lượng đột nhiên sáng lên, hắn ta chú ý tới cách đó không xa có một điểm ánh sáng, lúc đầu ánh sáng rất ảm đạm nhưng chẳng mấy chốc ánh sáng không ngừng tăng cường.

Nguồn sáng như một cơn gió mát thổi qua, khiến Tề Lượng mừng rỡ: "Là lối ra!"

"Lối ra!"

Đại Trùng giãy giụa đứng lên, hưng phấn nhảy nhót như là một hài tử.

Hắn ta nhanh chóng đỡ Tề Lượng lên, đồng thời còn cõng cả Quỷ Cơ.

Lúc này, Tề Lượng quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách cách đó không xa.

Chỉ thấy Triệu Khách ngồi dưới đất, hiển nhiên còn chưa tỉnh táo lại, dù sao với hắn mà nói, chắc chắn tiêu hao rất lớn, chỉ ăn hai viên thủy tinh năng lượng cấp SSS, Triệu Khách vẫn không cảm thấy tốt hơn là bao.

"Đừng để ý tới hắn, chúng ta đi ra ngoài trước lại nói, hắn mạnh như vậy, đợi chút nữa sẽ đi ra."

Đại Trùng thấy Tề Lượng không đi, lôi kéo hắn ta nhanh chóng chạy về phía trước, đồng thời khẽ nói: "Hình như ngươi và tên này hơi kỳ lạ, bây giờ chúng ta ra ngoài, nhanh chóng chạy đi, đừng để con hàng này đuổi kịp, chúng ta đều phải xong đời."

Đại Trùng nói không sai, trước mắt bọn họ thật sự là già yếu tàn tật.

Tề Lượng đã tiêu hao sạch sẽ điểm bưu điện, ngay cả Thánh quang thuật đơn giản nhất cũng không thể kích hoạt, cả người đều già đi một vòng, là cái giá khi tiêu hao thọ mệnh.

Càng không cần nhắc đến hai người Đại Trùng, Quỷ Cơ, hoàn toàn có thể dùng tàn phế để hình dung.

Đối mặt với một tên hung tàn như Triệu Khách, nếu bọn họ thật sự đối mặt, đây đúng là một việc khổ cực.

Tuy Tề Lượng không cam lòng nhưng Đại Trùng nói không sai, bây giờ hắn ta không có tư cách đi chất vấn hắn, tùy tiện hành động chỉ liên lụy người khác.

"Ồ!"

Lúc này, Đại Trùng ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy Lý Sưởng ôm Trần Tĩnh lại đã bỏ xa bọn họ một khoảng rất xa, đẩy Trần Tĩnh trong ngực vào trong lối ra.

Thấy thế Đại Trùng không nhịn được hơi ngạc nhiên với tốc độ của lão đầu, bĩu môi trêu chọc nói: "Ha ha, lão già này chạy thật nhanh, không biết còn tưởng hắn..."

Bình Luận (0)
Comment