Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 732 - Chương 732. Cảnh Tinh Hoán Thải Diệu Hồng Quan (2)

Chương 732. Cảnh tinh hoán thải diệu hồng quan (2) Chương 732. Cảnh tinh hoán thải diệu hồng quan (2)

Công xưởng gì đó, sơn trang gì đó sau lưng đều biến mất không thấy.

Thay vào đó là một mộ phần lẻ loi trơ trọi, phía trên dựng thẳng một tấm bia đá.

Tề Lượng nhìn lên, trên tấm bia đá cũng không phải mộ gì đó đơn giản như vậy.

Mà là viết mấy trăm tên người lít nha lít nhít.

Ở sau tấm bia đá, Tề Lượng mới thấy trên đó viết 【 Năm Quang Tự thứ mười, Lý Sưởng chi mộ, bởi vì tưởng niệm năm đó công xưởng dừng hoạt động, đặc biệt chôn ở đây để hóa giải nỗi nhớ của cố nhân. 】

Ánh mắt Tề Lượng nhìn quanh, lít nha lít nhít mộ phần không chủ, khóe miệng không nhịn được giật một cái, hắn ta đã hiểu.

E rằng những người bị Lý Sưởng đốt chết tươi năm đó được chôn ở nơi này, hắn ta vẫn chịu dày vò, dứt khoát chôn mình chết ở đây, còn dựng lên cái bia trăm tên.

Tề Lượng đoán tên này muốn dùng cách này để chuộc tội.

Kết quả chấp niệm quá sâu, cũng không biết làm sao trong mộ lại biến thành một thế giới khác.

"Hoàn thành nhiệm vụ!"

Lúc này Đại Trùng mừng rỡ phát hiện, sách tem đã nhắc nhở hắn ta hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, trong nháy mắt một cảm giác sống sót sau tai nạn khiến Đại Trùng không nhịn được hít sâu một hơi.

"Huynh đệ, để lại phương thức liên lạc đi, ta trở về gọi điện thoại cho ngươi, đã nói sẽ thêm ta vào."

Đại Trùng phát huy trọn vẹn cách mặt dày mày dạn, mặc kệ như thế nào hắn ta đều muốn gia nhập đội ngũ Tề Lượng, không vì những thứ khác, cũng vì hắn ta đi theo Tề Lượng có cảm giác an tâm.

"Được được!"

Tề Lượng không yên lòng gật đầu, sau khi trao đổi phương thức liên lạc với Đại Trùng, Đại Trùng nhanh chóng lựa chọn trở về.

Tuy nhiệm vụ nhắc nhở hắn ta có thể ở lại trong không gian khủng bố này nửa tháng.

Nhưng Đại Trùng rất rõ ràng, hắn ta là đồ vô tích sự, ở lại nơi này là muốn chết.

Không bằng sớm trở về, xử lý Phụ ma hỏa thương trên tay, tin tưởng có thể kiếm được một số điểm bưu điện lớn, đủ để hắn ta xây dựng lại một tổ hợp mới.

"Đi thôi! Đừng xem nữa, bên trong không có một ai là chúng ta chọc nổi."

Biết Tề Lượng lại suy nghĩ gì, Quỷ Cơ vỗ vai hắn ta, để Tề Lượng sớm bỏ qua ý nghĩ này.

Sao Tề Lượng không biết điều này, nhưng hắn ta có một loại dự cảm, lần này cũng là lần duy nhất hắn ta tiếp xúc với Triệu Khách trong khoảng cách gần nhất.

Dù là trạng thái hay tình cảnh của hai người.

Bỏ qua cơ hội lần này, Tề Lượng không biết mình còn có tư cách đứng ở trước mặt hắn hay không.

"Đi thôi!"

Sau khi im lặng một lát, Tề Lượng thở sâu, lựa chọn trở về hiện thực cùng Quỷ Cơ.

Đám người Tề Lượng thoát khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, một bên khác Triệu Khách không may mắn như vậy.

Trên người không chỉ mặc một bộ quần áo đỏ, Triệu Khách đột nhiên cảm thấy thân thể đặc biệt nặng.

Cúi đầu nhìn lên, phát hiện trên người hắn đeo đầy vòng tay vàng, dây chuyền vàng, trĩu nặng ép Triệu Khách không ngẩng cổ lên được.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lý Sưởng bò lên cỗ kiệu.

Những kiệu phu kia cũng không ngăn cản hắn ta.

Nhìn đến đây, khóe miệng Triệu Khách giật một cái, yên lặng like cho hành động không sợ chết của Lý Sưởng.

Chỉ thấy tứ chi của Lý Sưởng linh hoạt vén lụa đỏ xung quanh cỗ kiệu lên, thò đầu nhìn vào bên trong.

Một chiếc quan tài đỏ thẫm lẳng lặng nằm trong cỗ kiệu.

Trên khuôn mặt đã không phân ra nam nữ hiện ra vẻ dữ tợn, tứ chi uốn éo muốn nhấc quan tài lên.

Nhưng ngay lúc móng vuốt của hắn ta vừa đụng phải một góc quan tài.

Thân thể Lý Sưởng đột nhiên dừng lại ở đó, không nhúc nhích như một pho tượng.

Thời gian xung quanh như dừng lại ở đó.

Trên quan tài đỏ thẫm mở ra một cái khe, Triệu Khách cách đó không xa nhìn chằm chằm chiếc quan tài mở ra một khe hở, không nhịn được nín thở.

Chỉ là con mắt Triệu Khách vẫn nhìn chằm chằm vào quan tài, không chú ý tới sau lưng hắn có một đôi tay tinh tế không xương, đang trượt xuống theo bờ vai của hắn.

Đôi môi đỏ tươi như máu nhẹ nhàng áp vào mặt Triệu Khách, thở ra một sợi U Lan hương, nhẹ nhàng kéo thắt lưng trên người Triệu Khách.

"Không đúng!"

Xúc cảm lạnh băng trên người khiến Triệu Khách trở nên cảnh giác.

Nhưng lúc này chỉ nghe "xoẹt" một tiếng, Triệu Khách cảm giác cả người hắn mát lạnh, không biết từ lúc nào chiếc quan tài đỏ thẫm nên nằm trong cỗ kiệu lại xuất hiện ở trước mặt hắn.

Quan tài mở ra mang theo một luồng lực hút cường đại khiến Triệu Khách cứ cởi truồng lăn vào trong quan tài như vậy.

Không gian trong quan tài cũng không chật hẹp như suy nghĩ của Triệu Khách, nằm ở bên trong lại cảm giác không gian lớn đến lạ kỳ.

Chỉ là Triệu Khách còn chưa thấy rõ ràng xung quanh, đã cảm thấy một bàn tay lạnh băng đang tìm xuống theo bụng của hắn, cúi đầu nhìn chỉ thấy đôi môi đỏ trong bóng tối hơi mở, há miệng cắn một cái vào Triệu Khách.

"A!"

Hai chân Triệu Khách kéo căng, cảm giác xé rách dưới hông khiến Triệu Khách muốn nhấc chân đạp ra ngoài.

Nhưng hiện tại Triệu Khách phát hiện ngoại trừ một đôi tròng mắt còn có thể động đậy, toàn thân như bị hai khối xi măng trói lại, mặc cho Triệu Khách giãy giụa thế nào cũng không động đậy.

Cũng may cảm giác gai đau xé rách này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Bình Luận (0)
Comment