Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 754 - Chương 754. Lần Một Lần Hai (2)

Chương 754. Lần một lần hai (2) Chương 754. Lần một lần hai (2)

Móng vuốt mang theo khí lạnh, bao trùm một tầng sương lạnh lên mặt đất xung quanh lên.

Ba đầu người bị đông thành băng, gần như đồng thời lượn vòng giữa không trung, hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội bắn phát súng thứ hai.

"Thật nhanh!"

Triệu Khách cau mày, trong nháy mắt trong đầu truyền đến hình ảnh tử vong của ba phân thân, nhanh đến mức làm người ta líu lưỡi, đây chỉ là tốc độ đòn công kích bình thường của đối phương.

Cũng đã đuổi kịp hiệu quả khi hắn kích hoạt Nhật dạ hổ bí.

Có vẻ tên này đã có ý muốn giết hắn rồi.

"Phụ ma hỏa thương?"

Hắn ta chuyển hóa hỏa thương trên tay ba phân thân vào sách tem của mình.

Thấy ghi chú trong sách tem, Dương lão hắc không khỏi híp mắt lại, trong ánh mắt xuất hiện vẻ hiểu rõ.

"Thì ra là thế, xem ra trong không gian khủng bố lần này, ngươi thu hoạch không ít đồ tốt."

Dương lão hắc mỉm cười rực rỡ, nhưng con mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách lại sát cơ càng ngày càng đậm.

Triệu Khách biểu hiện càng tốt, nói rõ tiềm lực của hắn càng mạnh, một khi bước vào người đưa thư trung cấp, sẽ nghênh đón kỳ ngộ kinh người, thậm chí rất có thể là thừa thế quật khởi.

Loại người này, chỉ có thể giết từ trong trứng nước, cướp đi cơ duyên của hắn, mới là quyết định chính xác nhất.

Vừa nghĩ đến đây, Dương lão hắc lại ra tay.

Đều nói, Long từ vân, hổ tùy phong.

Dương lão hắc hóa thân báo tuyết, phi nước đại cực nhanh, ven đường cuốn lên cơn gió lạnh, không khí bên hông ngưng đọng.

Cả hai cách nhau trăm mét nhưng trong nháy mắt đã tới gần, móng vuốt nhắm ngay sau lưng Triệu Khách kéo xuống.

"Phốc!"

Máu tươi nóng hổi bắn tung tóe trên mặt đất, khóe miệng Triệu Khách giật một cái, đã cảm thấy một luồng sương lạnh thấu xương vọt tới trên lưng, khiến thân thể Triệu Khách trở nên cứng đờ.

Hắn ngã trên mặt đất, lông tóc trên người nhanh chóng bao trùm một tầng sương lạnh.

"Người đưa thư hạ cấp không có điểm bưu điện chẳng khác nào một phế vật, ngươi cũng không ngoại lệ."

Dương lão hắc không tiếp tục ra tay, bởi vì hắn ta muốn Triệu Khách còn sống, hắn ta thè đầu lưỡi thô to liếm láp móng vuốt sắc bén dính đầy máu tươi, cảm nhận hương vị ngọt ngào trong máu Triệu Khách.

Loại này máu ngon này là thứ mà Dương lão hắc chưa từng thưởng thức, cúi đầu nhìn Triệu Khách nằm sấp trên mặt đất, trong ánh mắt toát ra ánh sáng khát máu.

"Biết món ăn này không? Ta từng thưởng thức ở Nhật Bản, dùng băng điêu khắc thành núi, phía trên đặt cá sống, điều kỳ diệu là núi băng làm từ nước chanh, không chỉ giữ độ ngon của lát cá sống, còn tăng lên cảm giác của lát cá sống, cực kỳ ngon miệng."

Dương lão hắc nói lời này, thân thể đã nhào vào bên cạnh Triệu Khách, móng vuốt bén nhọn đánh vào mặt đất, một núi băng nhỏ nhanh chóng dâng lên từ trên mặt đất.

Nhưng đúng vào lúc này, đã thấy sắc mặt Triệu Khách lạnh lẽo như đã hiểu ý đồ của Dương lão hắc.

Đột nhiên lấy ra một thanh phi đao từ trong sách tem.

Lưỡi đao hướng xuống dưới, không phải đâm Dương lão hắc, mà là muốn tự sát.

"Mơ tưởng!"

Vốn hắn ta bị ánh mắt của Triệu Khách dọa sợ, lại trải qua việc thấy Triệu Khách tiêu hao hết điểm bưu điện, sinh lòng chủ quan, ngầm chịu thua thiệt.

Đều nói, lần một lần hai, không tiếp tục lần ba lần bốn.

Đến bây giờ, tuy Dương lão hắc trông như lơ đãng nhưng trong lòng đề phòng Triệu Khách hơn bất cứ lúc nào.

Thấy Triệu Khách lại muốn tự sát, Dương lão hắc phản ứng nhanh chóng, trong lòng cười lạnh, hắn ta sẽ không để Triệu Khách chết đơn giản như vậy.

Nhưng ngay lúc Dương lão hắc đưa móng vuốt đẩy phi đao trên tay Triệu Khách ra, chỉ thấy trong đôi mắt lạnh lùng của Triệu Khách đột nhiên bộc phát ra sát cơ kinh người.

Một bàn tay khác bị Triệu Khách giấu đi đột nhiên chỉ về phía Dương lão hắc.

Ánh sáng mạnh màu vàng nở rộ trên đầu ngón tay Triệu Khách, bóng dáng một thanh kiếm nhanh chóng rõ ràng trong con mắt Dương lão hắc.

"A!"

Trong nháy mắt vội vàng không kịp chuẩn bị, cho dù Dương lão hắc phản ứng nhanh chóng, thân thể vội vàng nhảy ra từ bên cạnh Triệu Khách nhưng vẫn phải trả giá đắt.

Mắt trái máu thịt be bét.

Hốc mắt bị xuyên thủng, để lại một cái lỗ thủng lớn khoảng ngón cái trên xương mặt.

Dương lão hắc cắn chặt hàm răng, ổn định thân thể của mình, lông tóc cả người đều dựng đứng lên, cái đuôi càng nhổng lên thật cao, chỉ còn thiếu một tấc, một đạo kiếm khí này có thể lấy mạng của hắn ta.

"Hắn không có điểm bưu điện? Năng lực này là gì??"

Dương lão hắc chỉ nhìn chằm chằm Triệu Khách, trong lúc nhất thời một người bình thường hèn mọn bị hắn ta coi là con kiến, lại sinh ra một tầng cảm giác thần bí khiến Dương lão hắc không nhìn thấu.

"Phù! Đáng tiếc."

Triệu Khách bò dậy từ dưới đất, há mồm phun ra một luồng sương trắng, đồng thời hoạt động tay chân của mình, cảm thấy tiếc nuối vì một kiếm vừa rồi không đánh chết Dương lão hắc.

Tốc độ phản ứng của đối phương quá nhanh, hắn đã tính toán rất chính xác mỗi một bước, bắt lấy tâm lý Dương lão hắc thèm nhỏ dãi đồ trong sách tem của hắn.

Làm ra hành động cùng đường mạt lộ, muốn tự sát, cũng vì tranh thủ cơ hội cho bản thân.

Nhưng sau khi Dương lão hắc biến hình, sự nhạy cảm với nguy cơ mạnh đến kinh người, Triệu Khách mới ra tay, hắn ta đã nhận ra nguy hiểm, nhanh chóng trốn ra sau.

Nếu không sớm phân thắng bại.

Bình Luận (0)
Comment