Sau khi Triệu Khách chuyển hóa con tem vào trong sách tem, ghi chú của con tem loại hiến tế này xuất hiện trước mặt Triệu Khách, lại khiến Triệu Khách ngạc nhiên.
Tem hiến tế: Song tử thủ hộ (quang)
Tiêu hao 18 điểm bưu điện triệu hoán hư ảnh phong tồn trong con tem, chịu sự khống chế của ngươi làm ra bất kỳ hành động nào.
Hư ảnh có được 80% điểm bưu điện dự trữ của bản thể, cùng 70% tem năng lực, ngươi không thể dựa vào đó tìm đọc năng lực của hắn, nhưng có thể hạ bất cứ mệnh lệnh gì trong phạm vi đã biết.
(Chú thích: Số mệnh trêu đùa oan gia, liên thủ lại có lẽ có thể bộc phát ra thực lực kinh người.)
"A, thú vị!"
Triệu Khách suy nghĩ, đại khái có thể nghĩ đến nguồn gốc của con tem này, tất nhiên là tiểu nữ hài được cứu sống kia.
Bởi vì ngoại trừ nàng, Triệu Khách cũng không thật sự liên thủ với Tề Lượng.
Con tem này cũng không tệ, vào thời khắc mấu chốt lại có thể phát huy ra hiệu quả đánh bất ngờ.
Dù là Triệu Khách chán ghét kẻ ba phải Tề Lượng này, nhưng cũng không thể không thừa nhận tem năng lực hệ thánh quang của Tề Lượng không tệ.
Sau khi rút ra tất cả con tem.
Triệu Khách sắp xếp lại thu hoạch của mình.
Ném đi con tem hệ nguyền rủa hại người không lợi mình kia, coi như tế phẩm.
Hắn thu hoạch được một con tem bạch ngân “Hắc công xưởng”, tem đặc thù “Vũ khí đại sư”, tem hiến tế “Song tử thủ hộ”.
Tăng thêm tổng cộng 129 điểm bưu điện.
Có thể nói là thu hoạch phong phú.
Ngay lúc Triệu Khách thầm tính toán thu hoạch, Triệu Khách đột nhiên cảm giác hơi không đúng, nhìn lại sách tem của hắn.
Đã thấy sách tem chậm rãi mở ra, ba tin tức trong sách tem dần hiện lên ở trước mặt Triệu Khách.
【 Quyền hạn của ngươi được tăng lên, số trang trên sách tem thêm 1 】
【 Quyền hạn của ngươi được tăng lên, quyền hạn chuyển hóa đồ vật được tăng lên 】
【 Ngươi đã thỏa mãn điều kiện lên cấp, trong không gian khủng bố tiếp theo sẽ nhận nhiệm vụ up cấp riêng, xin chuẩn bị kỹ lưỡng 】
Cùng lúc đó.
Quỷ thị, Hồng Yên quán.
Trong phòng bếp mờ tối, một nồi nước canh xanh mơn mởn đang bốc lên bọt khí sôi trào.
Theo một sợi khói nhẹ lượn lờ trong phòng, theo khói hương đặc biệt vờn quanh, chỉ thấy một vị lão phu nhân đang nằm trên ghế.
Bên cạnh còn có hai vị nữ nhân cẩn thận hầu hạ, nếu Triệu Khách có mặt ở đây sẽ nhận ra một vị trong đó.
Là nữ lãnh đạo may mắn không chết lúc trải nghiệm không gian khủng bố lần đầu tiên.
Có lẽ bẩm sinh đã am hiểu luồn cúi, lúc này mới bao lâu đã có thể canh giữ ở trước mặt lão tổ tông, không biết khiến bao nhiêu người đố kỵ.
"Bà bà!"
Lúc này, cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra, một vị nữ nhân mặc một bộ váy trắng, cẩn thận nói bên tai lão phụ: "Bà bà, ngài để chúng ta giám sát người kia..."
Nữ nhân nói được một nửa, vẻ mặt lập tức khó xử như còn chưa nghĩ ra tiếp theo nên nói như thế nào.
Lão phụ cũng không mở ra mắt, chỉ hít một hơi thật sâu, trên tay cầm tẩu thuốc, mặt không chút thay đổi nói: "Chết rồi?"
"Không, không chết, nhưng hai vị cao thủ xem bói không xem bói ra tình huống hiện tại của hắn, dường như bị cố tình che giấu."
Nữ nhân vội vàng bổ sung, mồ hôi hột trên trán lớn khoảng hạt đậu không ngừng lăn xuống.
Qua một khoảng thời gian, mới thấy đôi mắt không có sức sống mở ra trong làn khói mỏng kia, thâm trầm như hai cái giếng cạn trống rỗng.
Tẩu thuốc trên tay quay ngược lại, nâng cằm nữ nhân lên.
"Như Yên, ngươi đi theo ta rất lâu rồi!"
Nữ nhân được gọi là Như Yên đôi mắt co rụt lại, hoảng sợ nói: "Bà bà!"
Chỉ là nàng không có cơ hội nói ra câu nói kế tiếp, chỉ thấy lão phụ phun ra một ngụm khói đỏ xanh.
Khói bụi bay ra nhanh chóng bao trùm trên người nữ nhân, chỉ chớp mắt vốn là mỹ nhân nũng nịu, lại dùng mắt thường có thể thấy được nàng biến thành một đống xương trắng.
"Từ hôm nay, Mặc Cúc, ngươi đến phụ trách chuyện này."
Đối với cái chết của Như Yên, thậm chí lão phụ không tiếp tục nhìn nữa, vẻ mặt mệt mỏi nằm ở trên giường, tiếp tục hút tẩu thuốc trên tay, một tay chạm vào bả vai nữ lãnh đạo, đồng thời cho nàng cái tên mới, Mặc Cúc!
"Tút tút..."
"Tút tút..."
"Tút tút tút..."
Cúp điện thoại trên tay, Triệu Khách không khỏi thở sâu, trong lòng lo lắng.
Lẽ ra, lúc này đã sớm vượt qua thời gian hắn và Lôi Khoa ước định, nhưng đến bây giờ Lôi Khoa vẫn không có tin tức gì.
Điều này khiến trong lòng Triệu Khách hơi mất kiên nhẫn.
"Tuyệt đối đừng có việc gì!"
Triệu Khách cau mày nhìn thời gian trên đồng hồ, cuối cùng vỗ đùi, không định chờ đợi thêm nữa.
Việc liên quan đến người thân của mình, dù Triệu Khách đủ tin tưởng Lôi Khoa, nhưng đối mặt với một đám người đưa thư năng lực hoàn toàn vượt qua hiện thực.
Sao Triệu Khách có thể ngồi yên được, chỉ thấy trong mắt Triệu Khách lộ ra ánh sáng lạnh, cho nên hắn dự định chủ động ra tay.
Đứng lên, lựa chọn tiến vào Quỷ thị, hắn chuẩn bị hỏi thăm tin tức liên quan tới Liệp Cẩu đoàn và tin tức của Lôi Khoa.
Quỷ thị vẫn là dáng vẻ đó nhưng gần đây lại có tin tức lớn.
Mộng tưởng bảo thạch.
Phải biết rằng, tốc độ thời gian trôi trong Quỷ thị khác với bên ngoài.
Nói cách khác, một giây trước ngươi tiến vào Quỷ thị và một giây sau tiến vào Quỷ thị.