Người bán hàng nghe Triệu Khách nói vậy, lúc đầu còn có thể hiểu được, sau khi nghe thấy Triệu Khách muốn Tái tạo bảo thạch, không khỏi ngạc nhiên chốc lát, ánh mắt nhìn Triệu Khách từ trên xuống dưới.
Đáng tiếc Triệu Khách ở trạng thái ngụy trang, tất nhiên người bán hàng này không nhìn ra điều gì từ trên người hắn.
Nhưng có một điều có thể xác định, đối phương không thể là hội viên đặc thù.
Bởi vì hung chương của hội viên đặc thù sẽ có phản ứng vi diệu với cửa hàng, một khi có hội viên đặc thù tiến vào, đèn báo động trong khố phòng cửa hàng lập tức nhấp nháy.
Đến lúc đó chủ quản trên tầng bảy sẽ chạy tới, ngay cả đại chưởng quỹ cũng đi ra nghênh đón.
Cho nên người bán hàng có thể chắc chắn Triệu Khách không phải hội viên đặc thù.
"Khách quan, có lẽ vừa nãy ngài nghe không hiểu, Tái tạo bảo thạch là..."
Triệu Khách không để hắn ta tiếp tục nói nhảm, không nhanh không chậm lấy ra một thứ từ trong sách tem.
Một cái quần cộc màu đỏ chót bị Triệu Khách cẩn thận cầm trên tay: "Không phải nói cầm đồ của người đưa thư nhân sâm tới có thể nhận lấy treo thưởng sao, cái quần cộc này là ta tự tay lột xuống từ trên người người đưa thư nhân sâm, có đủ không."
"Treo thưởng!!"
Người bán hàng ngạc nhiên chốc lát, con mắt nhìn chằm chằm cái quần đỏ trên tay Triệu Khách, không khỏi trợn to mắt.
Tuy trong khoảng thời gian này, đủ loại treo thưởng không ngừng được đưa ra, người người coi người được gọi là người đưa thư nhân sâm kia là dê béo, không! Phải nói là dê béo hoàng kim.
Một khi gặp gỡ, dù lấy được một sợi tóc từ trên người đối phương, chắc chắn đáng tiền tương đương với một túm lông cừu vàng.
Nhưng thời gian trôi qua lâu như vậy, đến bây giờ cũng không có người nghe nói có người đến đổi treo thưởng?
"Ngài chờ một lát."
Nhưng có thể trở thành người bán hàng tinh anh trong Tinh Phẩm phường, tố chất tâm lý rất không tệ, lập tức cho người đi gọi chưởng quỹ, bản thân thì đưa Triệu Khách đến căn phòng nhỏ bên cạnh.
Chưa được bao lâu, chỉ thấy chưởng quỹ dẫn theo một người cất bước đi tới.
Vừa vào cửa, ánh mắt đã quan sát Triệu Khách.
Ánh mắt sắc bén xem kĩ chiếc quần cộc đỏ tươi trên tay Triệu Khách, chợt vỗ tay, chỉ thấy một nữ nhân đi tới từ bên ngoài.
Khác với đám người Triệu Khách, lớp ngụy trang của nữ nhân này không phải đoàn sương đen mà Quỷ thị ban cho, mà là bao phủ toàn thân trong một mảnh đấu bồng màu đen.
"Người đưa thư hệ xem bói!"
Trong nháy mắt thấy nữ nhân, tinh thần Triệu Khách run lên.
Trong đầu nhanh chóng nghĩ đến trong tư liệu mà hắn tìm đọc có nhắc đến.
Vì người đưa thư hệ xem bói đi xem bói trong Quỷ thị, thuộc về sử dụng năng lực, sẽ bị xóa đi tầng sương đen bên ngoài.
Cho nên thường dùng quần áo đặc thù bao bọc cả người, đề phòng thân phận lộ ra ngoài.
"Ha ha, vị khách nhân này, ngài không ngại để chúng ta kiểm hàng một chút chứ."
Lúc chưởng quỹ nói xong, Triệu Khách đã phát hiện trong mắt những người bán hàng đi theo đằng sau mang theo mấy phần trêu chọc và chờ mong, như đang đợi hình ảnh lời nói dối của hắn bị vạch trần, sau đó bị đánh ra khỏi Tinh Phẩm phường.
Phải biết rằng, bắt đầu từ khi treo giải thưởng, không thiếu người cầm phế liệu nhặt được đến giả mạo.
Tinh Phẩm phường không chỉ gặp được một lần, nhưng cầm quần cộc đến như Triệu Khách vẫn là lần thứ nhất.
"Cho!"
Triệu Khách không nói nhảm, trực tiếp đưa quần cộc trên tay lên.
Thật ra hắn cũng rất muốn xem, rốt cuộc vị người đưa thư hệ xem bói này sẽ dùng cách gì giám định đồ vật này.
Nhưng chỉ thấy nữ nhân lấy được quần cộc, đặt ở trên bàn tay.
Thấy trên quần cộc còn còn sót lại đồ màu vàng nhạt, một tay khác của nữ nhân siết chặt thành nắm đấm.
Ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách: "Chỉ có cái này?"
"Chỉ có cái này, ta nhân lúc hắn tắm rửa trộm được."
"Rốt cuộc ngươi có kiểm tra không, thời gian của ta không nhiều, nhanh lên."
Theo tiếng thúc giục của Triệu Khách, chưởng quỹ đứng bên cạnh không nhịn được nhìn về phía nữ nhân, nói: "Nhanh lên, việc liên quan trọng đại, đành phải để ngươi chịu uất ức."
Nữ nhân siết chặt nắm đấm phát ra tiếng rắc rắc rắc, nhưng sau khi nghe thấy tiếng thúc giục của chưởng quỹ, chỉ thấy nữ nhân đột nhiên đặt quần cộc ở ngoài miệng.
"Hít" theo đó là một mùi hương chua chua.
Cho dù cách mạn che mặt, Triệu Khách cũng có thể cảm giác được nắm đấm của nữ nhân run rẩy, móng tay cũng đã gần cắm vào trong thịt.
"Là thật!"
Qua một khoảng thời gian, nữ nhân mới có thể ổn định cảm giác buồn nôn cuồn cuộn trong bụng, cắn răng gật đầu nói.
"Thật!"
Chưởng quỹ làm như không thấy cảm giác của vị người đưa hệ xem bói này, nhanh chóng cẩn thận thu cái quần cộc màu đỏ kia vào sách tem.
Quay đầu nhìn về phía Triệu Khách, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
"Vị khách nhân này, chúng ta nhận cái quần lót này, ngươi còn có những vật khác của người đưa thư nhân sâm kia không!"
"Có thể đổi một viên Tái tạo bảo thạch nữa khôntg?"
"Đương nhiên có thể!"
Nghe được lời xác nhận của chưởng quỹ, Triệu Khách yên lặng lấy ra một chiếc bít tất đã lâu chưa giặt ở trong sách tem, "A? Sao chỉ có một cái?"
Triệu Khách lấy bít tất ra, đột nhiên phát hiện thiếu một cái, nhưng cẩn thận nhìn mới phát hiện cũng không thiếu, chỉ là lớp cáu bẩn thật dày trên bít tất khiến bít tất dính vào nhau.