Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 776 - Chương 776. Tính Tiền Trước (2)

Chương 776. Tính tiền trước (2) Chương 776. Tính tiền trước (2)

Từ đầu đến cuối, lão đại vẫn duy trì dáng vẻ ôm đầu ăn, không ngẩng đầu lên, không nhìn cái gì, giữ tâm thái tất cả không liên quan đến ta, đâm đầu ăn như điên.

Về phần lão tam và lão tứ... Còn đang tranh chấp.

Triệu Khách cũng không nóng nảy, ngồi bên cạnh chậm rãi nhét đầy thuốc lá sợi vào trong tẩu thuốc, đốt một que diêm.

"Xì!"

Theo que diêm bùng lửa, chỉ thấy Triệu Khách đặt ống thuốc ở trên que diêm chậm rãi hun sấy, chờ đến khi một tầng thuốc lá sợi ở bên ngoài ống thuốc cháy thành than, mới không nhanh không chậm hút.

Hành động chậm rãi như khiến Triệu Khách biến thành một lão đầu hưởng thụ cuộc sống chậm chạp.

Trên thực tế, Triệu Khách cũng rất hưởng thụ tình trạng này.

Nhìn món ngon do mình chuyên tâm nấu nướng, bị người ta ăn không ngừng miệng được, một loại cảm giác đặc biệt thành tựu tự nhiên sinh ra.

Dường như chỉ có lúc này, Triệu Khách mới phát hiện bản thân rất nhẹ nhàng.

Mộng tưởng bảo thạch gì đó, người đưa thư tiến giai gì đó, cùng chiếc quan tài đỏ thẫm kia, lần sau đi vào có cần mang một ít dầu bôi trơn hay không, đủ loại.

Những vấn đề lung tung rối loạn này bị Triệu Khách hoàn toàn ném đến chín tầng mây.

Theo khói bụi vờn quanh, Triệu Khách ngồi trên ghế, từ từ giết thời gian.

Cho đến khi hút hết một tẩu thuốc trên tay, mới nửa mở to mắt.

Chỉ thấy Ngũ Quỷ đang ôm đĩa liếm láp một trận, đặc biệt là lão tam và lão tứ.

Hai người này cãi nhau từ trên đường đến đây, kết quả cãi xong, thịt cũng bị ăn hết.

Kết quả hai người chỉ có thể liếm đĩa, cũng may Triệu Khách còn chuẩn bị bánh thịt, nếu không phải hai người này chắc chắn còn muốn cãi nhau tiếp.

"Nấc!"

Lão đại ợ một cái, lần này ăn đặc biệt no bụng.

Ngồi trên ghế, ôm cái bụng tròn vo của mình.

Vẻ mặt hắn ta đầy hài lòng, thật sự có sự chênh lệch rõ ràng với lão tam lão tứ còn đang tranh đĩa đồ ăn.

"Hai người các ngươi nhanh lên, thời gian không còn nhiều!"

Lão nhị quay đầu thúc giục lão tam và lão tứ, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách.

Con mắt cẩn thận nhìn lên, vẻ mặt lập tức nghiêm nghị.

Trước đó vì bọn họ chỉ lo ăn, lúc này ăn no mới một lần nữa nhìn thẳng vào Triệu Khách.

Bọn họ có thiên phú dị bẩm, có thể trực tiếp thấy con tem trong sách tem của Triệu Khách.

Cẩn thận nhìn lên, lão nhị mới phát hiện con tem trân tàng trong sách tem của Triệu Khách, thật sự tăng lên gấp đôi trước đó.

Hơn nữa vật nào cũng là cực phẩm không tệ.

Sau khi nhìn kỹ một lần, lão nhị mới quay đầu nhìn lão đại nhắm mắt dưỡng thần, đưa lỗ tai thấp giọng nói: "A? Lão đại, không phải ngươi nói tên này là đen đủi sao? Sao ta thấy tên này thu hoạch rất nhiều?"

Dường như lão đại đã ăn uống no đủ, vẻ mặt mệt mỏi ôm cái bụng tròn vo, sau khi nghe lão nhị nói xong, mới nửa mở to mắt nhìn.

Không nhịn được bĩu môi, khẽ truyền âm nói: "Cho nên cách xa hắn một chút, loại người này mệnh cứng, vận rủi khắc không chết hắn, càng để lâu càng dày đặc, hiện tại là tiền kỳ, chờ sau này sẽ là ôn thần, chúng ta cũng phải đi vòng qua."

"Khụ khụ!"

Lão đại tính toán thời gian, hắng giọng nói với Triệu Khách: "Thời gian không nhiều lắm, khách sạn ở bên ngoài, nếu ngươi không có gì cần thu thập, chúng ta trực tiếp đi thôi."

Dựa theo ước định trước đó của Triệu Khách, vào Tết Nguyên Tiêu Triệu Khách phải đi theo Ngũ Quỷ đến khách sạn Âm Dương một chuyến, làm đồ ăn cho khách nhân tôn quý của bọn họ.

Cho nên hôm nay mới có thể tới đón Triệu Khách.

Triệu Khách không nhúc nhích, tiếp tục chậm rãi hút tẩu thuốc trên tay, một luồng khói trắng phun ra theo xoang mũi Triệu Khách, một lát sau Triệu Khách mới mở to mắt.

Không nhanh không chậm nói: "Tính tiền trước!"

Ngũ Quỷ: "??"

Lão nhị sửng sốt một chút, đứng lên nói: "Chúng ta đã có ước định, chẳng lẽ ngươi hối hận?"

"Hối hận!"

Triệu Khách hừ lạnh một tiếng, tính toán với lão nhị: "Vốn các ngươi ước định sẽ định chế tem giúp ta, kết quả trốn cả ba tháng không thấy bóng dáng, lúc cần dùng ta mới nhớ tìm ta, không kết toán sổ sách ba tháng, ta không đi."

Từ lần trước, Triệu Khách hỏi thăm tin tức liên quan tới quan tài đỏ thẫm.

Năm người này dứt khoát chạy nhanh như chớp, lúc chạy đi vẫn không quên kêu gào cái gì đó, chọc Triệu Khách tức đến lệch mũi.

Hiện tại đến Tết Nguyên Tiêu, năm người này mới chạy tới, chuyện tốt như vậy thật sự coi hắn là ngu ngốc?

Trong lòng Triệu Khách đã quyết tâm, không lột một lớp da năm người này, hôm nay hắn không đi.

Bị Triệu Khách khí thế hung hăng vặn hỏi, lão nhị hơi đỏ mặt, không biết nên nói thế nào.

Quay đầu nhìn về phía lão tam khá biết ăn nói, kết quả tên này còn đang ôm đĩa ăn, liếm xẹt xẹt không dứt.

"Lúc trước cho ngươi hai tấm phối phương hợp thành, không phải ngươi không sử dụng hết?"

Lão nhị nói lời này, bản thân cũng không có sức.

Thậm chí Triệu Khách không cần tranh luận với hắn ta, đôi mắt theo dõi hắn, khiến lão nhị không nhịn được cúi đầu.

"Ta mặc kệ, nếu các ngươi không cho ta một công đạo, ta không đi, ngoài ra phải trả tiền bữa ăn này!"

Bàn về mở hắc điếm, Triệu Khách tuyệt đối là chuyên nghiệp trong chuyên nghiệp.

Chiêu thức vô lại này, Triệu Khách càng vận dụng nhuần nhuyễn, ngồi trên ghế, vô tình hay cố ý nghịch chuỗi Phật châu trên tay.

Bình Luận (0)
Comment