Chỉ thấy phía trên gậy tang lóe lên huỳnh quang màu bạc, đập một gậy này xuống, đập Triệu Khách đầu nở hoa là chuyện nhỏ, sợ là nghiệp hỏa phía trên sẽ lập tức châm lửa Triệu Khách.
"Vô tướng kiếm kinh!"
Triệu Khách bóp thủ ấn, hai thanh kiếm mang phá không ra từ sau lưng.
"Tài vặt!"
Đối mặt với Phật kiếm do Triệu Khách đâm tới, trông thì thanh thế to lớn nhưng ở trong mắt Âm sai cũng chỉ thế mà thôi.
Thế nhưng, bản lĩnh vừa tu thành Phật gia thì có thể làm gì được những Quỷ Soa tu hành nhiều năm như bọn họ.
Thậm chí gậy tang trên tay không thay đổi phương hướng, một gậy đập nát kiếm mang.
Ngay lúc kiếm mang vỡ vụn thành ngàn vạn mảnh vỡ
"Bắn nó cho ta!!"
Triệu Khách nghiêng người tránh một cái, chỉ thấy sau lưng Triệu Khách xuất hiện một bộ thiết giáp cỡ lớn vẻ mặt dữ tợn, là Ác quỷ túc cụ đang ưỡn eo một cái.
Dưới hông là khẩu cự pháo khoa trương dữ tợn, trên họng pháo thiêu đốt một ánh lửa.
Nhưng mục tiêu không phải nữ đồng ngồi xổm trên mặt đất ôm đầu khóc lóc.
Mà là cỗ kiệu trống rỗng sau lưng nữ đồng.
"Hỏng bét!!"
Quỷ Soa đứng đằng xa đã vọt tới trước mặt Triệu Khách thấy cảnh này, vẻ mặt thay đổi mạnh, không rảnh quan tâm Triệu Khách, lại nghiêng người chặn họng pháo của Ác quỷ túc cụ.
"Oanh!"
Một tiếng nổ vang điếc tai.
Chỉ thấy ánh lửa lập tức biến ánh sáng xung quanh thành tối đen như mực, ánh sáng mạnh gần như khiến người ta không mở nổi mắt.
"A a a a!"
Ác quỷ túc cụ há miệng phát ra tiếng gầm gừ điên loạn, thân thể bị ngọn lửa trong họng pháo phía dưới đẩy mạnh, bay thẳng lên, xông ra phía ngoài.
Lúc này, chỉ thấy một tay Triệu Khách nắm lấy Ác quỷ túc cụ, bị lực trùng kích của Ác quỷ túc cụ dẫn bay lên, cùng nhau xông ra ngoài.
Mặc kệ lúc nào, chờ chết đều không phải bản sắc của Triệu Khách.
Vị trong đũng quần của hắn đã không đáng tin cậy.
Triệu Khách cũng chỉ có thể dựa vào đũng quần của Ác quỷ túc cụ.
Tận mắt thấy lực trùng kích kinh khủng của ổ đại pháo này, thật sự khủng bố như hỏa tiễn đẩy mạnh, không sợ không xông ra được.
Về phần nữ đồng kia, hiện tại Triệu Khách cũng nhìn rõ rồi, công chúa rắm chó.
Nhìn quần áo của nàng, lại nhìn mỡ đông trên ống tay áo của nha đầu này.
Sao Triệu Khách lại không nhìn ra nàng không có chút liên hệ nào với hai chữ công chúa.
Điểm liên hệ duy nhất có lẽ là cỗ kiệu này.
Chuyện tiếp theo đã chứng minh suy nghĩ của Triệu Khách, sự sống chết của nàng còn không trân quý bằng cỗ kiệu này.
Nhiều nhất chỉ là một nha hoàn đi theo công chúa, bị mạo danh thay thế.
Một nha hoàn sao có thể thưởng thức được hương vị trong món ăn Biển lửa địa ngục này của hắn.
"Thật sự giỏi tính toán, chẳng trách..."
Sau khi Triệu Khách nghĩ rõ ràng điểm mấu chốt trong đó, sự nghi ngờ cũng rộng mở trong sáng.
Chẳng trách, yến hội dài dằng dặc không thú vị, thậm chí khiến người ta bực bội như vậy, từ đầu đến cuối công chúa không thả một cái rắm nào.
Sợ là vị công chúa này đến yến hội, không! Thậm chí lúc sớm hơn đã cảm giác buồn tẻ nhàm chán.
Cho nên dứt khoát để lại nha đầu này vụng trộm chống đỡ.
Không biết bản thân đã chạy tới nơi nào hưởng thụ.
Nàng đùa bỡn những quỷ thương này.
Không biết thưởng thức thì cũng thôi đi.
Hiện tại nha đầu này còn muốn mạng hắn?
Thật sự coi hắn là tên nước Mỹ kia?
Nghĩ đến đây, hai mắt Triệu Khách híp thành một đường thẳng, nhìn nữ đồng không ai quan tâm, một tay móc ra Phụ ma hỏa thương.
"Cạch!"
Đá lửa đụng vào nhau, cọ sát ra tia lửa, đốt kíp nổ trong Phụ ma hỏa thương, theo một tiếng va chạm máy móc.
Chỉ thấy trong nòng súng tối om phun tung toé ra một chuỗi ngọn lửa trong không khí, viên đạn màu đỏ tạo ra quỹ tích hình đinh ốc.
Nữ đồng như phát hiện điều gì đó, nhìn viên đạn màu đỏ giữa không trung, há miệng cắn viên đạn."Oanh!"
Lúc này, viên đạn ầm vang nổ tung trong miệng nữ đồng.
Trong không khí tràn ngập một mùi thịt khét lẹt.
Trù Tam Điên đứng bên cạnh nhếch mũi lên, vẻ mặt lập tức quái dị: "Thịt chó?"
Quả nhiên, theo bụi mù tản ra, mọi người nhìn lên mới thấy một xác chó không đầu trên mặt đất, toàn thân khét lẹt nằm ở nơi đó, tràn ngập mùi thịt thơm.
Chỉ thiếu rải chút cây thì là, phối hợp một bình rượu trắng, cũng là đồ nhắm trên bàn.
"Không phải công chúa??"
Lần này, cho dù quỷ thương là kẻ ngu, cũng có thể hiểu nữ đồng là thân phận gì.
"Chúng ta bị chơi xỏ!"
Vẻ mặt một đám quỷ thương lập tức trở nên khó coi.
Bọn họ tốn cái giá đắt đỏ, hao hết suy nghĩ như thế để nịnh nọt Quỷ công chúa.
Kết quả... Râu ông nọ cắm cằm bà kia, treo đầu dê bán thịt chó, bị Quỷ công chúa đùa nghịch xoay quanh.
"Bắt hắn lại!"
Thấy cỗ kiệu không có việc gì, một đám Quỷ Soa mới thở phào nhẹ nhõm.
Đám Quỷ Soa không để con chó trên mặt đất ở trong lòng, một con chó mà thôi, công chúa muốn, tất nhiên lập tức có người đưa con mới tới.
Thật ra không cần hô lên, đã có Quỷ Soa đuổi theo Triệu Khách chạy ra ngoài.
Nhưng Triệu Khách phá vòng vây ra ngoài, chạy còn nhanh hơn con thỏ.
"Hóa cáo, Nhật dạ cấp hành."
Đồng thời kích hoạt hai con tem khiến tốc độ của Triệu Khách nhanh đến mức không thể tưởng tượng.