Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 810 - Chương 810. Thoát (2)

Chương 810. Thoát (2) Chương 810. Thoát (2)

Đến lúc này, Triệu Khách cũng chỉ có thể dùng mạng đánh cược một lần, tiếp tục nói: "Ta đã sớm không quen nhìn công chúa gì đó, hừ, ở dương gian, công chúa cũng là một con gà!"

"Hít hít..."

Lời nói của Triệu Khách vừa rơi xuống, người đi đường xung quanh cũng không nhịn được trở nên yên tĩnh.

Ánh mắt nhìn Triệu Khách, rất nghi ngờ có phải đầu óc tên này bị hỏng rồi không?

Bao gồm những Quỷ Soa này, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách lại không có sự tức giận, ngược lại tràn đầy vẻ quỷ dị.

Nhưng Triệu Khách hồn nhiên không quan tâm ánh mắt xung quanh, tiếp tục nói: "Trong món ăn kia, ta thả một chút cứt mũi, cộng thêm hai thìa nước tiểu chó, a, còn có hoa đào bên trên là ta dùng tinh hoa của con ngựa kia làm ra. Dù sao còn ăn cả trứng ngựa, chắc không ngại ăn thêm chút tinh hoa."

Triệu Khách nói xong, tùy tiện ngồi dưới đất nhếch miệng cười một tiếng: "Không nói những điều khác, ta nói cho các ngươi biết, hôm nay ai làm gia thoải mái, gia còn tạ ơn hắn."

Hiện tại cách kéo dài thời gian mà Triệu Khách có thể nghĩ đến, cũng chỉ có cách này, hắn cần thời gian kết nối với nữ thi.

Chỉ thấy Triệu Khách nói xong, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Sau khi một số du hồn quỷ thương nghe được câu này, từng khuôn mặt không chút biểu cảm.

Từng gặp người muốn chết, chưa từng thấy người vội vã muốn chết như vậy.

Những Quỷ Soa xung quanh nhìn nhau.

"Không phải tiểu tử này hoảng sợ đến điên rồi chứ?"

"Rất có thể."

Mấy vị Quỷ Soa nhìn nhau, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách lại đầy vẻ đồng tình.

"Được rồi, vốn định chỉ tra tấn ngươi một chút, chúng ta trở về tiện bàn giao, dù sao ngươi làm món ngon rất không tệ, chỉ là con chó kia không hiểu thưởng thức mà thôi."

Một vị Quỷ Soa áo đen lắc đầu, vẻ mặt tiếc nuối.

Một tên Quỷ Soa áo trắng khác mất kiên nhẫn nói thêm: "Ngươi đã hoảng sợ đến điên chúng ta sẽ cho ngươi được thoải mái, tiểu huynh đệ, vẫn nên để ta tới đi, một gậy đánh mặt ngươi biến dạng, tuy sau này hơi xấu nhưng lúc ngươi đến âm phủ, cũng không ai nhận ra ngươi."

"Phốc!"

Triệu Khách nghe được Quỷ Soa nói vậy, suýt nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc chết.

Nhìn Quỷ Soa tới gần, khóe miệng Triệu Khách giật một cái, lúc này xác nữ vẫn không để ý tới hắn.

Xác nữ đã không đáng tin, Triệu Khách cũng chỉ có thể đánh cược một lần.

Một tay thăm dò vào trong sách tem, yên lặng cầm cây thiết chùy này ở trên tay, mặc dù cúi đầu nhưng ánh mắt dần trở nên sắc bén.

Nếu không còn sống, vậy cũng không thể uổng mạng.

Đến lúc này, Triệu Khách không ngại liều mạng kiếm đường sống cho mình.

Nhưng đúng vào lúc này, vẻ mặt Quỷ Soa đột nhiên thay đổi, nhanh chóng thu hồi gậy tang trên tay.

Không chỉ là Quỷ Soa, ngay cả ánh mắt những người xung quanh nhìn về phía Triệu Khách cũng biến thành kỳ quái, không diễn tả được là ánh mắt gì.

Kính sợ, sợ hãi, cùng... Cười trên nỗi đau của người khác.

Triệu Khách còn chưa rõ xảy ra chuyện gì, thân thể đột nhiên cứng đờ.

Một sợi tóc đen theo bên tai trượt xuống bờ vai của hắn, Triệu Khách nhếch mũi lên, mùi thơm cơ thể xa lạ tràn vào trong lỗ mũi Triệu Khách.

Là mùi thơm hoa mai, chỉ là trong mùi thơm càng nhiều hơn là mùi máu tươi nhàn nhạt.

Ngay lúc đó, lỗ tai Triệu Khách lạnh lẽo, tiếng hít thở rất nhỏ diễn tấu bên vành tai Triệu Khách như một luồng khí lạnh, lạnh đến mức khiến thân thể Triệu Khách không nhịn được run lên một cái.

Nhưng Triệu Khách không quay đầu lại, hoặc là nói không có cách nào quay đầu.

Lúc này một đôi tay đã đặt ngang cổ họng Triệu Khách từ khi nào,

Móng tay màu đen chiết xạ ánh sáng lạnh, chỉ nhẹ nhàng hoạt động trên da thịt Triệu Khách, một vết máu đã hiện ra trên bờ vai Triệu Khách.

Phải biết rằng, với thân thể hiện tại của Triệu Khách, lưỡi đao bình thường chưa chắc có thể làm hắn bị thương.

Nhưng đối với móng tay trước mặt, lại yếu ớt như một trang giấy.

"Linh hồn của ngươi rất đặc biệt, so sánh với món ăn do ngươi làm, ta cảm thấy hình như ngươi càng ngon miệng hơn, xẹt!"

Theo giọng nói thăm thẳm biến ảo khôn lường, chỉ thấy đầu lưỡi dài nhỏ liếm giọt máu ngọt ngào ở vết thương trên cổ Triệu Khách.

Có ít sương lạnh thấu xương khiến cả người Triệu Khách như bị đông cứng.

"Ừm! Máu của ngươi còn ngon hơn tưởng tượng của ta."

Giọng nữ nhân lại truyền vào trong tai Triệu Khách.

Máu tươi vào miệng, cũng không có vị rỉ sắt như máu người bình thường.

Dù sao, thân thể Triệu Khách đã trải qua sự tẩm bổ của tinh hoa thạch nhũ vạn năm, sau đó còn ăn Chân. Ma thần yêu đan, mỗi ngày lấy củ cải, không! Là nhân sâm tinh làm thức ăn.

Nhưng Triệu Khách cũng không hiểu phải làm thế nào để tiêu hóa hết dược hiệu này.

Dẫn đến Triệu Khách ăn nhiều đồ tốt như vậy, phần lớn tinh hoa lại bị phong tỏa trong thân thể của hắn, không đạt được đủ sự hấp thu và vận dụng.

Nói một cách khác, lúc này thân thể Triệu Khách đã sớm thành một loại thuốc đại bổ siêu cấp, mùi thuốc ngọt ngào trong máu khiến người ta dư vị vô tận.

Lúc này, chỉ thấy một khuôn mặt nữ nhân treo ngược lấy xuất hiện trước mặt Triệu Khách.

Không thể nói xinh đẹp, sóng mũi thật cao, ánh mắt lóe ra ánh sáng tham lam nhìn chằm chằm vào người Triệu Khách.

Đôi môi màu đen kia lộ ra răng nanh như cương thi.

Bình Luận (0)
Comment