Nhưng chỉ cần hai con tem “Thổ nguyên” và “Kính tượng” này tới tay, thua lỗ một chút cũng không tính là gì.
Bởi vì nếu đấu giá riêng, sau khi đối phương phát hiện mục đích của hắn, hoàn toàn có thể kéo giá cả cao lên, đến trình độ Triệu Khách thịt đau.
Hơn nữa cho dù không xử lý xong, Triệu Khách lấy ra làm tế phẩm là được.
Dù sao biến thân tự nhiên Đại Tế Ti, cũng phải cần hiến tế con tem làm cái giá, để lại hai tấm cũng không tệ.
Một bên khác, ngay trong phòng bao nóc vàng phía sau Sư Tử lâu.
Hai tên nha hoàn đứng ở một bên, cẩn thận nâng bánh ngọt tinh xảo trên tay.
Hai đĩa bánh ngọt này là điểm tâm Trân châu phỉ thúy cao sở trường của Sư Tử lâu, đều dùng nguyên liệu hàng đầu.
Trong đó không thiếu một số nguyên liệu chỉ có người đưa thư trung cấp mới có thể thu thập được từ không gian khủng bố.
Sau khi ăn hết, tư âm dưỡng nhan, thậm chí tăng thêm thọ mệnh, mỗi một cái bánh ngọt này đều bán bằng điểm bưu điện.
Ngày thường, chỉ có đại lão bản của Sư Tử lâu mới có thể hưởng thụ.
Nhưng lúc này, đại lão bản Sư Tử lâu đang quỳ trên mặt đất, cẩn thận hầu hạ.
Đối tượng được hắn ta hầu hạ lại là lão thái thái mà tiểu nhị không để vào mắt trước đó.
"Lão tổ tông, ngài có gì cần, cứ gọi Sư nhi tự đến là được, cần gì tự mình đến đây."
Đại lão bản cẩn thận nắm lấy chân lão thái thái, rửa sạch tro bụi không tồn tại trên chân nàng.
E rằng hầu hạ lão nương nhà mình cũng không hiếu thuận như thế.
Lão thái thái không để ý hắn ta, trên tay cầm một tẩu thuốc, ngẩng đầu nhìn một vòng cạnh tranh giá cả tem mới ở bên ngoài.
Đôi mắt đục ngầu kia cũng không ngừng lấp lóe một vòng ánh sáng sắc bén, tuy chỉ có trong nháy mắt, lại như đã sớm xuyên thủng tất cả.
"Hừ! Trò khôn vặt."
Đột nhiên, trên khuôn mặt tang thương của lão thái không nói tiếng nào, lộ ra nụ cười trêu chọc.
"Rầm!"
Vừa nói dứt lời, khuôn mặt vị đại lão bản tự xưng là Sư nhi này tái nhợt, quỳ trên mặt đất dập đầu thật mạnh.
Không khỏi ngừng thở, chỉ trong chớp mắt sau lưng áo đã bị mồ hôi thấm ướt.
Lúc này lão thái mới quay đầu nhìn về phía người trung niên quỳ trên mặt đất.
"Hắn là khôn vặt, ngươi là ngu xuẩn, cút ngay!"
Sư nhi nghe vậy không dám đứng lên, nằm rạp bò ra khỏi phòng.
Sau khi rời khỏi phòng mới chính thức nhẹ nhàng thở ra, trong lòng nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra "hắn" trong miệng lão tổ tông rốt cuộc là ai?
"Phù..."
Phun ra một làn khói thuốc, Triệu Khách chẹp miệng cảm giác hương vị cũng không tệ lắm, tuy so ra kém sự bá đạo của thuốc lá sợi Đông Bắc.
Nhưng thắng ở chỗ dư vị kéo dài.
Làm một cái so sánh không thích hợp, thuốc lá sợi Đông Bắc như là nồi lẩu Trùng Khánh, cảm giác tê cay, người ăn lần đầu chắc chắn không quen.
Nhưng sau khi ăn mấy lần, ngược lại sẽ nghiện cảm giác cay độc này.
Thuốc lá sợi trên tay hắn càng giống món cá hấp chưng trong từ điển món ăn Nam Phương.
Cảm giác không kích thích, nhưng hương vị ngon nhu hòa.
Thắng ở chỗ người người đều có thể tiếp nhận, tinh tế tỉ mỉ kéo dài, có thể khiến người ta cẩn thận thưởng thức.
Đương nhiên, so với thuốc lá sợi mà lão gia tử cho hắn, hai cái này đều kém hơn không chỉ nửa điểm.
Ngẩng đầu nhìn đấu giá một chút.
Trong lòng Triệu Khách không nhịn được thầm cười rộ lên.
Suy nghĩ của đối phương không tệ, bởi vì cái gọi là gấp người chỗ cần, bắt người chỗ không.
Tăng giá bán vốn không có gì đáng trách.
Nhưng bọn họ độ chênh lệch của bọn họ hơi cao, Triệu Khách cũng không có thói quen làm dê cho người ta xâu xé.
Phục vụ người tìm kiếm của Sư Tử lâu là vừa đầu tư không bao lâu, đám tiểu nhị đó chỉ biết kiếm lời, không để ý đến sự nguy hiểm trong đó.
Lúc Triệu Khách cho bọn họ danh sách đã đặc biệt dặn dò, chỉ cần tìm được một con tem phía trên, hắn sẽ thưởng thêm 5 điểm bưu điện ngoài định mức.
Tiểu nhị Sư Tử lâu vì ban thưởng cũng khen ngợi Triệu Khách đến thiên hoa loạn trụy, hận không thể dùng lời lẽ hiếm thấy của thế gian để hình dung về con dê béo Triệu Khách này.
Kết quả nghe xong hai tên tiểu nhị nói nhảm, e rằng trong chốc lát cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhanh như vậy đã nhảy vào cái bẫy mà Triệu Khách thiết kế cho bọn họ.
Lúc này, đã là vòng đấu giá thứ ba.
Triệu Khách đoán chừng cũng không xê xích gì nhiều, thu lại tẩu thuốc cầm trên tay, bắt đầu chuẩn bị thu lưới.
"Mau nhìn, giá cả tăng rồi!"
Lúc này, Triệu Khách đột nhiên bắt đầu tăng giá, vòng tăng giá thứ nhất là: “Thổ nguyên”.
Bản thân con tem này đã bị tăng lên gấp đôi, sau khi Triệu Khách tăng giá, giá cả chạy thẳng về phía 50 điểm bưu điện.
Tất nhiên cái giá cao này đã hấp dẫn rất nhiều người nhìn sang quan sát.
Ngoại trừ cái đó ra, những con tem còn lại cũng bị Triệu Khách bắt đầu tăng giá.
Chỉ có điều thêm giá rất kỳ quái, có nhiều, có ít, khiến người ta hoàn toàn không đoán được rốt cuộc Triệu Khách cần con tem này.
Nhưng giá cả rất nhiều con tem đều bị Triệu Khách tăng giá đến mức hơi cao quá.
"Tăng thêm!"
Thấy điểm bưu điện bắt đầu được tăng lên, hai tên tiểu nhị trong góc tối lập tức không nhịn được hưng phấn, vẻ mặt vốn căng cứng cũng dịu lại.