Khỏi phải nói, khủng long bạo chúa cương thiết có thân hình khổng lồ, xảo trá hung tính, thạch mâu trên tay bọn họ cũng không thể đâm vào một thân lân giáp.
Nếu không, sao lại được gọi là khủng long bạo chúa cương thiết.
Nhưng loại bá chủ sơn lâm này đối mặt với một hung thú điện tỳ, gần như hoàn toàn không có sức đánh trả.
Kỵ sĩ bên cạnh như rất hưởng thụ quá trình đi săn này, cho nên chỉ đứng một bên cầm trường đao trong tay áp trận.
Để mặc điện tỳ trêu đùa tên to lớn này.
Đương nhiên, hắn ta vẫn phải kêu lên một câu: "Không nên cắn nát cả bộ da, như thế không bán được giá tốt."
Sau khi điện tỳ nghe kỵ sĩ nói xong, lại lộ ra vẻ mặt khó chịu như người, nhẹ gật đầu.
Rayne trở về từ cõi chết đứng bên cạnh nhìn, le lưỡi một cái, nói thầm: "Mả mẹ nó, thành tinh rồi sao?"
"Rống! Rống! Rống!"
Một đám dã nhân cẩn thận nhìn vở kịch hiếm có.
Lại không chú ý tới một hình bóng đã im lặng trà trộn vào đội ngũ tù phạm.
Theo bảng danh sách không ngừng đổi mới, đến khi bảng danh sách kết thúc, từ đầu đến cuối Triệu Khách không nhìn thấy người có tên Carrie mà nhiệm vụ đặc biệt muốn tìm trong hơn một trăm vị tù binh.
Tuy nhiên trong lòng Triệu Khách đã đoán trước điều này, tuy thất vọng là điều khó tránh khỏi, nhưng đây cũng là một cơ hội hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh với Triệu Khách.
Tuy hắn cứu được Rayne, nhưng nhiệm vụ chi nhánh cũng chưa hoàn thành.
Sau khi Triệu Khách nhìn kỹ nhắc nhở nhiệm vụ chi nhánh 1 là tìm tới người sống sót.
Nhưng không nói như thế nào, nếu Rayne cũng được tính, hắn nên sớm nhận nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ.
Nếu không có, có nghĩa hắn còn chưa đạt tới tiêu chuẩn phát động hoàn thành nhiệm vụ.
Vậy làm thế nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ?
Triệu Khách nghĩ chỉ hướng manh mối trong tin tức, chú ý mục đích của đầu nhiệm vụ này là để hắn thu thập đủ tin tức và tình báo, hiểu rõ bối cảnh lần này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Nói cách khác, hiện tại nhiều người sống sót như vậy, cho dù hắn cứu được tất cả, nếu không ai có thể nói cho hắn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
E rằng vẫn không hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm quan trọng trong đó, Triệu Khách đọc nhanh như gió đảo qua bảng danh sách trước mắt.
Chẳng mấy chốc, một cái tên xuất hiện trong tầm mắt Triệu Khách.
"Alder tiến sĩ, quân hàm Thượng úy, chuyên gia điều khiển quỹ đạo phi thuyền, tính toán tốc độ ánh sáng phi thuyền xuyên qua."
Nhìn vị Alder tiến sĩ trên danh sách có chức vị rất cao, Triệu Khách hơi nhíu mày, trong lòng quyết định: "Chọn ngươi đi!"
Chỉ thấy Triệu Khách bình tĩnh tìm kiếm trong đám người, bởi vì có Thiết bị định vị sinh vật.
Triệu Khách nhanh chóng tìm được vị trí của vị Alder tiến sĩ này.
Nhưng hơi khác với suy nghĩ của Triệu Khách, vị tiến sĩ này được hai người đỡ, chân trái đã biến mất không thấy gì nữa, một khuôn mặt tang thương trắng bệch, trông như sẽ ngủm bất cứ lúc nào.
"May mắn tới kịp thời."
Thấy thế, trong lòng Triệu Khách thấy may mắn, nếu muộn thêm một chút, e rằng lão gia hỏa này đã chống đỡ không được bao lâu sẽ ngủm.
Ngay lúc Triệu Khách vừa muốn có hành động.
Đột nhiên nhấc cái mũi lên, động tác dưới chân cũng chậm dần.
Là nước hoa, hơn nữa còn là phiên bản hoa anh đào đỏ Chanel năm 08 không xuất bản nữa!
Có thể nói Triệu Khách có ấn tượng khắc sâu với loại nước hoa này, lúc ấy Ghen tỵ vì loại nước hoa này, thậm chí uy hiếp nếu hắn không mua, ngày hôm sau sẽ để hắn mặc nữ trang, nhảy thoát y trên đường cái.
Sau cùng, Triệu Khách vì giữ mặt mũi, vẫn phải tìm chút quan hệ mua một chai cho nàng.
Cho nên đối với mùi nước hoa này, Triệu Khách tuyệt đối được gọi là không thể quen thuộc hơn được.
"Là người đưa thư!"
Triệu Khách thở sâu ra vẻ lơ đãng nhìn sang bên trái, mặc dù không phát hiện rốt cuộc người đưa thư kia ở nơi nào.
Nhưng Triệu Khách có thể rất chắc chắn đối phương đang cách hắn không xa.
Hơn nữa rất có thể không chỉ có một người, đương nhiên so sánh ra Triệu Khách càng quan tâm, rốt cuộc bọn họ là người đưa thư trung cấp hay người đưa thư hạ cấp.
Chưa có tình báo cụ thể hơn, Triệu Khách cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Phải biết rằng, rất có thể nhiệm vụ đặc thù của hắn sẽ xung đột với nhiệm vụ chính tuyến.
Lúc này, để lộ ra thân phận của mình, sẽ khiến con đường sau đó của hắn nửa bước khó đi.
"Ngao!"
Đúng vào lúc này, con khủng long bạo chúa cương thiết nơi xa phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Nửa gò má bên trái đã bị điện tỳ giật xé thành thịt vụn, máu tươi phun ra từ dưới da thịt, nhuộm núi đá xung quanh một mảng đỏ hồng, thân thể đập ầm ầm trên mặt đất.
"Hừ!"
Hiển nhiên kỵ sĩ rất hài lòng với biểu hiện của tọa kỵ.
Vẻ mặt cao ngạo của điện tỳ giống hệt với chủ nhân của nó, dương dương đắc ý, đối phó một tên ngu dốt thế này cũng chỉ như làm nóng người nho nhỏ mà thôi.
Nhìn tên to lớn ở trước mặt nó còn đang hấp hối.
Điện tỳ giẫm một chân lên mặt khủng long bạo chúa cương thiết, nâng hông lên.
Đây là việc mà điện tỳ thích làm nhất, đó là sỉ nhục tinh thần đối thủ trước khi chết.
Sau khi thả ra nước tiểu tanh hôi, thân thể điện tỳ run lên, cảm giác thoải mái trước nay chưa có.