Nhưng như thế cũng giảm bớt một rắc rối lớn cho hắn, vốn hắn còn muốn làm mặt nạ da người cho Rayne.
Dù sao trước đó đám người từng thấy mặt mũi của hắn ta, muốn trà trộn vào trong đội ngũ dã nhân kia, không đeo mặt nạ thì không được.
Lần này, với vẻ ngoài của hắn ta, nói hắn ta không phải dã nhân cũng không ai tin, ngược lại bớt rất nhiều chuyện cho Triệu Khách.
"Ca, ta cảm giác mặt tê!"
Rayne xoa cái mặt to lớn của hắn ta, cả khuôn mặt đều đã tê dại.
Triệu Khách quay đầu liếc hắn ta một cái, bĩu môi nói: "Đáng đời, lần này coi như mạng ngươi lớn, nếu ăn nhiều hơn, thần tiên cũng không cứu được ngươi."
Rayne lắc đầu, hắn ta đang tiếp tục đi lên phía trước, đột nhiên Triệu Khách đưa tay một phát bắt được cánh tay của hắn ta, ánh mắt bình tĩnh nhìn phía sau.
"??"
Rayne ngạc nhiên, không biết từ lúc nào Triệu Khách đã nâng thạch mâu cầm trên tay ở trước ngực, bản năng chiến sĩ khiến Rayne cũng cảnh giác lên.
Chỉ là cặp mắt nhỏ của Rayne cẩn thận quan sát xung quanh, kết quả cũng không thấy được cái gì, ngay lúc Rayne nghi ngờ Triệu Khách có phải quá căng thẳng hay không.
Bên tai đột nhiên nóng lên, một luồng sóng nhiệt phun vào đầu hắn ta.
"Khủng long!"
Sóng nhiệt đập vào trên mặt Rayne nhưng không để Rayne cảm nhận được chút nóng bỏng lại, ngược lại khuôn mặt tê tê kia lập tức trở nên cứng ngắc.
"A, sao nơi này còn có hai thằng ngu?"
Theo tiếng nói chuyện, hai người Triệu Khách và Rayne mới cẩn thận xoay người.
Không biết một con tấn mãnh long đã xuất hiện phía sau hai người từ lúc nào, hơn nữa trên lưng tấn mãnh long còn chở hai người.
Rayne còn nhận ra một người trong đó.
Là Hình Thiên Ly cưỡi con thú bốn chân, một đao chém lui khủng long bạo chúa.
Đương nhiên Triệu Khách cũng chỉ thấy vị Hình Thiên Ly này là một tên đen đủi không hơn không kém.
Dựa theo thực lực, bọn họ có đủ cơ hội xử lý con khủng long bạo chúa kia, đặc biệt là tọa kỵ của hắn ta hoàn toàn có thể nhẹ nhõm ngược đầu khủng long bạo chúa kia.
Có thể cũng vì quá kiêu ngạo, mới bị đầu khủng long bạo chúa kia nắm lấy cơ hội, giết ngược ngay tại chỗ.
So sánh với thằng xui xẻo trang bị đến tận răng này, Triệu Khách càng chú ý người hán tử trung niên cưỡi ở phía sau.
Tuy đối phương mặc quần áo khá đơn sơ nhưng trạng thái tinh thần, ngôn hành cử chỉ hoàn toàn không phải thằng xui xẻo kia có thể so sánh.
Mỗi một hành động đều mang theo một luồng sát khí sắc bén.
Đây không phải tận lực biểu hiện ra ngoài, là thói quen đã thành tự nhiên.
Còn có chuôi trường đao kim loại màu đen trên tay đối phương.
Triệu Khách cách xa cũng có thể ngửi được mùi máu tươi nồng nặc phía trên.
Đây là một chiến sĩ, hơn nữa là một chiến sĩ vừa rời khỏi chiến trận.
Trực giác nói cho Triệu Khách biết thực lực người trung niên trước mắt, hẳn là hơn xa tên đen đủi bị khải giáp bao bọc.
Sau khi thấy Hình Thiên Ly cũng không nhận ra Rayne, trong lòng Triệu Khách nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng dựng thẳng thạch mâu cầm trên tay.
Bắt chước giọng điệu ngu dốt của dã nhân nói: "Hắn trúng độc, đi chậm."
"Trúng độc??"
Hai người Hình Thiên Ly cưỡi tấn mãnh long nhìn chằm chằm Rayne, từng gặp dã nhân xấu, chưa từng thấy xấu như vậy.
Ngược lại so sánh ra, trông Triệu Khách dễ nhìn hơn hắn ta nhiều.
Triệu Khách vừa nói xong, Hình Thiên Ly nhíu mày lại, bình tĩnh xách cây trường đao trên tay lên, giọng nói lập tức trở nên bén nhọn: "Nói bậy! Đến bây giờ, các ngươi còn dám nói láo!"
Hai mắt Triệu Khách hơi trầm xuống, trong lòng không nhịn được cười khổ: "Quả nhiên, muốn trà trộn vào vào cũng không dễ dàng như ta đã nghĩ."
Tuy bị vạch trần nhưng Triệu Khách cũng không căng thẳng.
Ở trong loại môi trường tự nhiên này, hắn đã muốn chạy trốn, cho dù hai vị kỵ sĩ trước mắt thêm tấn mãnh long, cũng chưa chắc ngăn được hắn.
Chỉ là cần hy sinh tên Rayne này.
Triệu Khách thở dài trong lòng, đang chuẩn bị tìm đúng thời cơ ra tay xử lý tấn mãnh long bị trọng thương trước.
Lúc này, Hình Thiên Ly đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, cầm sống đao đập vào trên vai Triệu Khách, mắng: "Cái gì đi chậm, ta thấy các ngươi đang muốn trốn! Hai tên khốn còn muốn lừa gạt lão tử, cút trở về cho ta, lão tử chịu phạt, các ngươi cũng đừng nghĩ chạy!!"
Triệu Khách: "???"
"Nhìn cái gì, hai tên ngu xuẩn các ngươi, lại còn nghĩ ra lý do ngu xuẩn như thế, thật sự cho rằng ta ngu?"
Cơ bắp trên khóe miệng Triệu Khách không nhịn được co lại, biết tám phần mười Hình Thiên Ly đã hiểu nhầm.
Hắn nói đi chậm, là muốn nói không cẩn thận tụt lại phía sau.
Nhưng Hình Thiên Ly nghe lời này, lại tưởng Triệu Khách và Rayne muốn chuồn.
Dù sao lần áp giải tù binh này, 100 tù binh còn chưa tới Vương đô đã chết hơn phân nửa, một số dã nhân nhát gan muốn chạy cũng hợp tình hợp lý.
"Đại nhân anh minh, chúng ta sẽ trở về ngay!"
Triệu Khách hơi ngạc nhiên, liên tục gật đầu, lôi kéo Rayne bước nhanh về.
"Đợi chút!"
Nhưng còn chưa đi được hai bước, hán tử trung niên cưỡi ở phía sau đã mở miệng gọi Triệu Khách và Rayne.
Ánh mắt lanh lợi nhìn chằm chằm Triệu Khách.
Điều này khiến trong lòng Triệu Khách hơi hồi hộp: "Chẳng lẽ bị phát hiện?"
"Sau khi trở về, nếu ta nghe được tin đồn gì... Cẩn thận ta chặt đầu ngươi, cút nhanh lên!"