Triệu Khách nhớ kỹ Cận Vệ quân này, hắn ta không có tên, biệt hiệu là Hồ Ly, Cận Vệ quân, võ sĩ nhất đẳng, chiến sĩ toàn cơ giới.
Tên này gần như chưa nói một câu nào, một khuôn mặt chữ quốc thật sự không thấy tên này có chút quan hệ nào với hồ ly.
Lúc này Triệu Khách mới hiểu được, sau khi cơ bắp trên người tên này vỡ ra lại có thể biến hình.
Một con hồ ly kim loại, kích cỡ lại to hơn con nghé một vòng.
Hắn ta hé miệng, một cây súng máy đường kính nhỏ quét loạn một trận vào sau lưng Triệu Khách.
"Pằng pằng pằng!"
Viên đạn rõ ràng là đạn đặc chất xuyên giáp, một số tảng đá bị bắn phá, trực tiếp bắn xuyên qua.
Triệu Khách chạy trong đống đá vụn và mảnh vụn gỗ tung bay, tốc độ đột nhiên chậm hơn phân nửa, gần như lộn nhào chạy về phía trước.
"Các ngươi ép ta!"
Chỉ thấy lúc này Triệu Khách như hơi thẹn quá thành giận, lấy ra một quả bom từ trong sách tem, ném ra sau lưng.
"Ngu xuẩn!"
Thấy Triệu Khách quăng bom tới, mấy người Huyết quỷ đã không để ý tới, hai lần trước Triệu Khách ném bom ra căn bản không nổ tung.
Nói rõ chất lượng quả bom do hắn ta chế tác cũng không tệ lắm, nếu chỉ đơn giản như vậy đã muốn làm bom nổ, hiển nhiên cũng không thực tế.
Quả nhiên, chỉ thấy bom rơi ở trên mặt đất lại cái rắm cũng không có, chứ đừng nói đến nổ tung.
Nhưng ngay lúc Huyết quỷ cảm thấy buồn cười với hành vi của Triệu Khách, chỉ thấy Triệu Khách đang phi nước đại lại xoay người, một thanh phi đao xuất hiện trên tay Triệu Khách.
Ánh mắt lạnh lùng hoàn toàn tưởng như hai người với dáng vẻ chật vật trước đó.
"Có bẫy!"
Huyết quỷ giật mình nhưng cũng không thả chậm tốc độ, đôi mắt nhìn chằm chằm góc độ và lực đạo Triệu Khách ném ra phi đao trên tay.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong lòng đã có đáp án.
"Hắn muốn làm nổ bom!"
Huyết quỷ mở đôi mắt đang híp lại, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười đắc ý, là một tên tiến sĩ kiến trúc, hắn ta biết rõ lấy tốc độ hiện tại, cộng thêm khoảng cách của cả hai.
Lại giảm đi dư âm nổ mạnh, cùng hoàn cảnh phức tạp làm suy yếu ảnh hưởng vụ nổ.
Một công thức toán học đơn giản nhanh chóng hiện ra ở trong đầu Huyết quỷ, vụ nổ này chỉ rất nhỏ bé với hắn ta.
Quả nhiên, tiếp theo giống với dự đoán của hắn ta.
Chỉ thấy Triệu Khách vung tay ném phi đao trong tay ra ngoài, đồng thời kích hoạt năng lực đặc thù Khúc xạ của “Phi đao thuật”.
"Phanh phanh phanh!"
Sau khi phi đao trải qua mấy lần va chạm, tốc độ chẳng những không yếu bớt ngược lại trở nên càng nhanh hơn.
Lưỡi đao chuẩn xác không sai xuyên thủng thiết bị nhận tín hiệu trong quả bom.
"Ngu ngốc! Ngươi thật sự ngu đến đáng yêu!"
Huyết quỷ đột nhiên bắt đầu gia tăng tốc độ, thân thể lưu lại hai ba đạo tàn ảnh trong không khí.
Một giây sau, một quyền nhanh hơn cả tốc độ sóng âm mạnh mẽ đánh vào bụng Triệu Khách.
"Nhanh!"
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Triệu Khách, thậm chí dưới tình huống hắn kích hoạt nhân cách Tham lam, mở ra đồng tử phụ, vẫn chỉ có thể bắt được mấy cái bóng mơ hồ.
Nắm đấm như sắt thép đè ép nội tạng của hắn.
Thậm chí Triệu Khách có thể nghe rõ ràng tiếng xương cốt ở bụng vỡ nát.
Thậm chí va chạm mạnh còn khiến lỗ tai Triệu Khách xuất hiện tình huống điếc ngắn ngủi.
Chỉ có thấy lửa bom rực rỡ làm vỡ nát gạch đá và bùn đất xung quanh.
Hình ảnh ngọn lửa xoay tròn lại trở nên chậm chạp trong đồng tử phụ của Triệu Khách.
Nhưng ngay sau đó, hình ảnh trước mắt trở nên mơ hồ, thân thể của hắn như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, bay tứ tung đâm ra sau.
Cho đến khi nửa người bị nện vào trong vách tường mới ngừng lại được.
"Ngươi quá coi thường tốc độ của người đưa thư trung cấp! Thậm chí ta có thể nói cho ngươi biết, tốc độ như vậy chỉ là một nửa tốc độ của ta mà thôi."
Huyết quỷ nghe thấy tiếng kêu ngạc nhiên của Triệu Khách trước khi bị đánh bay.
Nói thật, sau khi bước vào người đưa thư trung cấp, hắn ta đã không còn nhiều cơ hội để bắt nạt người khác.
"Khụ khụ!"
Trong lúc ho khan, Triệu Khách leo xuống từ trên tường, không, nghiêm khắc mà nói là ngã xuống.
Vết thương ở bụng chắc chắn là xương cốt đâm xuyên qua nội tạng.
Triệu Khách chỉ cần dùng một ngón tay sờ đến cục ứ sưng dưới xương sườn, đã biết thương thế của hắn nghiêm trọng như thế nào.
Nhưng lúc này ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía Huyết quỷ lại rất kỳ quái.
Hắn nhổ một ngụm nước bọt dính máu, đôi mắt nhìn chằm chằm Huyết quỷ, ánh mắt lạnh lùng như đang nhìn một người chết.
Không hiểu sao loại ánh mắt này khiến trong lòng Huyết quỷ đột nhiên trào ra một cảm giác không may.
Hắn ta quay phắt đầu lại, đã thấy cái miệng của hồ ly kim loại đã ở trước mặt mình.
Một tiếng "ken két" vang giòn là tiếng động cuối cùng mà trong đầu Huyết quỷ nghe được.
"Cạch!"
Nhìn xác Huyết quỷ ngã vào trong vũng máu.
Triệu Khách ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Yuri nhanh chân đi tới sau lưng, nhếch miệng cười nói: "Ta nói, ta là người tốt!"
Với thực lực của Huyết quỷ, vốn không nên nhẹ nhàng đánh giết nhanh như thế.
Cho dù lúc này hắn ta chỉ có thể phát huy 50% thực lực bản thể, cũng có thể nhẹ nhõm nghiền ép Yuri, cùng hai Cận Vệ quân bên cạnh hắn ta.