Không có hộ lý, sau một thời gian dài chỉ thấy trên người Yuri cũng đã là thối thịt đau đớn, đường đường là một vị hạm trưởng truyền kỳ, bây giờ chật vật chịu nỗi đau khổ bệnh liệt nửa người, còn phải bị cách trị liệu thô bạo của Vương Chiếu thật sự tra tấn đến chết đi sống lại.
Cũng may y thuật của Vương Chiếu rất không tệ.
Tiếp theo châm cứu, nối xương, cộng thêm thuốc khôi phục tác dụng mạnh trên tay bọn họ.
Cuối cùng hoặc nhiều hoặc ít đã ổn định lại vết thương của Yuri.
"Ông!"
Ngày hôm nay Vương Chiếu đẩy cửa phòng ra, chỉ thấy Tuyết Nữ đang đứng ở bên ngoài.
"Gần đây thế nào?"
"Không được tốt, rất nhiều chỗ ta chỉ có thể trị liệu bảo thủ, nhưng dù khôi phục cũng tuyệt đối không đạt được trạng thái đỉnh phong mà trong nhiệm vụ nhắc tới!!"
"Thật sự không có hi vọng?"
Tuyết Nữ chưa từ bỏ ý định, nhiệm vụ chính tuyến còn chưa chính thức bắt đầu, đã kết thúc như vậy, trơ mắt nhìn mình đi từng bước một về phía thất bại, mình lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, đổi lại là ai cũng không dễ chịu.
"Trừ khi có công cụ phẫu thuật tinh vi phụ trợ, cộng thêm một vị thầy thuốc đỉnh phong phối hợp cùng ta, hoặc là một vị cao thủ hệ thánh quang xuất hiện, mặc kệ cái giá phải trả để chữa cho hắn, nếu không..."
"Phù! Đáng chết."
Tuyết Nữ cắn chặt hàm răng, nàng biết không thể nào tìm được những thứ này, phi thuyền đã bị phá hủy.
Trên cơ bản những tù binh trong phi thuyền đã không còn mấy người còn sống, cho nên công cụ phẫu thuật tinh vi cùng một vị thầy thuốc đỉnh phong không phải là chuyện đùa.
Về phần cao thủ hệ thánh quang!
Có tin đồn, trong số người đưa thư trung cấp, dù chỉ còn lại một cái đầu, hệ thánh quang cũng có thể khôi phục được, đây là một cách rất đơn giản thô bạo.
Nhưng vấn đề là tìm không thấy.
"Ngươi chờ đây!"
Tuyết Nữ khẽ cắn môi, để Vương Chiếu đứng chờ bên cạnh, lúc nói lời này đã một mình đẩy cửa phòng ra.
"Này!"
Vương Chiếu thấy vậy, vội vàng gọi Tuyết Nữ lại, bình tĩnh lấy ra một cái khẩu trang từ trong túi đưa tới, khẽ nói: "Mùi bên trong rất gay mũi, ngươi..."
"Biết rồi!"
Tuyết Nữ nói xong đeo khẩu trang lên mặt, cất bước đi vào phòng, đồng thời còn không quên đóng cửa phòng lại.
Mùi thối đập vào mặt khiến Tuyết Nữ cảm thấy cả người đều mất tự nhiên, nôn khan hai cái mới quen được.
Tuyết Nữ nhìn bóng đen bị đặt ở góc tường, đi đến từng bước một.
Lúc này, chỉ thấy dường như Yuri đã phát hiện có người, mắt phải mở ra, tròng mắt lập tức trợn tròn.
Cảm giác lạnh cả người vọt tới, khiến đồng tử Yuri nhanh chóng co vào.
Chỉ thấy Tuyết Nữ đứng ở trước mặt hắn ta, trên tay đang cầm một cây chủy thủ, chậm rãi giơ cao khỏi đầu.
"Yuri, đã không chữa được cho ngươi, vậy ta chỉ có thể giảm tổn thất đến mức nhỏ nhất, đừng trách ta!"
Theo lời nói rơi xuống, Tuyết Nữ nhắm mắt lại, cắm mạnh dao găm vào tim Yuri!
Thời gian: Mấy ngày trước.
Thời gian cụ thể: Ngày thứ hai sau khi Yuri bị cướp đi.
Tuy căn phòng sụp đổ một mặt tường, nhưng khi lão bản và đám tiểu nhị khách sạn chạy tới, trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì cây rụng tiền của bọn họ đang bò lên từ trong giếng.
Triệu Khách vỗ bụi đất trên người, vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra khiến đám người lão bản thở ra một hơi.
Theo lời nói của lão bản, Vương cẩu tử cũng mạng lớn, may mắn lúc ấy căn phòng sụp cạnh giếng không đập vào hắn.
Nếu không, hiện tại người đau lòng nhất lại là lão bản, vì hắn ta không được ăn Hương vị mùa xuân nữa.
Ngày hôm sau, trong phòng bếp khách sạn vẫn tràn ngập mùi khói dầu dày đặc.
Không còn cách nào, thời đại này, không có thiết bị hút khói, chỉ dựa vào ống khói thì không thể hút khói dầu trong phòng bếp ra ngoài.
"Phanh phanh phanh!"
Trong tiếng chặt thịt nhẹ nhàng, chỉ thấy hai thanh trù đao trên đôi tay dài nhỏ kia dạng nhẹ nhàng như được trao cho một loại sinh mệnh lực nào đó một.
Thịt trên thớt đã dần bị đao băm thành vụn thịt, miếng thịt vốn đỏ trắng rõ ràng đã hoàn toàn quyện vào nhau, hiện ra màu hồng lộng lẫy.
"Ngươi nói nữ nhân kia là Vương hậu??"
Triệu Khách tiện tay đặt dao vào trong chậu nước, vừa nhẹ nhàng lau sạch vụn thịt còn lại trên lưỡi dao, vừa khẽ nói.
"Ầy, nói đúng ra nàng không phải Vương hậu, không biết vì nguyên nhân gì lại bị Hình Thiên Ách coi là Vương hậu Hắc hải, hiện tại nàng đang ở trong vương cung Đại Hạ, là nữ nhân của Hạ vương đương thời!"
Lộ Hạo cầm cái hộp trang điểm tinh xảo trên tay, nhưng đôi mắt nhìn chằm chằm mì hoành thánh mà Triệu Khách đang gói kỹ.
Hắn ta muốn tới gần, nhưng lại lo lắng bị dính mùi khói dầu, cho nên trốn ở góc tường, trông mong nhìn chằm chằm Triệu Khách.
"Nữ nhân của Hạ vương!"
Triệu Khách cau mày, thuận tay ném dao thái được rửa sạch sẽ trên tay vào trong thùng gỗ bên cạnh.
Chỗ rắc rối nhất nằm ở đây!
Từ trong trí nhớ của Liễu Tương Kỳ, ngoại trừ tứ đại gia tộc, không có nơi nào đề phòng sâm nghiêm hơn vương cung Hạ vương.
Có tin đồn tường gạch trong vương cung đều trải qua phương thức đặc thù, từng tầng phù chú tích lũy lên, cộng thêm bên trong còn có cao thủ Đại Hạ chân chính tọa trấn.
Dù là trình độ cảnh giới hay thực lực thủ vệ, cao hơn nhà giam gấp trăm lần.
Chỉ dựa vào hắn ta?
Hiển nhiên, muốn đi vào đó là mơ mộng hão huyền.