Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 924 - Chương 924. Khẩu Chiến (3)

Chương 924. Khẩu chiến (3) Chương 924. Khẩu chiến (3)

Sau đó, một vị quý phụ không nhanh không chậm uống một ngụm nước trà, hừ lạnh một tiếng.

"Đoạn thời gian trước, lão gia nhà ta nạp tiểu thiếp, hừ, tưởng dựa vào một số kỹ xảo kỳ dâm là có thể làm mưa làm gió, thật sự không biết ta là chính thê, chưởng quản chi tiêu trong nhà, gẩy bàn tính một cái là khiến tiểu thiếp này đói gần chết, đây chính là sự khác biệt giữa chính thê và tiểu thiếp."

"Thủ đoạn của tỷ tỷ thật tốt, loại tiện nhân này nên để chết đói."

Người vừa nói là một người khác, nhưng đôi mắt một đám nữ nhân lại nhìn chằm chằm vào Lộ Hạo.

Quả nhiên, chỉ thấy vẻ mặt Lộ Hạo hơi tệ, cau mày xoa đầu ngón tay như đang tính toán gì đó.

Mọi người thấy hắn ta mãi không đáp lời, đám nữ nhân nhìn nhau, có người mở miệng hỏi: "Thế nào, đây là tính toán tiền trong túi còn có thể ăn mấy ngày à?"

Sắc mặt Lộ Hạo nặng nề, nhẹ gật đầu: "Không nhiều, hiện tại dưới danh nghĩa của ta chỉ có mấy bất động sản, mấy trang viên, còn có 3000 mẫu ruộng tốt ở ngoại ô, nhưng ta cũng chưa đến đó, có lẽ cũng đủ để ta ăn mấy đời đi."

"Hít!"

Tuy đám nữ nhân đều biết thân phận của Lộ Hạo, lại không ngờ hắn ta có tiền như vậy.

Một vị quý phụ tức giận, vỗ bàn đứng lên cười lạnh nói: "Chỉ loại người như ngươi, thật sự không biết mẫu bằng tử quý, nếu ngươi ở phủ ta, dù lão gia ta không có ở đây, ta còn có nhi tử, có thể chưởng quản đại quyền, đến lúc đó ngươi thì tính là cái gì."

"Ồ, ngài còn có nhi tử à, dáng vẻ đẹp trai không, không ngại giới thiệu một chút? Chúng ta trao đổi sâu hơn?"

Lộ Hạo nói chuyện, ngón tay hơi cong lên, một đôi mắt phượng quyến rũ động lòng người, thật sự muốn câu hồn người ta đi.

Lúc đầu quý phụ còn không hiểu, nhưng đợi nàng vô tình thấy mấy thủ vệ trợn cả mắt lên nhìn chằm chằm Lộ Hạo, lập tức hiểu rõ.

Trong lòng hơi hối hận, loại yêu nghiệt này tuyệt đối đừng nhớ nhung nhi tử nhà mình.

Đồng thời nghĩ lại, mẹ nó, cũng may con hàng này không ở nhà mình, nếu không lão gia nhà mình không còn, con hàng này quay người đã đi bôi đen nhi tử nhà mình.

Vậy thật sự là... Tạo nghiệt!

"Ồ! Đúng, các ngươi mở miệng là nói mẫu bằng tử quý, không biết đã sinh mấy nhi tử? Đều thành niên rồi hả? Hôm nào ta đến từng nhà thăm hỏi, kết giao thật tốt."

Lộ Hạo nhìn về phía quý phụ khác.

Quả nhiên, sau khi nghe câu nói này của Lộ Hạo, đám quý phụ còn lại cũng không dám lại nói mẫu bằng tử quý gì nữa.

Trong lúc nhất thời đều ngạc nhiên, chưa từng thấy loại người vô liêm sỉ như thế.

Triệu Khách và Hình Thiên Ly đứng ở phía dưới cẩn thận nghe ngóng.

Triệu Khách bĩu môi nói thầm: "Người khác đánh bài đều đánh bài nhỏ trước, chậm rãi đánh, khá lắm, con hàng này trực tiếp nổ vua!"

"Khà khà khà khà!"

Hình Thiên Ly đứng bên cạnh che miệng cười trộm.

Triệu Khách tò mò nói: "Ngươi cười cái gì?"

"Không phải! Ta nói cho ngươi biết... E rằng mấy vị đại thẩm này còn không biết, nhi tử bảo bối nhà các nàng cũng đã sớm là vịt lên cạn."

Triệu Khách nghe vậy chợt hiểu ra, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm Hình Thiên Ly.

Trong đầu xuất hiện hình ảnh mà hắn và Rayne đã thấy vào ngày đó.

Chậc chậc!

Cưỡi trên Long hắc hắc hắc, ngươi là một Long kỵ sĩ cũng là chó chê mèo lắm lông đi.

Thấy đám khuê mật do mình mời tới đều nghẹn họng không nói được gì, cuối cùng nữ nhân ngồi ở góc tường không nhịn được bùng nổ.

Nữ nhân này là chính thê được Hạ Kiệt cưới hỏi đàng hoàng, đã sớm hận Lộ Hạo thấu xương.

Lần này mời quý phụ các nhà đến là muốn sỉ nhục hắn ta một trận, nhưng đám tỷ muội ngày xưa nhanh mồm nhanh miệng, hôm nay nói hai ba câu đã bị chặn họng không trả lời được!

Thật ra không phải là không thể nói, là không dám nói.

Trước đó Lộ Hạo đã thể hiện rất rõ ràng, các ngươi còn nói nữa, ta sẽ đi dạo xung quanh nhà các ngươi một chút, biết đâu ngày đó lại thấy nhi tử nhà các ngươi.

Kéo vào góc tường, tìm hiểu sâu hơn gì đó.

Các nàng có thể làm sao?

"Tiện nhân! Ngươi chưa từng thêm nhất nam bán nữ cho công tử nhà ta, ngươi đã độc chiếm hơn phân nửa tài sản nhà ta, để công tử ngày đêm không được về nhà, ti tiện hạ lưu, vô sỉ..."

"Ôi ôi ôi, tốt tốt!"

Lộ Hạo không đợi nàng nói hết câu, đã vung tay cắt ngang nàng nói nhảm.

Hắn ta liếc mắt đánh giá nữ nhân trước mắt, cùng mấy vị quý phụ đang ngồi, ngoài cười nhưng trong không cười nói, "Từng người đều nói mẫu bằng tử quý, là các ngươi quá ngu, việc mình không làm được, lại gửi gắm hy vọng vào nữ nhi, thật sự không biết con người phải tự trở nên mạnh mẽ, ta không phải nữ nhân, lại làm tốt hơn nữ nhân các ngươi, là các ngươi quá thất bại."

"Còn có ngươi."

Lộ Hạo chỉ lão bà Hạ Kiệt, "Dáng người thon thả như trâu cái. Đầu óc của ngươi thông minh hơn heo nhà ta nửa lần. Da thịt là thứ ngươi bảo vệ tốt nhất, nằm trong than đá cũng phải tìm nửa năm."

Lão bà Hạ Kiệt trừng mắt, chỉ vào Lộ Hạo há mồm nửa ngày, cũng không biết nên mắng cái gì.

Lại thấy Lộ Hạo tiếp tục nói: "Một chút việc cá nước thân mật đều không hiểu, chỉ giang rộng bắp đùi như xác chết, đổi lại là ta, ta cũng không muốn trở về, vì ta sợ thấy ác mộng."

Bình Luận (0)
Comment