Quá trình này trông như không khác lắm, chỉ là kết quả chênh lệch ngàn dặm.
Triệu Khách không những không vì vậy hao tổn tuổi thọ của mình, ngược lại vì họa được phúc, thọ nguyên tăng mạnh.
Chẳng mấy chốc, trên người Triệu Khách tràn ngập một mùi hương kỳ lạ, sương trắng bốc hơi, hình dáng bắp thịt dần rõ ràng.
Lộ ra khuôn mặt lúc đầu của Triệu Khách, khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, vẻ đẹp trai lạnh lùng góc cạnh rõ ràng.
Một mái tóc đen nhánh rậm rạp, một đôi mắt đen nhánh thâm thúy dưới cặp mày kiếm, lúc mở ra trong veo như là sương mai.
Sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ độ dày vừa phải, một nụ cười tự tin, cơ bắp màu đồng cổ cũng không cường tráng, nhưng có thể thấy rõ ràng hình dáng và đường cong.
Dường như mỗi một tấc cơ bắp đều được một vị thợ thủ công nghiêm túc tạo hình, thể hiện ra tỉ lệ vàng.
Chỉ thấy sau khi Triệu Khách tỉnh lại, có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức trên người hắn thay đổi.
Bàn chân giẫm trên mặt đất, cho Triệu Khách một loại cảm giác phong phú trước nay chưa từng có.
Lúc cánh tay vung lên, càng nhẹ nhõm đến mức khiến Triệu Khách đều cảm thấy hoảng hốt.
Dường như tay của hắn bay ra ngoài, nhẹ nhõm khiến Triệu Khách nghi ngờ lúc hắn nhảy dựng lên có thể bay lên giống như khi mọi người ở trong hoàn cảnh mất trọng lượng của vũ trụ trên tivi hay không.
Khiến bây giờ Triệu Khách hận không thể nhảy thêm mấy lần, ngay lập tức xác nhận suy nghĩ của hắn.
"Thật thoải mái, vết thương trên người cũng khỏi hẳn!"
Không chỉ thương tổn, Triệu Khách chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như thế, ngay cả Phật lực tinh thuần trong cơ thể cũng như lên một tầng lầu.
Trong lòng Triệu Khách mặc niệm pháp quyết Bạch cốt quan, nội thị một khoảng ngắn ngủi.
Ánh mắt quét qua, huyết nhục của Triệu Khách biến thành bạch cốt, tình huống thân thể vừa xem hiểu ngay.
"Ồ!"
Triệu Khách phát hiện sau khi xương cốt của hắn được chữa trị một lần nữa, những điểm đen trước đó cùng khớp xương hư hại đã hoàn toàn biến mất.
"Khó trách!"
Trong lòng Triệu Khách đã hiểu rõ mấy phần, niệm pháp Bạch cốt quan, ngoại trừ vững chắc tâm ma, càng còn có hiệu quả loại bỏ dơ bẩn trên người.
Quá trình này vốn cần Triệu Khách dùng tinh hoa phật pháp từng chút một, mới có thể loại bỏ sạch sẽ những hao tổn và dơ bẩn trong xương cốt.
Hiện tại... Sữa bò, bánh mì, xe đạp, tất cả đều có.
Tất nhiên Bạch cốt quan mà Triệu Khách sở tu cũng đột nhiên tăng mạnh, Phật lực tăng tiến.
Ngoại trừ Phật pháp, thể chất của Triệu Khách cũng nhận được sự đột phá cực lớn, phải nói là vì họa được phúc.
"Vương ca??"
Rayne nhìn Triệu Khách hơi không nhận ra được.
Lúc này khuôn mặt Triệu Khách trực tiếp khôi phục vẻ ngoài trong hiện thực.
Tất nhiên Rayne không nhịn được, nhưng được chứng kiến thủ đoạn dịch dung của Triệu Khách, Rayne cũng không đặt chuyện này ở trong lòng.
Triệu Khách gật đầu, lần này nhờ có Rayne, nếu không hắn thật sự phải quỳ.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách xoay người, con mắt nhìn chằm chằm Nhục quỷ và Hắc Báo.
Tất nhiên không cần nói đến Hắc Báo.
Dù như thế nào, Triệu Khách cũng không để bọn họ được sống tốt.
Về phần Nhục quỷ, hắn bắt buộc phải lấy được con tem trên tay tên này.
Ánh mắt nhìn hai người, trên mặt Triệu Khách phủ một tầng sương mù.
"Đáng chết!"
Hắc Báo thở sâu, trong lòng chửi đổng một trận, thấy có thể bắt được tên này dễ như trở bàn tay.
Kết quả hiện tại, sống lại từ chỗ chết.
Xem ra, còn chiếm được một loại cơ duyên nào đó, tố chất thân thể tốt không tưởng nổi, Hắc Báo nhìn đến đỏ cả mắt.
Phải biết rằng, trước khi tiến giai trung cấp, lực lượng bản thân càng cường đại, sau khi tiến giai sẽ tăng lên càng cao.
Đã từng có một tên võ tăng Thiếu Lâm, sau khi tiến vào trung cấp dựa vào thực lực cường đại của bản thân để tiến giai, thực lực vững vàng vượt qua rất nhiều người đưa thư trung cấp lâu năm.
Rất nhiều người đưa thư trung cấp đều biết đạo lý này, chỉ là người đưa thư hạ cấp không hiểu.
Bởi vì một loại hạn chế nào đó, sau khi đám người bọn họ tiến giai cũng không thể tiết lộ tin tức về người đưa thư trung cấp mà mình biết được cho Triệu Khách.
Cũng như hội đấu giá mà Triệu Khách được xem ở Hồng Yên quán.
Cho dù Triệu Khách có mặt ở hiện trường, tự mình quan sát cũng không nhận được bất kỳ tin tức gì.
Giống như từ nơi sâu xa có một loại lực lượng không biết, sẽ ngăn cản Triệu Khách thu hoạch tin tức trong đó.
"Hừ!"
Triệu Khách hừ lạnh một tiếng, hắn đã ghi nhớ món nợ hôm nay ở trong lòng.
Lão bản thấy Triệu Khách đã khôi phục, tiện tay ném cho Triệu Khách một cái tạp dề.
Thỉnh thoảng ánh mắt lại len lén liếc nhìn dáng người thon dài của Triệu Khách, hâm mộ ở trong lòng: "Dáng người này... Thật tốt!"
Sau khi Triệu Khách tiếp nhận tạp dề, trực tiếp buộc quanh eo, nửa người trên không quan trọng, che khuất cái mông trước lại nói.
Trong sách tem cũng có một bộ quần áo, chính là bộ quần áo du hành vụ trụ rách nát kia.
Đương nhiên Triệu Khách không muốn nhét bản thân vào trong đồ hộp, hơn nữa có nhiều người nhìn như vậy, thân thể hắn trần truồng không đáng sợ.
Đều là một đám nam nhân, thứ nên có, ai lại không có.
Tạp dề quấn quanh, đơn giản nhanh chóng.
Chỉ sợ ngươi cởi truồng vụng về mặc quần áo ở trước mặt mọi người mới là xấu hổ.
"Đi đi đi, nhanh đi xào rau!"