Chỉ thấy tốc độ của vệ tinh cực nhanh như sao băng, nhanh chóng xông ra tầng khí quyển, giữ một khoảng cách nhất định với cái vệ tinh vốn ở trên quỹ đạo.
Chỉ thấy ba cái vệ tinh đồng thời lóe ra một tia ánh sáng mạnh, đâm hư không trước mắt ra một cái lỗ thủng.
Nhưng ánh sáng mạnh lẽo lên rồi biến mất, không có tiếng động gì.
Mấy người ngửa đầu nhìn hồi lâu, nhìn đến mỏi cả cổ mới nhìn nhau, thầm nghĩ: "Con hàng này lại lên cơn thần kinh?"
Ngay lúc mọi người đang tự hỏi, có nên cắt ngang tên thần kinh đang tự sướng hay không.
Đột nhiên Tuyết Nữ ngơ ngác, con mắt trợn tròn, dãy núi ở ngực nhanh chóng chập trùng như là sóng lớn mãnh liệt, như nhìn thấy việc gì đó đáng sợ.
Nàng đưa tay chỉ đỉnh đầu, thét to: "UFO!"
"Phù phù phù..."
Trong phòng, tiếng ngáy của Rayne động trời, Bách Lý còn tốt, những dã nhân hạ đẳng trong quân doanh, đến tối ngáy ngủ thật sự không muốn sống.
Nhưng Carrie cũng hơi không chịu nổi, cho dù cách hai căn phòng cũng có thể nghe được tiếng ngáy của Rayne.
Đương nhiên, thứ thật sự khiến nàng không ngủ được, không chỉ là tiếng ngáy sát vách còn có hài tử trong bụng mình.
Chuyện ngày hôm qua khiến Carrie chịu kích thích rất lớn, nàng biết Yuri tuyệt đối không bỏ qua hài tử này.
Sau khi thấy năng lực khống chế tinh thần cường đại của Yuri, Carrie càng rõ ràng chỉ dựa vào đám người Triệu Khách, e rằng không thể bảo vệ nàng.
Hiện tại, ngay cả đòn sát thủ pháo quỹ đạo này cũng đã biến mất, tương đương với việc nàng đã mất đi vốn liếng cuối cùng, nghĩ đến những thứ này, trong lòng Carrie trở nên nóng nảy, lật qua lật lại trên giường không ngủ được.
Ánh mắt thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ, để lộ ra sự lo lắng và bất an với tương lai.
Điều duy nhất khiến nàng cảm thấy vui mừng là thủ đoạn và quyết tâm bảo vệ nàng của Triệu Khách, khiến Carrie thấy rất cảm động.
"A??"
Lúc này, Carrie đột nhiên thấy ánh sáng mạnh chợt lóe lên ngoài cửa sổ.
"Đó là cái gì??"
Thấy cái bóng mơ hồ ngoài cửa sổ, Carrie chậm rãi đẩy cửa sổ ra một cái khe, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.
Sân nhà trước mặt đen như mực, không có cái gì.
"Phù... Là gần đây ta quá căng thẳng?"
Carrie thở dài một hơi, cảm giác gần đây tinh thần quá căng thẳng nên sinh ra ảo giác, Carrie nghĩ đến đây liền muốn đóng cửa sổ lại.
Nhưng đưa tay kéo một phát, cửa sổ lại không nhúc nhích tí nào.
"Hỏng??"
Cửa sổ trước mắt đều là cửa gỗ đời cũ, bình thường sẽ không bị hỏng mới đúng.
Nghĩ đến đây, Carrie càng dùng sức hơn nhưng cửa sổ vẫn không nhúc nhích tí nào, điều này khiến Carrie không khỏi nhìn dọc theo cửa sổ.
Con mắt nhìn lên, chỉ thấy đồng tử Carrie đột nhiên co rụt lại, trong chốc lát bắp thịt cả người kéo căng như một tảng đá, gió lạnh thổi qua khiến nàng cảm giác lạnh lẽo, lạnh từ đầu tới chân.
Nhìn xuống mép cửa sổ, không biết một bàn tay màu đen đưa ra từ lúc nào, đang giữ chặt cửa sổ.
Lúc này, chỉ thấy cửa sổ bị kéo ra, khuôn mặt một người da đen trở lên rõ ràng trong đêm tối.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Carrie từ trên xuống dưới.
"Phát hiện nhân vật mục tiêu, chuẩn bị rút lui!"
Bờ môi người da đen cũng không động đậy, nhưng giọng nói máy móc lạnh băng khiến trong lòng Carrie cảm thấy lạnh lẽo.
"Võ sĩ cơ khí! Nhưng tại sao nơi này lại có võ sĩ cơ khí?"
Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu Carrie, khiến Carrie vô thức muốn trốn về sau.
Nhưng tốc độ của nàng sao có thể vượt qua tốc độ của võ sĩ cơ khí, chỉ thấy bàn tay đen kia nhanh chóng đưa ra, như tia chớp túm lấy bả vai Carrie.
Có thể lờ mờ thấy được trong lòng bàn tay hắn ta chìa ra một cái ống tiêm.
Là khoa học gia trong Tinh Minh, Carrie biết rõ đó là một loại thuốc gây mê, hơn nữa loại này thường chỉ có một loại võ sĩ cơ khí mới có, đó chính là Đặc chiến đội.
"Là Đặc chiến đội? Chẳng lẽ..."
Suy nghĩ không ổn chợt lóe lên trong đầu Carrie, trơ mắt nhìn bàn tay kia nhanh chóng túm lấy vai mình.
Ngay lúc Carrie cảm thấy bất lực, chỉ thấy trên vách tường đột nhiên phát ra một vòng ánh sáng vàng.
"Trộm người ngay trước mắt ta, có hỏi ý ta không."
Kiếm khí nhanh như tia chớp, trong nháy mắt Carrie thấy ánh sáng vàng, kiếm khí đã chém xuống cánh tay của người da đen.
Thậm chí người da đen còn chưa rõ ràng xảy ra chuyện gì, trong tầm mắt đã hiện ra rất nhiều tiếng cảnh báo nguy hiểm.
Trong lòng giật mình, dưới chân đột nhiên phun ra một luồng sóng khí mãnh liệt khiến thân thể nhanh chóng bắn về phía sau, đồng thời nhanh chóng gửi đi tín hiệu: "Tình báo sai lầm, tình báo sai lầm, tất cả mọi người rút lui..."
"Ầm!"
Lúc này, đầu người da đen đột nhiên bị trọng thương, một bàn tay lớn đập xuống, nắm lấy đầu người da đen như bắt con gà con, hung hăng quẳng xuống đất.
Trong nháy mắt, đủ loại tiếng cảnh báo vang lên, trên thân thể người da đen không ngừng xuất hiện tia điện màu xanh, hiển nhiên lần này bị ngã không nhẹ.
"Là ai?"
Quét hình sinh vật, rada cảm ứng nhiệt năng đều không phát hiện tung tích người tập kích.
Mặc dù là võ sĩ cơ giới nhưng người da đen vẫn giữ được tư duy nhân loại, hoảng sợ trước thực lực của đối phương muốn nhanh chóng rút lui.
"Vừa tới đã muốn đi, mặc dù là khách sạn nhưng ngươi phá hỏng cửa sổ, dù thế nào cũng phải để lại tí đồ cho ta."