Người Hầu Của Ma Cà Rồng

Chương 17


Nhưng mà....sao cậu cứ thấy là lạ...cứ thấy nhân vật này đối với nam chính...
Úi trời! Chắc là cậu điên rồi....tình cảm huynh đệ mà thôi...nghĩ nhiều quá rồi!
Mạnh Cường lắc đầu làm cho bay đi mấy suy nghĩ không đâu trong đầu.
Cạch!
- Anh hai!
Mạnh Hạo vừa tắm xong liền thấy anh hai đang chăm chú xem gì đó nên vui vẻ lại gần xem thử.
- "Mộng Hoa", đây không phải kịch bản của cậu Vương sao?
- Em biết hả?
- Đương nhiên rồi! Mộ Tuyết cũng tham gia bộ phim này mà!
Mạnh Hạo gật đầu nói.
- Mộ Tuyết? Vai...nữ chính?
- Đúng rồi đó! Lúc đầu cậu ấy nói là tưởng bản thân bỏ lỡ kịch bản, ai mà dè cuối cùng lại được người ta mời!
Mạnh Hạo ngồi trên giường miệng nói không ngừng nghỉ.
- Nè, Mộ Tuyết đó hơn tuổi em đúng không?
- Sao anh biết vậy?
- Ha...
Mạnh Cường còn tưởng là cao nhân nào khiến biên kịch Hạo chú ý, quan tâm như vậy.

Hóa ra là bạn thân của thằng em mình.

Cậu có từng nghe qua danh tiếng của người này rồi.

Diễn xuất rất đỉnh, đa số là vào những vai có cá tính mạnh hoặc là yêu nữ phản diện.

Lần hợp tác này, thật sự có chút mong đợi nha.
- Mà anh cũng đóng phim này sao?

- Ừ, anh vào vai này nè!
Cậu chỉ vào hình tượng nhân vật cho em mình coi.
- Úi chà, vậy là anh đóng vai tình địch của cậu ấy rồi!
- Ừ thì tình...cái gì?! Em nói tình địch gì chứ?
Nghe y nói cậu liền lập tức bật lại.

Ủa sao lại tình tình địch của nữ chính??
- Anh à, đọc kịch bản cũng sẽ rõ mà! Lúc mà Mộ Tuyết nói với em về kịch bản cậu ấy còn bảo tiếc cho nam phụ này ghê.

Nếu mà được đổi kịch bản cậu ấy thà làm nữ phụ đam mỹ còn hơn...
Ồ wow! Linh cảm của cậu cũng sâu sắc phết!
................
Ngày hôm sau tại phim trường...
- Anh Cường!
Vừa mới thay xong phục trang đã có người gọi cậu.

Đưa mắt nhìn thì hóa ra là Mộ Tuyết bạn của em mình.
- Anh còn tưởng em không biết anh chứ!
Mạnh Cường cười cười nói.

Cậu và Mộ Tuýet chưa có gặp nhau trực tiếp nhưng có nhìn thấy qua video call của Mạnh Hạo.
- Tạo hình của anh đỉnh quá nha!
Mộ Tuyết là một cô gái hướng ngoại năng nổ.

Vừa nhìn thấy tạo hình của cậu liền không ngừng chụp hình lia lịa.
- Được rồi, được rồi! Em không cần làm vậy đâu...
- Anh Cường chút nữa anh có cảnh đóng với nam chính phải không ạ?
Không biết cậu có nhìn nhầm không mà cậu thấy hai mắt của cô gái trước mắt lóe sáng lên phấn khích.
- Ừm phải rồi, chút nữa anh có cảnh quay với cậu chủ!
- Oke! Em biết rồi, em đi trước đây!
Nói xong liền chạy cái vèo đi.

Hihi, thật là mong chờ mà!
- Cậu xong rồi?
Hiểu Vương vừa bước ra từ phòng thay đồ thì nhìn thấy cậu đang đứng nên cũng khẽ bắt chuyện.
- Dạ...
- Nói chuyện với ai vậy?
- Là Mộ Tuyết, cô bé đóng vai nữ chính!
Hắn thoáng chau màu, sau đó liền giãn ra bình thản nói.
- Ừm, đi thôi!
..............
- Được rồi, tất cả mau vào vị trí! Cảnh 3 tập 5 "Mộng Hoa" lần 1, ACTION!
*Lãng Du trầm mặc suy tư.

Ánh mắt rõ ràng có điều gì đó khuất mắt.
- Chủ nhân, ngài sao vậy?
Phong Trần (Mạnh Cường) - thân tín trung thành của Lãng Du nhìn hắn vội hỏi.

- Đối với phụ thân mà nói những kẻ cản đường ông sẽ không thể nào an ổn..
- Ý của người là...
- Sâp tới Hy nhi sẽ có chuyện...
Nghe thấy nhắc đến tên nữ nhân kia, trong mắt Phong Trần lóe lên lớp bao phủ.
- Thiếu gia thật sự muốn giúp Hàn cô nương sao? Nếu vậy, chỉ e rằng...
- Ta hiểu, nếu biết ta âm thầm bảo vệ muội ấy phụ thân và ta chắc chắn sẽ ngầm tuyên chiến với nhau...nhưng ngươi nói xem, ta làm sao có thể bỏ mặc muội ấy?
Lãng Du cười khổ, bàn tay khẽ vờn nhẹ cánh hoa trong tay.
Nhìn nụ cười đó, trong lòng Phong Trần bỗng có chút....kỳ lạ.
Gã mỉm môi, sau đó nói.
- Nô tài sẽ bảo vệ Hàn cô nương, thiếu gia không cần lo!
- Tạm thời đừng làm gì quá mức, chỉ cần đảm bảo an toàn cho muội ấy thôi!
- Vâng, nô tài đã rõ!
- Được rồi ngươi lui ra trước đi..
- Vâng, có gì người cứ gọi nô tài..
Cạch!
- Hy nhi....
Lãng Du thẩn thờ nhìn ra ngoài ô cửa.

Tâm tư rõ ràng đang nặng trĩu tận cùng.
...........
Lát lâu sau...
- Chủ nhân...
Phong Trần nhìn Lãng Du nằm gục trên bàn.

Vẻ mặt gã bỗng dịu dàng đến lạ.
Gã cầm áo choàng của hắn sau đó nhẹ nhàng khoác lên người hắn rồi giúp Lãng Du dọn dẹp những thứ bày bừa trên bàn.
- Ta nhất định sẽ bảo vệ tốt cho Hàn cô nương....
- CẮT! TỐT LẮM!
Đạo diễn Trần hô một tiếng cắt, Hiểu Vương vốn còn đang gục trên bàn liền khẽ ngồi dậy.
- Được rồi?
Hiểu Vương nhìn đạo diễn hỏi.

Thoáng cái đã trở lại phong thái Hiểu ảnh đế.

- Rất oke, Mạnh Cường cậu làm tốt lắm!
Đạo diễn Trần nhìn cậu tán thưởng.

Ông ta rất ít khi khen ai.

Nhưng quả thật cậu làm rất tốt.
- Phù...
Mạnh Cường thở ra một hơi rồi từ từ thoát khỏi vai diễn.

Tâm lý của Phong Trần cũng đa dạng quá mức rồi.

Khi dọc kịch bản cũng đã cảm nhận được, hóa thân thử mới cảm thấy phong phú.
- Diễn tốt lắm!
Hiểu Vương nhìn cậu khen ngợi.
- C-cảm ơn cậu chủ!
Mạnh Cường tưởng nghe lầm nhưng thấy hắn nhìn cậu cười liền vội vàng đáp lại.
- Được rồi, thay đồ xong thì ra xe đi!
Hắn đứng dậy rồi đi đến phía đạo diễn Trần.
- Anh Cường, anh diễn đỉnh thật nha! Em như bị cuốn vào cảm xúc nhân vật luôn ấy!
Mộ Tuyết nhào đến nói chuyện với cậu.

Vẻ mặt thể hiện sự sùng bái vô tận.
- Em nói quá rồi...
- Không có đâu! Ây dà, sau này anh nhớ chỉ dạy cho...
- A Cường, cậu đi thay đồ đi!

Bình Luận (0)
Comment