Ngươi Không Phải Đại Thần, Ngươi Quá Tiểu Nhân

Chương 25

“Liễu Thủy, xem diễn đàn!” Trong mơ hồ, bị tiếng thét chói tai làm bừng tỉnh. Diễn đàn? Liễu Thủy囧. Vừa tỉnh ngủ, vẫn còn trong hỗn độn, như thế nào cũng không liên hệ được hai chữ này với cuộc sống bản thân.

“Mau rời giường, Liễu Thủy, chuyện lớn!” Nhìn bộ dáng Liễu Thủy mờ hồ chưa tỉnh, Lục Ái Manh lại ngao một tiếng, rất có tâm tình rèn sắt không thành thép. Này thật sự là hoàng đế không vội, thái giám vội, rõ ràng không liên qua chúng ta, ngươi nói ta dỡ xuống hình tượng thục nữ ngụy trang là vì cái gì? Thật muốn đem vẻ mặt bình yên của nữ nhân kia nắm chặt bóp méo a bóp méo!

Năm phút sau, rốt cục cảm nhận không khí xung quanh trở nên xơ xác tiêu điều, bức cho cái kia dâm uy, lại đến giường mình tuyên cáo, Liễu Thủy lười biếng xoay thắt lưng, theo trên giường đứng dậy.

Hiện tại thật sự không nghĩ có chuyện gì so với ngủ quan trọng hơn, chuyện vui nhân sinh, ăn ngủ ngủ ăn, ăn xong ngủ tiếp, ngủ xong lại ăn, trải qua cuộc sống loài trư hạnh phúc.

Liễu Thủy buồn bực, cuộc sống này nàng mới hưởng thụ được vài tiếng, như thế nào phải vứt bỏ đâu? Khóc…….

Nhìn Liễu Thủy một bộ dáng lười biếng không liên quan đến mình, Lục Ái Manh nội thương. “Ma tước biến phượng hoàng, hai đại mĩ thần vì vô sắc cỏ dại Liễu Thủy giận dữ, hiện trường khi PK!” Rõ ràng trực tiếp đem tiêu đề nổi bật kia đọc to không sót một chữ. Ngủ? Tớ xem cậu có dám ngủ hay không! Nhàn nhã? Tớ xem cậu có thể nhàn nhã tới khi nào!

囧.

Này ngày, thật đúng là không thể trôi qua yên ổn.

Chuyện ngày đó đã trôi qua rất lâu, không phải một ngày, không phải hai ngày, cũng không phải ba ngày, là suốt một tuần, có bao nhiêu dài a dài! Vậy kia, thời gian như vậy, chuyện gì cũng nên sớm sóng êm biển lặng, như thế nào hiện tại vẫn náo nhiệt như vậy, thậm chí càng diễn càng náo nhiệt đâu?!

…………

Nếu có thể không xuất môn tận lực không ra khỏi cử--- để tránh bị vô số ánh mắt lăng trì, có thể không lên tiếng tận lực không lên tiếng--- tránh cho ba người bị vây trong phòng kia phát điên. Liễu Thủy mấy ngày nay trừ bỏ lên lớp còn lại liền tự nhốt mình trong phòng làm trạch nữ làm thước trùng. Hiện tại lại bị đưa lên diễn đàn như vậy đả động, Liễu Thủy giống như bị đặt trong hầm băng, rét lạnh thấu xương, ngươi nói chuyện này, khi nào mới hết a a a a a a?!.......

………

Tư Húc, ngươi này họa thủy!

Lam Tiêu Nhiên, anh cũng không kém đâu!

Quả nhiên, trên thế giới không có bữa cơm nào miễn phí, càng không có không công có thể hưởng dụng mĩ nam!....

……..

----- “Ma tước biến thành phượng hoàng, hai đại mĩ thần vì cỏ dại Liễu Thủy không nhan sắc mà giận dữ, hiện trường khi tiến hành PK!”

Mở to hai mắt nhìn, Liễu Thủy nhìn hàng chữ to lớn màu đỏ kia, không nhịn được từ trong lòng toát ra chua xót. Diễn đàn, thật sự không phải địa phương tốt! Mỗi lần ghé thăm đều bị đả kích thần kinh, bị hãm hại, khóc, không nên ép người quá đáng như vậy a!.......

Toàn bộ nội dung bài viết xoay chung quanh khoảng thời gian sau khi tan học hai mỹ thần giao phong, tân hoan cựu ái, rất có hương vị nhân gian đàm tiếu, rất có phong phạm hội phi yên diệt. Mà Liễu Thủy bạn học, người sáng tác rốt cuộc rất nghĩa khí miêu tả cho chúng ta về khuôn mặt nữ chính, giống như vừa chạy bộ ngàn cây số rồi đến trường, tướng mạo xấu xí, không nhan sắc. Trong bài viết, đối với ánh mắt của hai đại mỹ nam đưa ra nghi ngờ mãnh liệt, đồng thời, đưa ra vô số phỏng đoán cùng suy đoán Liễu Thủy bạn học làm thế nào dụ dỗ hai đại mỹ nam, làm cho những người xem bài viết không thể không đem tầm mắt chú mục vào nhân vật hy sinh, cô gái xấu xa Liễu Thủy.

Lầu cao được xây lên.

Trước mắt xem ra đã bị đưa lên đoạn đầu đài, Liễu Thủy hãn. Đã qua một vòng, không biết cái người trì độn nào vẫn sáng tác tỉ mỉ, tiêu phí thời gian như vậy, bài viết là rạng sáng ngày hôm qua mới tung lên, trong vòng một ngày ngắn ngủi, comment đã đến một trăm trang, lượt xem cũng tới hàng vạn. Trường học như thế nào có nhiều người như vậy sao? Bình thường tại sao như thế nào cũng không cảm thấy? 囧.

Tầm mắt chuyển tới bình luận phía sau bài viết----

[Lầu một] Mộng lưu vu hải: chiếm sô pha! (TĐHS: giống như giật tem ở mình á)

[Lầu hai] Mộng lưu vu hải: Tư Húc! Lam Tiêu Nhiên! Ta yêu các ngươi, yêu chết các ngươi! Cái gì Liễu Thủy kia, chết qua một bên đi!

[Lầu ba] Tùng thụ vĩ ba trường hựu trường: Tư Húc bất luận khi nào đều hảo suất! Đồng ý lầu trên, Liễu Thủy, ngươi chết đi!

[Tứ lâu] Chính là đi ra khiêu khích: Liễu Thủy, một mình đấu! Ta tất thắng!

…..

[Lầu hai mươi] Trang Mạt: ta là đi ra ném xì dầu. Nhẹ nhàng nói một câu, Lam Tiêu Nhiên, ta thầm mến ngươi thật lâu! Chạy đi……… (xì dầu ở đây giống như hình như có chữ tương, giống với tương tư, ta đoán vậy >”

Liễu Thủy không lời nào có thể chống đỡ, theo bản năng sang trang khác…….

[Lầu hai mươi mốt] Tâm tình tốt đẹp: Liễu Thủy ngươi sẽ bị vứt bỏ vô tình! Liễu Thủy ngươi sẽ bị vứt bỏ vô tình! Liễu Thủy ngươi sẽ bị vứt bỏ vô tình! Liễu Thủy ngươi sẽ bị vứt bỏ vô tình! Liễu Thủy ngươi sẽ bị vứt bỏ vô tình! Liễu Thủy ngươi sẽ bị……….

[lầu hai mươi hai] nhìn trời: lầu trên hảo BH. (BH: bưu hãn?!!!)

[lầu hai mươi ba] lại nhìn trời: chuyện BH hay phát sinh khi có chuyện mới.

[lầu hai mươi ba] lại nhìn trời: JQ không có địa điểm nào không phát sinh.

………..

Con trỏ chuột vẫn dừng ở nút sang trang, Liễu Thủy trong lòng rơi lệ, một đám con gái điên cuồng, ta không phải cô gái xấu xa, ta không phải cô gái xấu xa a a a a a………

Một trang lại một trang, tâm tình từ bi thống chuyển sang chết lặng, thảo phạt cô không ít, mượn cơ hội hướng mỹ nam tỏ tình cũng không ít. Lại không ai hiểu, cô cùng Lam Tiêu Nhiên là quan hệ bằng hữu bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là bằng hữu lâu ngày không gặp ôn lại chuyện xưa mà thôi. Tư Húc nói sau đi, quan hệ đơn thuần như vậy nghe vào tai mọi người lập tức liền biến chất như vậy, rơi lệ…….

Yêu nghiệt vạn ác! Tư Húc vạn ác!.....

Càng ngày càng cảm thấy không thú vị, càng ngày càng cảm thấy bi ai, cuộc sống a a a a a……. Chính là thành lập dựa trên chuyện bát quái của mọi người!

Ba người trong phòng ngủ kia, tụ lại phía sau lưng Liễu Thủy, theo động tác của Liễu Thủy lẳng lặng nhìn, im lặng hiếm thấy!

Thử di chuyển chuột đến trang X, đang muốn đóng lại diễn đàn, tiếp tục ôm đầu ngủ, không quan tâm, tầm mắt lại bị hai hàng chữ trói buộc.

[lầu một trăm mười ba] Tiếu Khuynh Thành: không chiếm được thủy chung không chiếm được, giống như người đàn bà chanh chua, thật buồn cười.

Một câu, mười chữ ngắn ngủn, vô hạn trào phúng.

Nhìn nhìn thời gian, là bình luận giữa trưa ngày hôm qua. Liễu Thủy cả kinh, cằm thiếu chút nữa thì rơi xuống.

…….. Hoa hậu giảng đường mỹ nhân? Áo giáp của cậu thật sự chống lại vô ngàn đao tên trong diễn đàn trường?!......

……. Người đàn bà chanh chua?....... Là tớ, vẫn là người viết bài viết này?!......

……….. Nói chuyện vẫn là không thể chọc vào như vậy.

囧.

………….

Xuống chút nữa xem.

[lầu một trăm mười bốn] Lam Tiêu Nhiên: cùng nàng không quan hệ.

………..

Lam Tiêu Nhiên?.........

Cùng nàng không quan hệ?.........

……… Thật đúng là đơn giản nhất có thể.

………..

Liễu Thủy thực nhanh hỏng mất. Hiện tại, những người này, chính là như vậy vui đùa? Tùy tiện ném ra một câu, sau đỏ chính mình ẩn thân, từ bên ngoài nhìn vào, mặc kệ thế giới như thế nào đảo điên đều không liên quan bản thân?.......

………. Cùng nàng không quan hệ, cái kia, xin hỏi, nàng là ai?............

………. Cùng nàng không quan hệ, cái kia, lại xin hỏi, kia cùng ai có quan hệ?............

……. Không phải không cảm động, nhưng là, kính nhờ, nói chuyện không cần nói ái muội như vậy được không?!

Rơi lệ………

Tầm mắt nhìn xuống phía dưới, quả nhiên, không yên ổn. Càng rơi lệ, thế giới này thật sự là u ám a u ám!........

Dùng sức nhấn xuống, tắt đi diễn đàn, Liễu Thủy quay đầu.

“Nói đi, muốn nói cái gì.” Ba người kia, nghẹn lâu như vậy cư nhiên không nói chuyện, cũng chẳng phát ra tiếng động nào, thật sự là kỳ quái.

Miệng nhếch lên, ba người kia đồng loạt lắc đầu. Có ai biết phía trước là gõ cụt còn cố đâm vào đâu, cũng không phải ngu ngốc. Liễu Thủy nổi giận! Vì thế, ba người này im lặng.

“Thật sự tốt? Vừa rồi thời điểm gọi tớ rời giường không phải rất muốn nói chuyện sao?” Tầm mắt bay tới trên người Lục Ái Manh bạn học, Liễu Thủy phát ra thanh âm ôn nhu hỏi.

“……..” Lắc đầu, lại lắc đầu. Lục Ái Manh hiện tại cũng đang rất hối hận! Làm như không phát hiện thì tốt rồi, ai kêu cá tính xúc động của bản thân mãi không sửa được, một tiếng rống tỉnh lão hổ đang ngủ say đâu. Từ lúc Liễu Thủy bước vào diễn đàn được một giây, cô cũng đã giác ngộ, cũng hối hận không thôi, ô ô……. Chính mình như thế nào quên mất, Liễu Thủy bạn học được cả phòng công nhận là đối tượng trăm ngàn lần đừng trêu trọc đâu! Ô ô……. Tiếp tục khóc rống.

“Các cậu thì sao?” Phi thường công bằng đem tầm mắt di chuyển, qua lại đánh giá trên khuôn mặt hai người.

“Không có” Phủ nhận, nhất định phải phủ nhận.

“Tuyệt đối không có.” Cho dù là có hiện tại cũng không thể nói! Kiên quyết lắc đầu, lắc đến liều mạng.

“Tốt lắm. Đều không có đúng không?” Lại hỏi.

“Ân.” Lục Ái Manh gật đầu, sau đó nhìn Lí Giai.

“Ân.” Lí Giai gật đầu, tiếp theo nhìn Bạch Thấm Tình.

“Ân.” Bạch Thấm Tình không phụ sự mong đợi của mọi người, gật đầu thật mạnh!

“Vậy giải tán đi.” Một tiếng ra lệnh.

…….. Vì thế, đều làm đà điểu, tán đi……..

Không hề để ý tới ba người kia, xoay người, điểm vào biểu tượng trò chơi, nhập danh hào, đăng nhập.

Gợn lên chút cười đạm mạc, hai tay mảnh khảnh trên bàn phím bay lượn, bát quái sao? Vậy đến đây đi. A……..
Bình Luận (0)
Comment