Bọn họ đều là người chơi lần đầu tiên vào trò chơi, hoặc là người chơi bình thường không có kỹ năng, có thể đi đến một bước này thật sự đã dốc hết toàn lực, dốc hết tiềm lực.
"Được." Trương Nhuận Nguyệt nói vô cùng bình tĩnh: "Sự thật chứng minh sửa mặt có thể tăng lên một cấp, vậy chúng ta liền xài luôn cả hai biểu diễn và sửa mặt đi."
Cô biết rõ sự nguy hiểm của sửa mặt, từ hiện thực đến trò chơi, nhưng cô không kiên quyết phản đối phẫu thuật như Chung Tử Thương, dưới tình huống như vậy, cô tiếp nhận rất thản nhiên.
"Nhưng mọi người yên tâm, hy vọng sống của chúng ta đang ở ngay trước mắt, bởi vì đã cố gắng cho một màn biểu diễn trước đó, bởi vì bây giờ chúng ta là nhóm loại tốt." Cô phân tích: "Chúng ta trước hết toàn tâm chuẩn bị trò chơi, chờ đến thứ sáu và thứ bảy cuối cùng lại đi sửa mặt."
"Chắc hẳn mọi người đã nhìn ra, tuần trước người sửa mặt đến tuần này vẫn có ý thức, nói cách khác sau khi sửa mặt cũng có thể chống đỡ khoảng tám ngày, chúng ta còn 13 ngày nữa rời khỏi trò chơi, cho nên thứ bảy thứ sáu thứ sáu đi sửa mặt, không có việc gì."
"Thứ sáu thứ bảy đi sửa mặt là mấu chốt, hai nhóm khác chắc chắn cũng sẽ nghĩ như vậy. Nhưng bây giờ chúng ta là nhóm loại tốt, ngoại trừ mấy thực tập sinh cấp cao cấp cấp B, chúng ta có quyền cướp đoạt cơ hội sửa mặt của tổ khác."
Cô phân tích như vậy, thực tập sinh vốn không nghĩ tới ngạc nhiên ngẩng đầu.
"Đúng là như vậy!"
"Đây chính là trời không tuyệt đường người sao?"
"Trời ạ, chúng ta thật sự phải cảm ơn chúng ta đã liều mạng cố gắng vào tuần trước!"
"Còn phải cảm ơn Hạ Bạch!"
"Nhưng mà, người đã sửa mặt tuần trước..."
Nhóm bọn họ còn có bốn người đã sửa mặt từ tuần trước, cùng với Chung Tử Thương đều sửa cả người.
Bốn người đã sửa mặt rất lâu mới phản ứng lại, cậu ta đau buồn cúi đầu, hối hận lúc ấy vì sao không nghe đội trưởng, kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa.
Trương Nhuận Nguyệt nói: "Người chơi chưa sửa mặt thì cố gắng sửa mặt thứ sáu và thứ bảy, bốn người cần sửa mặt lần hai để thì sửa trễ một chút, tuần này chúng ta có thể quan sát mấy người chơi sửa mặt lần thứ hai của nhóm loại trung bất cứ lúc nào, xem tình hình rồi điều chỉnh."
"Hiện tại, chúng ta cứ đặt toàn bộ tâm tư vào tiết mục đi."
"Được!"
Một tuần này bọn họ đã chuẩn bị theo sự sắp xếp của Trương Nhuận Nguyệt, người chơi chưa từng sửa mặt đều rất an tâm, ban đầu bọn họ chỉ cấp E, dưới tình huống càng thêm quen thuộc sân khấu, không căng thẳng như vậy, hơn nữa cộng thêm sửa mặt tăng thêm một cấp, tăng tới cấp D hẳn là không có vấn đề gì.
Trong tình huống không còn khủng hoảng như vậy nữa, tiết mục cũng đã chuẩn bị tốt hơn.
Duy nhất làm cho bọn họ phân tâm chính là, Chung Tử Thương.
Chung Tử Thương chuyển biến xấu rất nhanh, ngày thứ tư cậu ta đã giống như một đứa trẻ ba bốn tuổi.
Bọn họ nghe thấy người chơi sửa mặt lần thứ hai của nhóm loại trung cũng không khác gì cậu ta.
Bọn họ không dám nghĩ nhiều, thế là dẫn theo Chung Tử Thương như đứa trẻ, dẫn theo đến phòng luyện tập, dẫn theo đi ăn cơm, dẫn về ký túc xá.
Buổi tối ngày thứ năm, không biết thời gian cụ thể, bọn họ chợt thấy Chung Tử ngồi rất lâu không nhúc nhích.
Tất cả mọi người lẳng lặng nhìn bóng lưng của cậu ta, không dám tiến lên.
Hạ Bạch vội vàng lấy điện thoại ra, mở ứng dụng trò chơi ra, nhìn thấy thi thể thứ hai nhặt được thành công, là Chung Tử Thương.
Cậu sửng sốt một chút.
Chung Tử Thương, đã chết rồi.
Là Trương Nhuận Nguyệt tới gần cậu ta đầu tiên, đứng ở phía sau cậu ta, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, nhẹ nhàng gọi cậu ta: "Đội trưởng?"
Cô cười cười, cười đến vành mắt đỏ lên, "Đội trưởng, có phải cậu mệt rồi không? Về phòng ký túc xá ngủ nhé?"
Chung Tử Thương cũng không thể đáp lại.
Phòng luyện tập vang lên mấy tiếng khóc.
Hạ Bạch tiến lên muốn xoay người cậu ta lại, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng gió lạnh đến tận xương thổi qua, dừng ở trước mặt cậu.
Cậu kinh ngạc ngẩng đầu, Vòng Thời Không, cho dù sống chết.
Đây là, anh trai tới rồi sao?
Chung Tử Thương đi sửa toàn thân cũng không gọi đến giúp đỡ, cuối cùng bị cắn nuốt đến không nhớ rõ cái gì, tựa như đứa trử sơ sinh vừa sinh ra, theo bản năng cần anh hai sao?
Nhưng mà, Hạ Bạch cũng không nhìn thấy cái gì, chỉ thấy thứ mà Chung Tử Thương đang ngồi chồm hổm che lại, là một quyển sổ nhỏ.
Cậu ta ghi lại tình hình của mình như Hồ Dịch Hàng, chắc là muốn cho các thực tập sinh khác tham khảo, cậu ta nhớ kỹ hơn Hồ Dịch Hàng rất nhiều.
Ở trong một trang của quyển sổ nhỏ, cậu ta viết: 【Các cậu nhất định phải báo thù thay tôi và những bạn học kia, các cậu biết báo thù như thế nào không? Phá trò chơi, phá được trò chơi chính là chiến thắng map trò chơi Đài truyền hình Hoa Ninh này, Idol 404 sẽ hoàn toàn bị chúng đánh sập, biến mất khỏi thế giới của chúng ta. Các cậu nhất định phải phá được trò chơi đó, nếu không thì không phải chúng tôi sẽ chết vô ích sao? 】
Trang cuối cùng của quyển sổ nhỏ, 【Thì ra là loại cảm giác này, rất dễ chịu. 】
Thi thể của Chung Tử Thương đã được đội của cố vấn hình thể mang đi.
Khi bọn họ xuất hiện, người trong phòng luyện tập không còn khóc nữa.
Bọn họ im lặng ra sức luyện tập, trong đầu chỉ có một câu kia, các cậu nhất định phải phá được trò chơi.
Chủ nhật, trong vòng đánh giá cá nhân, thực tập sinh nhóm loại tốt thông qua tám người, có hai người chơi sửa mặt lần thứ hai không qua được, bọn họ kẹt trên sân khấu quá lâu. Còn có một người đã cố gắng hết sức, vẫn không qua được.
Cậu ta bình tĩnh đứng trên sân khấu nhìn Hạ Bạch rồi rơi xuống sân khấu.
Lúc đoàn đội của cố vấn hình thể đưa Chung Tử Thương đi, bọn họ đã từng hỏi Hạ Bạch, thi thể bị bọn họ đưa đi, cậu còn có thể đưa bọn họ ra khỏi trò chơi không?
Hạ Bạch bảo bọn họ yên tâm.
Không biết Cổ Toàn Côn chết ở chỗ nào trong trò chơi mà cậu cũng có thể mang ra ngoài, bọn họ cũng nhất định có thể được đưa ra ngoài. Cậu có quyền hạn cao nhất để điều động thi thể của bọn họ.
Nhóm loại trung thông qua hai người, tình huống tương tự, cũng là ba người chơi sửa mặt sớm nhất, hơn nữa đã từng sửa mặt hai lần, đứng ở trên sân khấu quên tiết mục của bọn họ, không biết muốn làm cái gì.
Nhóm loại tốt không bị loại, lần này tất cả bọn họ đều nghiêm túc, tối đa hóa hiệu quả của kỹ năng tiết mục, toàn bộ thông qua đánh giá.
Thứ hai sau chủ nhật, hai người chơi sửa mặt lần hai trong nhóm loại tốt cũng đã chết, sau khi bọn họ ngủ một giấc, không biết đã trải qua những gì trong giấc mơ, cũng không thể dậy được nữa.
Bọn họ cũng bị đội ngũ của cố vấn hình thể đưa đi.
Nhóm loại tốt chỉ còn sáu người.
Thực tập sinh nhóm loại trung cũng chết một người, chỉ còn lại có hai người.
Nhóm loại kém vẫn còn năm người.
Trương Nhuận Nguyệt nói: "Người tên Đan Gia Dương của nhóm loại trung kia, không phải là người sửa mặt ở vòng đấu đầu tiên sao? Anh ta còn sống lâu thật, là bởi vì chỉ sửa một lần thôi sao?"
Trương Thiếu Ninh nói: "Có phải Vưu Mạc Hàn dùng thứ gì đó cưỡng ép giữ mạng anh ta không? Trước đó thi đấu đoàn đội, vì để tổ bọn họ thắng, anh ta còn cưỡng ép các thành viên trong nhóm bọn họ đi sửa mặt, anh ta vốn là người ích kỷ máu lạnh, bây giờ treo mạng đồng đội không chết, cũng là vì chính anh ta, nếu không thi đấu đoàn đội có bị loại, người bị loại sẽ chính là anh ta."
Đinh Cảnh Thần nói: "Vậy coi như anh ta tự bê đá đập chân mình, đấu loại đoàn thể không chỉ dựa theo tỉ lệ, nếu bọn họ trở thành nhóm loại kém, chính anh ta cũng phải bị loại."
Nhóm loại kém bị loại 30% không ít hơn 2 thực tập sinh.
Nhóm loại trung bị loại 10% và không ít hơn 1 thực tập sinh.
Hơn nữa, quy tắc loại bỏ cuối cùng cũng được áp dụng trong trận cuối cùng.
Trương Nhuận Nguyệt nói: "Không cần phải để ý đến chuyện gì xảy ra với anh ta, lần thi đấu đoàn đội này chúng ta nhất định phải dốc toàn lực thắng trận này, đúng không?"
Lúc nói câu này, cô nhìn về phía Hạ Bạch.
Hạ Bạch gật đầu.
Lúc ăn cơm, cậu cũng nói như vậy với ba người nhóm loại kém.
Lăng Trường Dạ nói: "Lần này đều phải dựa vào bản lĩnh."
Hiện giờ nhóm bọn họ ở vị trí cuối cùng còn có một Đường Nghênh của Phòng hành động, lần này không thể nhường, nhất định phải nghiêm túc.
Hạ Bạch: "Tôi nghĩ như vậy đấy."
Dựa theo kinh nghiệm lần trước, giữa trưa chủ nhật bọn họ có thể kết thúc trận đấu, khi đó người chơi còn sống sẽ rời khỏi trò chơi.
Buổi chiều thứ bảy, Trương Nhuận Nguyệt nói với bọn họ: "Xin lỗi, tôi vắng mặt một tiếng rưỡi trước, tôi phải đi sửa mặt."
Đinh Cảnh Thần nở nụ cười, "Thật trùng hợp, tôi cũng vậy."
"Ơ, không phải các cậu cũng muốn sửa mặt toàn thân giống tôi đấy chứ?" Trương Thiếu Ninh ra vẻ kinh ngạc nói.
"A? Các cậu cũng đi hả, có thể chen vào hay không?" Mai Giai Lam nói.
Hạ Bạch ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ, há mồm muốn nói, sau khi bọn họ rời khỏi trò chơi, người chơi trị liệu có thể chữa trị khuôn mặt của bọn họ, nhưng bản thân bọn họ thiếu hụt không nhất định có thể giúp bọn họ tìm trở về được.
Trương Nhuận Nguyệt cắt ngang cậu: "Đàn em Hạ Bạch, cậu đừng nói cái gì, dù sao kết quả thi đấu đoàn đội như thế nào cũng không ảnh hưởng đến cậu, cái đó không có liên quan gì đến cậu cả."
Mai Giai Lam: "Ừm, đàn em Hạ Bạch, chúng tôi không thể luôn dựa vào cậu. Đường Nghênh nói rất đúng, dù sao chúng tôi cũng phải tự mình cố gắng làm chút gì đó."
"Lo lắng cái gì, trong cuốn sổ của đội trưởng không phải ghi rất rõ ràng sao, ngày thứ hai sửa mặt toàn thân chỉ là có chút phản ứng hơi chậm chạp mà thôi, cũng sẽ không chết, buổi trưa chúng ta sẽ rời khỏi cái nơi quỷ quái này rồi." Trương Thiếu Ninh thoải mái nói.
Đinh Cảnh Thần nói: "Em trai, lần này để bọn anh dẫn chú bay, nhóm của chúng ta toàn Thiên vương Thiên hậu, còn không tỏa sáng nhất đêm nay à?"
Hạ Bạch ngơ ngác gật đầu.
Chiều ngày thứ bảy, chỉ có một mình cậu ở trong phòng luyện tập, cửa phòng mở rộng, nhìn thấy một hai người xa lạ đi ngang qua cửa, trong sự xa lạ lại có thể nhìn thấy một tia quen thuộc.
Người đầu tiên về phòng luyện tập của nhóm loại tốt là một cô gái, một cô gái hoàn mỹ có thể so với cố vấn tài năng, cô ngồi xuống bên cạnh Hạ Bạch, "Đàn em Hạ Bạch, cậu xem miệng của tôi nè."
Hạ Bạch từ nghe ra đây là Trương Nhuận Nguyệt từ giọng nói, nhìn ra miệng của cô à...
"Chị Vương Vi?"
Vương Vi có một cái miệng xinh đẹp, là một nơi hút mắt trên khuôn mặt của cô. Lúc này cái miệng đó đang ở trên mặt Trương Nhuận Nguyệt.
Trương Nhuận Nguyệt cười tiêu chuẩn, mắt đỏ hoe gật đầu: "Tôi gắn miệng của Vi Vi, bây giờ nói chuyện với cậu là miệng của Vi Vi, tôi cảm thấy Vi Vi thích nhất là nước đào ép, bây giờ tôi rất muốn ăn."
Ấm áp lại quỷ dị.
Lúc này, rất nhiều thực tập sinh đã trở về, Hạ Bạch cuối cùng cũng hiểu được một tia cảm giác quen thuộc khi nhìn thấy trên khuôn mặt xa lạ của các nhóm trước từ đâu mà đến rồi.
Rất nhiều người đi sửa toàn thân, cần nhiều bộ phận hơn, bác sĩ phẫu thuật bắt đầu dùng các bộ phận trên mặt của những thực tập sinh vừa mới chết không lâu này.
Cậu nhớ rõ Hồ Dịch Hàng nói, ban đầu cảm giác là hỗn loạn, giống như có thể nhìn thấy hình ảnh mà chủ nhân đôi mắt nhìn thấy. Cái này nói rõ lúc vừa thẩm mỹ, các bộ phận được thay thế đã có phần ý thức của chủ nhân ban đầu.
Nếu như hướng về phía những người đập mặt xây lại hỗn loạn này mà gọi tên một người, có thể có một người khác, thậm chí hai người quay đầu lại hay không?
Ai là ai? Rốt cuộc bọn họ là ai?
Những khán giả và ekip chương trình kia sẽ không để ý, không thèm để ý bọn họ cuối cùng là ai, bọn họ chỉ muốn nhìn một khuôn mặt hoàn mỹ, nhìn thấy sẽ hò hét reo hò mà thôi.