Người Vợ Nô Lệ

Chương 145

#BooMew

Nói xong Lê Bá Sâm cúi đầu cướp lấy hơi thở của cô...

Tư Noãn Noãn hai mở to hết sức có thể, cô dùng đôi tay nhỏ bé của mình đẩy anh ra nhưng mãi không được.

Từng cái mút mát ' chùn chụt ' vang lên, chiếc lưỡi hư đốn của Lê Bá Sâm cứ liên tục dạo khắp khoang miệng của Tư Noãn Noãn.

Hai người cứ đứng đó hôn nhau triền miên giữa một vườn hoa hồng thơm ngát một lúc lâu, mãi cho đến khi gương mặt Tư Noãn Noãn đỏ bừng vì ngộp thở, Lê Bá Sâm mới buông cô ra.

Tư Noãn Noãn cả người mềm nhũn dựa và lồng ngực rắn chắc của Lê Bá Sâm phì phò thở, hai mắt cô đỏ ửng ánh nước.

Lê Bá Sâm cúi đầu, môi câu lên nhìn Tư Noãn Noãn. Tay anh giữ chặt eo cô để cô không ngã.

Trong ánh mắt anh tràn ngập cưng chiều và sủng nịch.

Tư Noãn Noãn nghỉ ngơi đủ hung hăng đẩy Lê Bá Sâm ra chỉ thẳng mặt anh quát.

" Lê Bá Sâm... anh là tên... tên không biết liêm sỉ..." cô có tha thứ cho Lê Bá Sâm rồi sao? Mà anh hôn cô... cô... aaaa... chết tiệt thế mà cô... cô lại...

Càng nghĩ, Tư Noãn Noãn càng tức giận.

Lê Bá Sâm mím môi nhìn Tư Noãn Noãn một lúc nắm lấy tay cô, còn chưa được nắm đã bị hất ra.

Tư Noãn Noãn hừng hực lửa giận, hai mắt trừng to, chính là cho dù hiện tại cô có tức giận ra sao thì khuôn mặt cô cũng vĩnh viễn không hiện lên tia tức giận nào ngoài sự đáng yêu.

Lê Bá Sâm nhìn gương mặt đỏ bừng ấy của cô, anh khẽ động... nếu như không phải sợ cô tức giận bỏ đi, thì anh đã hung hăng hôn cô thêm một lần nữa rồi a.

Lê Bá Sâm nuốt nuốt vài ngụm nước bọt nói.

" Chỉ là... nụ hôn để ký hiệp ước, khi anh phẫu thuật còn biết đường nhớ em lại nếu như em hôn anh a... "

" Anh... " cái thứ... thứ không biết xấu hổ, Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to tức giận, Lê Bá Sâm từ khi nào lại biến thành một tên liêm sỉ không có ngay cả xấu hổ còn không biết.

Nhìn thấy Tư Noãn Noãn như vậy, Lê Bá Sâm lại nói.

" Noãn Noãn à... em phải biết. Anh thật sự vì muốn hôn em, nhưng anh nói thiệt... à ừ... thì anh sẽ không hôn nếu em không cho phép chỉ là anh muốn chúng ta hôn nhau một cái để hoàn thành hiệp ước. " Lê Bá Sâm mặt dày nói, nhưng cho dù nói trước nói sau thì chuyện anh muốn hôn cô đều không ngoài dự liệu.

Tư Noãn Noãn làm sao mà không hiểu, nếu như cô không biết trong đầu anh đang nghĩ gì thì chắc chắn cô là một kẻ ngu si đần độn thật sự. Chỉ thẳng vào mặt Lê Bá Sâm.

" Nếu thật sự giống như anh nói, hôn chỉ là muốn ký cái hiệp ước cho tương lai thì người ta chỉ có hôn một cái nhẹ chứ..." chứ không mút lấy mút để như anh.

Lê Bá Sâm cười cười không nói gì mà lôi kéo cô đi vào trong Lê Gia.

Anh nào dám nói với cô sự thật... chính là dù sao thì một tháng này anh nhất định phải khiến cô yêu anh lại... cần sâu đậm... chỉ cần trong tim cô có anh thế là đủ rồi.

Tư Noãn Noãn bị lôi kéo cũng chỉ im lặng mà theo sau, cho dù có không muốn theo Lê Bá Sâm thì hiện tại cũng không thể hất cái móng vuốt đó ra khỏi.

- --

Trong nhà, Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương đùa giỡn một chút hai bé lại buồn ngủ, bình thường đi học còn náo nhiệt vui vẻ, mấy hôm nay ở nhà, chỉ có hai chị em chơi chung nhau, nên càng ngày càng lười biếng.

Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm vừa bước vào thì thấy bộ dạng ngủ gà ngủ gật của hai chị em, Tư Noãn Noãn nhếch mép lên đi nhanh về hướng hai bảo bối của mình sau đấy ôm Tư Noãn Thiên lên, cô nhìn Lê Bá Sâm, lạnh giọng nói.

" Ôm Thương Thương đi. " như sợ anh mạnh tay sẽ làm bé tỉnh, cô lại nói.

" Nhẹ nhàng thôi. "

Lê Bá Sâm gật nhẹ đầu một cái, cúi xuống ôm lấy Tư Noãn Thương, động tác của anh vô cùng cẩn thận và nhẹ nhàng như kiểu sợ Tư Noãn Thương sẽ tỉnh.

Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một lúc, mày cô nhíu lại đi thẳng lên phòng.

Ai rồi cũng khác... Ai rồi cũng thay đổi.

Chỉ là có người họ thay đổi một cách tích cực, còn có người họ lại thay đổi một cách tiêu cực.

Lê Bá Sâm... thật sự thay đổi, nhưng cô thật sự không biết rõ sự thay đổi này của anh là tốt hay là xấu nữa.

- -------------

Bão 5/10 chương.
Bình Luận (0)
Comment