Người Vợ Nô Lệ

Chương 207

Lê Bá Sâm ngẩng người, chợt đẩy nhẹ Tư Noãn Noãn ra, hai mắt trừng to run rẩy nói.

" Vợ... vợ có thai? "

Tư Noãn Noãn hít hít mũi, khẽ lắc nhẹ đầu một cái nói.

" Em chỉ nói vậy thôi chứ chưa có! "

Lê Bá Sâm nhướng mày hỏi.

" Thế sao...? " lúc nãy rõ ràng nói chăm sóc đứa bé trong bụng...

Tư Noãn Noãn vùi đầu vào lồng ngực của Lê Bá Sâm nói.

" Em chỉ là đang nghĩ đến tương lai, em có thai mà anh lại muốn bỏ em thì làm sao. "

Lê Bá Sâm cúi đầu nhìn cái đầu nho nhỏ trong lồng ngực không khỏi cười nhẹ một tiếng, anh còn nghĩ cô có thai thật chứ...

Ôm chặt cô vào lòng, Lê Bá Sâm cúi đầu gặm nhẹ lên trán cô một ngụm nói.

" Anh nhất định sẽ không quên vợ, và cũng nhất định vì anh mà sinh một đội banh. "

Tư Noãn Noãn gật đầu, cười hì hì ngây cô trong lòng của Lê Bá Sâm.

Lê Bá Sâm ôm Tư Noãn Noãn một lúc, vỗ nhẹ lên lưng cô, cứ thế nhẹ nhẹ thật lâu, ôm lấy cô đi vào phòng tắm.

Tư Noãn Noãn ngồi trong buồng tắm, cứ bồn chồn không thôi.

Cô và anh ở chung với nhau cũng đã hơn một tuần chỉ còn một chút ít thời gian nữa thì cô và anh sẽ phải rời xa nhau.

Tư Noãn Noãn nghĩ nghĩ, nhìn thấy Lê Bá Sâm còn chưa vào phòng tắm, liền lấy điện thoại có đem theo lúc nãy ra tra.

- ------------

Tư Noãn Noãn nhướng mày, đọc đi đọc lại nội dung trong đoạn lúc nãy, môi cô nhếch lên.

Cách đó chứ gì... được rồi... sẽ cố gắng.

Lê Bá Sâm bước vào phòng tắm, liền thấy Tư Noãn Noãn đang nhìn chằm chằm anh, cũng không biết là do anh chưa thỏa mãn đủ hay là do làm sao, cả cơ thể anh cứ có cảm giác khô nóng hơn.

Lê Bá Sâm " khụ " ho khan một tiếng bước vào buồng tắm.

" Làm sao lại nhìn anh như vậy? "

Tư Noãn Noãn cười cười, đột ngột chồm tới ôm chặt cổ của Lê Bá Sâm dụ hoặc nói.

" Sâm Sâm... chúng ta cùng nhau... "

Ôm lấy eo của Tư Noãn Noãn, Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, con ngươi tràn ngập ôn nhu nói.

" Cùng nhau làm sao? "

Tư Noãn Noãn mím mím môi, nhìn nhìn Lê Bá Sâm, dụi dụi vào cần cổ của Lê Bá Sâm, cắn mạnh một ngụm nói.

" Làm bài tập về Nhà nha... "

" Hửm? Từ lúc sáng vẫn chưa đủ? " Lê Bá Sâm thích mà giả vờ giả vịt hỏi.

Một tay anh đặt dưới mông của Tư Noãn Noãn bắt đầu cọ cọ.

" Ưm... em muốn... đừng mà... " bị cọ đến không nói thành lời, Tư Noãn Noãn cúi đầu than nhẹ một tiếng.

Lê Bá Sâm mút lấy cần cổ của Tư Noãn Noãn một cái.

" Vợ không mệt? " như muốn chắc chắn chuyện gì đó, Lê Bá Sâm hỏi.

Tư Noãn Noãn gật đầu.

" Vậy thì tiếp tục. " lời nói của Lê Bá Sâm vừa dứt, vật nam tính vốn đã cương cứng dưới nước đâm mạnh vào hang động của Tư Noãn Noãn.

" A... " hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to, đôi tay đang ôm cổ của Lê Bá Sâm chợt dùng lực.

Lê Bá Sâm dừng lại, nhìn Tư Noãn Noãn như dò hỏi.

Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu, tư thế này đúng thật là... chết tiệt mà... thế mà thứ nam tính kia còn không hề nhỏ... cố gắng thích nghi một lúc lâu, Tư Noãn Noãn khẽ nói.

" Chậm một chút... đừng quá sâu... anh... ưm... chậm... đúng rồi... hmm... "

" Sâm... quá nhanh...ưm... không... không được... ưm... "

Ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm, Tư Noãn Noãn rên rỉ dâm mĩ liên tục, Lê Bá Sâm giữ chặt lấy hông của cô, từ dưới đâm lên liên tục.

" BẠCH BẠCH BẠCH. "

" BẠCH BẠCH BẠCH. "

" BẠCH BẠCH BẠCH. "

Tư Noãn Noãn bị làm đến dục tử dục tiên, cô không chịu nổi nữa đến khóc lóc xin tha, nhưng đáp lại cô đều là tiếng va chạm da thịt liên tục.

Thật lâu... thật lâu sâu, một lần đâm mạnh thật mạnh vào, Lê Bá Sâm gầm nhẹ một tiếng, tinh hoa phun đầy trong hang động của Tư Noãn Noãn, vật nam tính cứng rắn phun hoài phun mãi một lúc mới thôi.

Lê Bá Sâm rút vật nam tính ra khỏi hang động, một tay giữ lấy eo của cô, còn một tay thì xả nước.

" Ổn không vợ? " cúi đầu nhìn vật nhỏ trong lòng, Lê Bá Sâm khẽ hỏi.

Tư Noãn Noãn một chút cũng không cử động, nhíu nhíu mày nói.

" Em thề... sẽ không có lần hai... sẽ không bao giờ rủ anh... "

Lê Bá Sâm cười cười, nghe giọng nói khàn khàn của cô, không hiểu vì sao anh vừa thích lại vừa xót.

Hôn hôn trán cô một cái, Lê Bá Sâm mở vòi nước ấm xối lên cả hai người, Tư Noãn Noãn lại nói.

" Sâm Sâm... em thật muốn nhanh mang thai... để trước khi anh phẫu thuật còn biết ngoài em và hai cục thịt ra... còn có một đứa bé vẫn còn chờ đợi anh... "

Lê Bá Sâm cúi đầu nhìn Tư Noãn Noãn, hôn lên má cô một cái mới đáp.

" Nhất định... "

Tư Noãn Noãn như thể nghe thấy, hai mắt nhắm chặt nhưng môi cô câu lên cười vui vẻ...
Bình Luận (0)
Comment