Người Vợ Trọng Sinh: Lệ Tiên Sinh, Mau Ký Đơn!

Chương 35

Ngay lúc Tô Thiên Từ mở cửa phòng tắm, tiếng động nhẹ bên ngoài liền biến mất.

Nghe thấy bên ngoài là sự im lặng đến chết người, Tô Thiên Từ càng khẳng định là "trộm"!

Nhưng mà bây giờ cô không thể đi ra ngoài được!

Nếu tên trộm này là nữ thì không sao, nhưng nếu là nam thì phải làm sao bây giờ?

Nhanh tay đóng cửa lại, Tô Thiên Từ trực tiếp khóa trái, xoay lưng lại đè vào trên cánh cửa.

Một giây, hai giây… mấy phút trôi qua, Tô Thiên Từ cảm thấy khắp người đều lạnh lẽo, nhất là ở dưới chân.

Từ trước đến nay, mỗi khi đi tắm cô đều không mang theo dép. Giờ phút này nước nóng trong bồn cũng trở nên nguội giá, hóa thành từng cơn lạnh từ dưới lòng bàn chân truyền lên.

Lạnh quá!

Có khi nào cái tên trộm này biết mình bị phát hiện, nên đã rời đi rồi không?

Tô Thiên Từ cẩn thận từng li từng tí mở cửa ra, khẽ thò cái đầu nhỏ ra xem xét, nhưng trong nháy mắt cô lại nhìn thấy một tấm lưng dài rộng, vững chắc.

Không kịp chuẩn bị khi đột nhiên có người xuất hiện, Tô Thiên Từ kinh hô một tiếng, vô ý thức liền lùi về đằng sau.

Không may cô bị vấp chân, trọng lượng cả cơ thể lập tức đổ dồn về phía sau.

Thời điểm Tô Thiên Từ cho là mình sẽ ngã dập mặt xuống sàn, thì tay cô đột nhiên được một cánh tay dài tóm lấy, dừng lực kéo cô trở về.

Tô Thiên Từ theo lực hướng người về phía trước, cô hô lên một tiếng, rồi nửa quỳ nằm sấp xuống dưới.

Trong lúc hoảng loạn, bàn tay cô đã tóm đại vào cái gì đó rất rắn chắc, cả người ngã úp xuống dưới, áp mặt vào một lồng ngực ấm áp.

Chỉ là ngay lúc mặt cô úp vào lồng ngực ấm áp đó, thì nhiệt độ cơ thể lại đột nhiên tăng lên, chỉ trong nháy mắt, nó đã trở nên...!

Tô Thiên Từ không biết rốt cuộc trước mặt mình là cái gì, cô chỉ cảm giác được bản thân mình ngã không đau, liền thở phào một hơi.

Một hơi thở này của cô, nháy mắt đã làm cho khuôn mặt người kia trở nên căng cứng, nhiệt độ cơ thể lại tăng lên thêm mấy phần!

"Cô đói khát như vậy sao? Hửm?"

Một giọng nói đầy từ tính truyền từ trên đỉnh đầu xuống, chỉ là, trong thanh âm này rõ ràng trầm khàn hơn mấy phần, như thể mang một màu sắc dục vọng không thể kiềm chế, có vẻ tức giận hơn bình thường và một chút… nhẫn nại!

Cả người Tô Thiên Từ liền trở nên cứng đờ, cô ngẩng đầu lên liền va phải đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm như bầu trời đêm.

Nhưng so với bình thường lại có chút khác biệt, bên trong đôi mắt kia lại có thêm tia lửa, giống như một giây sau, có thể thiêu đốt cô thành tro tàn.

Đó là… dục hỏa!

Lúc này Tô Thiên Từ lúc mới ý thức được, ở trước mặt cô, nơi đó của anh...!

Mà hai tay của cô lại đang gắt gao ôm chặt lấy thắt lưng của anh, thân thể hơi nghiêng.

Từ góc độ này của Lệ Tư Thừa, rõ ràng có thể thấy được ánh mắt kinh ngạc của cô, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, bờ vai tinh tế nhưng gầy yếu.

Ánh đèn vàng ấm áp trong phòng tắm tình cờ chiếu lên người cô, như thể thêm một màu sắc mơ hồ cho cô.

Lúc cô ngẩng đầu lên thì vật trước ngực cũng theo đó mà hơi rung nhẹ...

Cơn nóng khó kiềm chế từ bụng dưới lan tràn lên.

Đột nhiên Lệ Tư Thừa cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, trên thân thể cô vẫn còn lưu lại dấu vết xanh tím, khiến anh không nhịn được mà nhớ lại dư vị của đêm hôm qua, một cảm giác hưởng thụ.

Đáng chết!

Người phụ này lại đang câu dẫn anh!

Cảm giác được bụng dưới đang căng cứng đến đau nhức, Lệ Tư Thừa hạ mắt, đôi mắt đen lạnh lùng như được đốt thêm hỏa khí.

Tô Thiên Từ bị ánh mắt này của anh nhìn vào, dọa cho cô kêu lên một tiếng. Cô theo bản năng lùi về phía sau, khuôn mặt nhỏ như được nung nóng, phút chốc đã trở nên đỏ bừng!

"Tôi..." Tôi không phải cố ý!

Tô Thiên Từ muốn giải thích, nhưng lại trông thấy ánh mắt của anh, vô thức nhìn xuống dưới...
Bình Luận (0)
Comment