Thiên thượng địa hạ, duy "ta" độc tôn (1)
Nguyên Minh Chủ vừa nói dứt lời, Trần Trường Sinh lập tức đưa ra dị nghị: "Tây đại lục có thể liên hệ, Yêu đình cùng Đại Càn thì bỏ đi."
"Đồng ý, người tham dự quá nhiều, dễ để lộ tin tức."
"Chúng ta không tính chia xẻ thành quả nghiên cứu cho nhiều người, cho nên không có khả năng mời nhiều người tham gia trận thịnh yến này. ."
"Vấn đề là chỉ dựa vào bản thân chúng ta mà nói, có thể thuận lợi đồ thần sao? Mặc dù có thể, sẽ trả giá bao nhiêu?"
"Chúng ta phải giết địch một ngàn, tự tổn một trăm. Mà không phải giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm."
. . .
Bên trong Liên minh người tu chân cũng có khác nhau.
Ở trên chuyện đồ thần này, ý tưởng của bọn họ là nhất trí.
Nhưng ở trên phương thức đồ thần, bọn họ đều có ý tưởng.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản: Bọn họ không thiếu đảm lượng mạo hiểm, nhưng bọn hắn cũng không muốn phiêu lưu vô vị.
Nếu đã làm, là phải thành công.
Nhưng loại chuyện đồ thần, nhất định sẽ là một lần đánh cược kinh thiên.
Nguyên Minh Chủ dùng ngón giữa tay phải gõ bàn hội nghị, ý bảo mọi người im lặng.
Đáng nhắc tới là, Nguyên Minh Chủ họ Nguyên.
Gọi hắn Nguyên Minh Chủ, chỉ là ý trên mặt chữ.
Đương nhiên, hắn cũng thật là nguyên minh chủ Liên minh người tu chân trước Tống Liên Thành.
Sau khi mọi người đều im lặng, Nguyên Minh Chủ chậm rãi mở miệng: "Mọi người không cần lo lắng, chúng ta dám gọi người tham gia, tự nhiên có thủ đoạn giữ bí mật. Nhưng nếu muốn người khác hỗ trợ, thì khẳng định phải trả thù lao tương ứng. Cho nên chuyện này đến cùng là chúng ta mình làm, hay là cầu viện ra phía ngoài, mọi người cứ nói thoải mái."
Một vị cao tăng Phật môn chậm rãi mở miệng: "Những người khác có thể không tham dự, Kiếm Các Cổ Nguyệt phải gia nhập, chúng ta cần từ chỗ của hắn thu được kinh nghiệm đồ thần."
"Không sai, Cổ Nguyệt phải tham dự, chỉ có hắn biết lực lượng cần để đồ thần. Hơn nữa Cổ Nguyệt bản thân cũng là một cường viện, có hắn gia nhập, thành công nắm chắc lớn hơn."
"Cổ Nguyệt đi quá thân cận cùng Đại Càn, để cho Cổ Nguyệt gia nhập, tin tức rất có khả năng sẽ để lộ, từ đó để cho Đao Thần cảnh giác, minh chủ có nắm chắc để cho Cổ Nguyệt không tiết lộ tin tức cho Đại Càn?"
Nguyên Minh Chủ gật gật đầu nói: "Mọi người cứ yên tâm, cái này giao cho ta. Cổ Nguyệt không khó thuyết phục, hơn nữa bổn tọa có làm cho hắn nắm chắc giữ lời."
"Tốt, vậy để cho Cổ Nguyệt gia nhập. Chúng ta mấy năm nay vì đồ thần cũng làm không ít chuẩn bị, trước đánh giá thực lực của chính chúng ta một chút, xem có cần mời ngoại viện hay không."
Môn chủ Thần đao môn nói: "Thực lực lão tổ tông, hẳn sẽ không vượt qua chúng ta dự đoán, nhất là hiện tại bản thân lão tổ tông còn bị trọng thương. Yêu Hoàng thiên khắc lão tổ tông, cho nên thương thế lão tổ tông rất khó khỏi hẳn ở trong thời gian ngắn. Nhưng lão tổ tông dám hạ giới đến đuổi giết Ma Quân, trên người tất nhiên có đòn sát thủ. Chúng ta không thể xác định đòn sát thủ này là chuyên môn nhằm vào Ma Quân, hay là vẫn có tác dụng đối với chúng ta. Nếu cũng có tác dụng đối với chúng ta mà nói, vậy cần càng cẩn thận."
"Còn nữa, chúng ta nếu thật sự đồ thần thành công, sẽ có thể đưa tới thượng giới trả thù hay không?"
"Phương diện này không phải lo, phật môn chúng ta có ghi lại, từ dưới trời phi thăng đến trên trời, cần thực lực tuyệt cường. Mà từ trên trời giáng trần đi xuống dưới trời, thì cần hy sinh thật lớn. Hơn nữa trời người cách biệt, trên trời chỉ có thể biết đại khái, không có khả năng biết toàn bộ chuyện phát sinh ở hạ giới."
Tông môn Liên minh người tu chân đều là tông môn rất có lai lịch, tông môn truyền thừa ngàn vạn năm đều có.
Bọn họ không thiếu người cao tuổi, cho nên tin tức biết được nhiều hơn rất nhiều so với người bình thường.
Người tu hành ở đây lại là nơi tập trung tin tức mọi nơi, cho dù bọn họ không biết Thiên Đế tồn tại, nhưng đối với tồn tại của quy tắc Thiên Đế vẫn mơ hồ nghiền ngẫm ra, lại còn có thể lợi dụng.
Phương diện này Càn đế là không so được.
Hoàng tộc thực lực không kém, nếu đặt ở Liên minh người tu chân, chỉ cần nội tình bản thân hoàng tộc đã có thể so sánh với nhất phẩm tông môn Liên minh người tu chân.
Nhưng Càn đế phán đoán đối với tin tức hiển nhiên không có tinh chuẩn như người tu hành.
Sau khi cao tăng phật môn mở miệng, lại có tông chủ Thiên Âm tông phụ họa: "Đám thần tiên trên trời nếu có thể tùy ý xuống dưới, vậy đã sớm xuống rồi. Âm Thần còn cần chuyển thế, thông qua ta tiếp xúc cùng Âm Thần, ta cơ bản có thể xác định, thần tiên trên trời muốn hạ phàm, khó khăn hơn nhiều so với chúng ta phi thăng thượng giới."
"Một khi đã như vậy, chúng ta cũng không cần do dự nữa, lập tức liên hệ Cổ Nguyệt."
"Đáng tiếc, Thượng Quan Uyển Nhi còn quá trẻ tuổi, cũng chưa có khôi phục thực lực chân thần. Nếu không xuống tay từ Thượng Quan Uyển Nhi, phiêu lưu nhỏ hơn so với xuống tay đối với Đao Thần."
"Thần tiên chuyển thế không có tác dụng gì lớn, nếu hữu dụng mà nói, bổn tọa đã sớm bắt Cổ Anh nghiên cứu rồi." Trần Trường Sinh thản nhiên nói.
"Trần huynh nói cũng không quá đúng, Cổ Anh là Thần Anh thị giả chuyển thế, không phải chúng ta theo đuổi. Nhưng Thượng Quan Uyển Nhi là Âm Thần chuyển thế, cũng không giống như vậy."
"Cũng có đạo lý, Cầm tông chủ, ngươi có phát hiện gì ở chỗ Thượng Quan Uyển Nhi?"
Cầm tông chủ —— Cầm Tâm, một trong người tu hành đỉnh cao nhất của giới tu hành, nữ thần của một thế hệ, tông chủ đương nhiệm Thiên Âm tông, đồ tử đồ tôn Âm Thần.
Nhưng trong lời nói của Cầm Tâm, đối với Thượng Quan Uyển Nhi cũng không có cung kính nên có với lão tổ tông.