Tiểu thủ tội ác (3)
Mà đồng thời lúc đó, Ngụy Quân ở kinh thành cũng đang suy xét vấn đề này:
"Thần Đao môn hôm nay sợ là sẽ thực náo nhiệt."
Ma Quân tò mò hỏi: "Sao lại nói như vậy?"
Ngụy Quân nói: "Lão sư tốt của ta nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói là còn chưa có khôi phục, khẳng định chịu không nổi ba bái của ta. Nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, ta hiện tại cũng không phải trạng thái đỉnh phong, ba bái bái chết một đạo linh thức không khó, nhưng mọi người đều là tàn huyết đối với tàn huyết, hắn khẳng định còn có không gian phát huy.
"Nếu hắn không lập tức chết ngay mà nói, vậy thân thể Đao Thần hẳn là thân thể thích hợp nhất thế gian chịu tải được linh thức của hắn. Linh thức hắn tán đi, khẳng định sẽ không cam tâm, trên người Đao Thần, hẳn sẽ lưu trữ chuẩn bị ở sau của hắn.
"Cho nên đám người Liên minh người tu chân muốn kiếm tiện nghi, sợ là sẽ xui xẻo, quả hồng mềm mà bọn họ nghĩ, có khả năng biến thành gốc rạ cứng bất cứ lúc nào."
Tất cả cái này của Ngụy Quân đều chỉ là phỏng đoán, nhưng hắn phỏng đoán là có logic.
Nếu là vương đối vương trạng thái đỉnh phong, Đạo Tổ nhiều nhất thừa nhận được tám bái của Thiên Đế, cũng không có gặp chuyện không may.
Đương nhiên, Đạo Tổ cũng không dám để cho Thiên Đế bái tới bái thứ chín, trực tiếp ra tay cắt ngang.
Cho nên Ngụy Quân bái tế, đối với Đạo Tổ mà nói, là có lực sát thương.
Nhưng lực sát thương khẳng định không lớn bằng đối với tiểu thần khác.
Một chiêu này của Ngụy Quân dùng với thần phật khác, đó là bái ai kẻ đó chết. Đạo Tổ thì khác, Đạo Tổ đồng cấp với Thiên Đế, cho nên lực thừa nhận của hắn so ra mà nói thì mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng cũng chỉ là mạnh hơn rất nhiều, chứ không phải là miễn nhiễm.
Hơn nữa hiện tại, Đạo Tổ thương thế là thật, lại bị Thiên Đế cắt thành rất nhiều mảnh, Ngụy Quân vừa rồi cảm ứng được, khẳng định là linh thức trong phần thân thể nào đó.
So sánh với Thiên Đế chính quy như Ngụy Quân, đối phương là phía yếu thế.
Đánh là đánh không lại Ngụy Quân.
Hắn chỉ có thể trốn.
Sau đó lưu lại chuẩn bị ở sau, tranh thủ âm Ngụy Quân một phát.
Đối phương xuất hiện, đã bị Ngụy Quân cảm ứng được khí tức, phát hiện tung tích.
Vừa rồi Ngụy Quân ra tay, đối phương hoàn toàn cũng có thể tìm hiểu nguồn gốc tìm được hắn ở đâu.
Nhưng Ngụy Quân hoài nghi sư phụ tốt rất có khả năng đã sớm phát hiện tung tích của mình.
Đạo tàn hồn linh thức này, nói không chừng chỉ là đến tìm hiểu trước khi hành động, thậm chí che mắt mình.
Trang bị bọc thép mà trước đó Tứ hoàng tử đã xuất ra, sau lưng nhìn giống như là bút tích của lão sư tốt.
Một ít tình huống quỷ dị của Tây đại lục, ở Ngụy Quân thấy cũng thoát không được can hệ cùng lão sư tốt của mình.
Cho nên dưới tình huống bình thường, đối phương hẳn biết mình tồn tại mới đúng, lần này vì sao lại đột nhiên hạ phàm đến tặng đầu người?
Không lẽ lão sư tốt của mình hiện tại cũng giống như Bạch Khuynh Tâm, sinh ra nhân cách phân liệt, ký ức cũng không có liên hệ lẫn nhau?
Cái này thật đúng là vị tất không có khả năng, lúc trước thực lực Ẩn Bí Chi Chủ chỉ kém Đạo Tổ một đường, Đạo Tổ muốn ăn luôn Ẩn Bí Chi Chủ, thiếu chút nữa đã thành công. Ở trong quá trình này, Ẩn Bí Chi Chủ cũng cực lực phản kháng. Hơn nữa Thiên Đế chặn ngang một tay, làm cho Đạo Tổ tính kế cuối cùng thất bại.
Nếu nói Đạo Tổ ở trong một trận chiến nọ sinh ra di chứng gì, cái này hoàn toàn có thể giải thích thông.
Nhưng khả năng đối phương muốn che mắt mình cũng rất lớn.
Hiện tại nhân tố không biết rất nhiều, Ngụy Quân cũng không thể hoàn toàn phán đoán ra chân tướng.
Nhưng Ngụy Quân nghĩ rất đơn giản:
Quản hắn đang tính toán cái gì, chỉ cần ngươi dám giết chết ta, thì ngươi vẫn là lão sư tốt của ta.
Ngươi nếu không giết chết ta, ta sẽ giết chết ngươi.
Đơn giản hóa vấn đề phức tạp.
Ngụy Quân dao sắc chặt đay rối làm rõ suy nghĩ của bản thân.
Mà Ma Quân thì bị lời nói của Ngụy Quân làm cho trong đôi mắt nhỏ lóe ra nghi hoặc thật lớn.
"Ngụy Quân, mỗi một chữ ngươi nói ta đều hiểu, nhưng tổ hợp cùng một chỗ, ta sao lại nghe không hiểu chứ?"
"Không sao, ngươi chỉ là một con mèo cute, tác dụng của ngươi không phải nghe hiểu lời ta nói, mà là cute. Đến, ngoan, cute cái coi."
"Meo meo!"
Ma Quân không muốn khuất phục.
Nhưng trên tay Ngụy Quân xuất hiện một đoàn Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng ngà, làm cho Ma Quân không thể không khuất phục.
Mà thôi, cute thì cute đi.
Tiểu Ngụy Quân nghĩ bổn tọa là dựa vào cute mà sống, nhưng ở trong cảm nhận của bổn tọa, tiểu Ngụy Quân bất quá cũng chỉ là cục pin dự phòng của bổn tọa mà thôi.
Nhìn như là hắn xem ta thành sủng vật, trên thực tế vẫn là ta đang khống chế hắn.
Ma Quân hoàn thành tinh thần thắng lợi pháp.
Mà Thần Đao môn bên kia, Đao Thần toàn bộ khai hỏa hỏa lực, mượn dùng món quà mà đại nhân lưu cho hắn, rốt cuộc cũng giết ra một con đường máu, thoát đi Thần Đao môn.
Ở sau khi trả giá thật lớn, Đao Thần lựa chọn truyền tống về một cứ điểm bí mật không người biết mà Trần Già đã chuẩn bị cho hắn.
Lúc ấy Đao Thần là để ngừa vạn nhất, chưa từng nghĩ tới thật sự sẽ phát huy công dụng.
Nhưng hiện tại quả thật đã phát huy công dụng.
Đao Thần không khỏi cảm thấy may mắn.
Hoàn hảo, mình ở bên trong Liên minh người tu chân, còn cắm một cái đinh.