Kiêu hùng tranh phong, đều hiển thần thông (1)
Sau khi đầu sỏ tiếp nhận Nguyên Minh Chủ là kẻ địch cả đời của Càn đế, tất cả đều thả lỏng xuống.
Cơ Soái cũng cười nói: "Ngụy Quân nói cũng không sai, Nguyên Minh Chủ trước đây quả thật là kẻ địch lớn nhất của bệ hạ, hai người luôn luôn âm thầm đấu sức. Nói tới Nguyên Minh Chủ còn từng đáp ứng bệ hạ, nếu bệ hạ nguyện ý thi hành Cửu phẩm tiên tông chế, vậy bệ hạ chính là minh chủ đời tiếp theo của Liên minh người tu chân."
Lục Khiêm: "Nếu tính như vậy, bệ hạ còn thắng Nguyên Minh Chủ một bậc?"
Ngụy Quân trào phúng nói: "Chơi thì chơi, nháo thì nháo, đừng thực lấy Nguyên Minh Chủ mà đùa giỡn. Dạng như Càn đế thì đừng động tới Nguyên Minh Chủ là tốt nhất. Chúng ta phải coi rẻ kẻ địch ở trên chiến lược, coi trọng kẻ địch ở trên chiến thuật."
Ba đầu sỏ nhìn Ngụy Quân, tất cả đều không nói gì chống đỡ.
Nói tốt nói xấu tất cả đều để cho Ngụy Quân nói.
Bọn họ còn có thể nói cái gì?
Ngụy Quân cũng biết hắn làm như vậy, ba đầu sỏ khẳng định sẽ không nói gì.
Nhưng hắn không để ý.
Ngụy Quân nhìn về phía Lục Khiêm.
"Lục Ty trưởng, ta cảm thấy ngươi có một nơi đã nhầm đường."
"Là nơi nào?"
Đối với phán đoán của Ngụy Quân, Lục Khiêm vẫn thực tín nhiệm.
Hiện tại Ngụy Quân sớm đã không thể dùng tuổi để cân nhắc.
Bản thân hắn cũng là tín đồ trung thành của Ngụy Quân.
Ngụy Quân nói thẳng: "Thật ra ngươi muốn phân liệt Liên minh người tu chân, cũng không cần trước đặt Nguyên Minh Chủ thành quân xanh của chúng ta, có lẽ hắn cũng sẽ không thành chướng ngại của chúng ta."
"Cái này sao có khả năng?" Lục Khiêm lắc đầu nói: "Nguyên Minh Chủ là thuyền trưởng của chiếc thuyền lớn Liên minh người tu chân này, ai sẽ chủ động phân liệt giải tán đế quốc của mình chứ?"
Ngụy Quân: "Qua địa đồ (ý chỉ Gorbachev do trên đầu người này có vết bớt giống hình bản đồ nước Mỹ)."
Ba đầu sỏ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Lục Khiêm nghi hoặc hỏi: "Qua địa đồ là ai?"
"Một người chủ động giải tán đế quốc của mình, không quan trọng." Ngụy Quân nói gió nhẹ mây nhạt: "Lục Ty trưởng, quan trọng là Nguyên Minh Chủ, ngươi cảm thấy Nguyên Minh Chủ thật sự để ý tương lai lâu dài của Liên minh người tu chân sao?"
Lục Khiêm thấy Ngụy Quân mười phần chân thật, hắn sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên, bắt đầu chân thật suy xét vấn đề này của Ngụy Quân.
Hắn mơ hồ có chút rõ ràng ý tứ của Ngụy Quân.
"Ngụy đại nhân, ngươi là muốn nói, Nguyên Minh Chủ so với quan tâm tương lai Liên minh người tu chân, thì càng quan tâm thực lực tấn thăng của bản thân hơn, hắn xem ích lợi cá nhân nặng hơn nhiều so với lợi ích của Liên minh người tu chân."
Ngụy Quân gật đầu nói: "Đúng, đây là sự thật, sự thật không thể phủ nhận."
Ba đầu sỏ đối với cái này cũng không có ý kiến.
Dù sao Liên minh người tu chân từ trên cái tên đã có thể nghe ra được, đây là một liên minh, liên minh lấy ích lợi để kết hợp.
Nếu là liên minh, thì không thể có tín ngưỡng cao thượng gì, càng không có khả năng để cho bên trong liên minh hy sinh bản thân bởi vì liên minh.
Quốc gia có loại khả năng này.
Liên minh. . . khả năng quá nhỏ.
Ngụy Quân tiếp tục nói: "Cho nên ta vẫn cho rằng, thật ra ba người lợi hại hơn rất nhiều so với Nguyên Minh Chủ. Thời khắc mấu chốt, các ngươi đều có thể dâng ra tất cả, nhưng Nguyên Minh Chủ khẳng định sẽ không. Cho nên chúng ta không cần phải xem Nguyên Minh Chủ giả tưởng thành kẻ địch chúng ta phải đối kháng, trên thực tế hắn ngược lại có khả năng sẽ trợ giúp chúng ta."
Ba đầu sỏ đều là người thông minh, một điểm liền thấu.
Hạn chế bọn họ là tính cực hạn của lịch sử, Ngụy Quân là đứng ở độ cao lịch sử, cho nên kiến thức rộng rãi, ba đầu sỏ bị tầm mắt của bản thân cực hạn, cho nên có chút chỗ không thể nghĩ tới được.
Nhưng sau khi được Ngụy Quân mở ra một cánh cửa sổ, bọn họ lập tức có thể nhìn thấy thế giới mới.
Nhất là hiện tại.
Ba đầu sỏ nhất tề mắt sáng ngời.
Thượng Quan Thừa tướng kích động nói: "Không sai, Ngụy Quân nói là đúng. Nếu chúng ta có thể xuất ra một thứ gì có thể giúp Nguyên Minh Chủ tăng lên thực lực bản thân trong ngắn hạn, trả giá lại là kế hoạch phân liệt Liên minh người tu chân, Nguyên Minh Chủ hoàn toàn có khả năng sẽ trợ giúp chúng ta. Hắn theo đuổi là bản thân phi thăng, không phải để cho Liên minh người tu chân độc bá thiên hạ."
Cơ Soái bổ sung: "Chúng ta cũng không cần thiết phải ra tay, người tu hành cao tầng Liên minh người tu chân gặp vấn đề, bọn họ nhất định sẽ chuyển vấn đề ra ngoài hoặc xuống phía dưới. Hiện tại Đại Càn chúng ta không dễ chọc, Yêu đình lại càng không dễ chọc. Cho nên đối với bọn họ mà nói, áp bức tông môn trung nhỏ hầu như đã thành tất nhiên. Ở trên chuyện này, bọn họ vốn sẽ giúp chúng ta, chúng ta chỉ cần làm theo đà phát triển là đủ rồi."
Lục Khiêm tán đồng quan điểm của Thượng Quan Thừa tướng cùng Cơ Soái, hắn chỉ có một chút lo lắng: "Nguyên Minh Chủ dù sao vẫn là một kiêu hùng ánh mắt hơn người, hắn vị tất sẽ như thiển cận thế, làm chuyện uống rượu độc giải khát."
Ngụy Quân khẽ cười nói: "Dưới tình huống bình thường, xác thực sẽ không như vậy, Nguyên Minh Chủ trước đây cũng không có ngu xuẩn đến xuống tay đối với người một nhà. Nhưng trước khác nay khác, tình huống hiện tại không giống. Lục Ty trưởng, ngươi chớ quên, hiện tại thân thể Nguyên Minh Chủ xuất hiện vấn đề."
Lục Khiêm trầm ngâm một lát, chậm rãi gật gật đầu.
Chỉ số thông minh của Nguyên Minh Chủ, bọn họ đều không nghi ngờ.
Nhưng khi hắn gặp phải nguy hiểm, sẽ làm ra quyết định có lợi cho hắn, phán đoán này cũng không khó.