Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1100 - Chương 1100. Có Nội Gián, Lập Tức Ngừng Giao Dịch (4)

Chương 1100. Có nội gián, lập tức ngừng giao dịch (4) Chương 1100. Có nội gián, lập tức ngừng giao dịch (4)

Có nội gián, lập tức ngừng giao dịch (4)

Trong tình huống bình thường, Ưng Vương muốn khôi phục trạng thái cao nhất thể nào cũng phải cần ba đến năm năm, còn phải cần tài nguyên hỗ trợ của Yêu đình.

Nhưng nếu Ưng Vương dùng hồi nguyên đan của Liên minh người tu chân, thời gian hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh cao có lẽ sẽ sớm hơn một năm.

Đối với chiến lực hiện tại của hắn cũng sẽ nâng cao đáng kể.

Hồi nguyên đan của Liên minh người tu chân cũng là đan dược cực phẩm, nhân sĩ bình thường căn bản không có tư cách hưởng dụng.

Loại đan dược này có tác dụng thần kỳ, đặc biệt là đối với thần hồn và thân thể, có thể nói hoàn toàn phù hợp với tình huống hiện tại của Ưng Vương.

Khi xin Ưng Vương ra tay, Liên minh người tu chân đã thể hiện rồi đầy đủ thành ý.

Ưng Vương đương nhiên không có lý do từ chối.

Thiết lập hình tượng của hắn ở đó —— Phe chủ chiến kiên định của Yêu tộc.

Huống chi còn đã dùng hồi nguyên đan.

Nhưng mà sau khi tiễn sức giả của Liên minh người tu chân đi, Ưng Vương liền chìm vào trầm tư.

Giết Chu Phân Phương…

Trên lý thuyết thì không có vấn đề gì.

Nhưng Chu Phân Phương không phải dễ giết như vậy.

Cho dù người của Liên minh người tu chân nói sẽ có cao thủ khác phối hợp, nhưng chiến lực của Chu Phân Phương cơ bản đã chạm đến đỉnh của thế giới này. Hơn nữa thánh đạo bình đẳng của Chu Phân Phương, nếu thật sự liều mạng thì quả thật rất nguy hiểm.

Ưng Vương là phe chủ chiến không sai, nhưng hắn cũng không muốn liều cái mạng của mình.

Hơn nữa…

Hắn cũng muốn suy xét bên Đại hoàng tử.

Tốt xấu gì hắn với Đại Hoàng tử cũng có quan hệ sư đồ, Đại Hoàng tử không có phản bội hắn, còn tuân theo lời hứa lúc đầu, để cho hắn một lần nữa trở về Yêu đình, lần nữa giúp hắn lấy được cơ hội báo thù.

Với tư cách là sư phụ, hắn cũng không có lý do đi phản bội đồ đệ của mình.

Làm yêu quái cũng nên có đạo đức.

Trong giao hẹn của hắn và Đại Hoàng tử cũng có điều khoản liên hệ tin tức hỗ bang trợ lẫn nhau.

Nghĩ đến đây, Ưng Vương không hề chần chờ, trực tiếp liên hệ với Đại Hoàng tử, nói hết roàn bộ sự việc Liên minh người tu chân đến bái phỏng hắn xin hắn đi giết Chu Phân Phương cho Đại Hoàng tử.

Cuối cùng Ưng Vương cũng không quên nhắc nhở: "Căn cơ của ngươi ở Đại Càn quá mỏng, lại danh không chính ngôn không thuận. Mặc dù là thành công đăng cơ, nhưng ngôi vị hoàng đế cũng không vững vàng. Chu Phân Phương thì khác, thanh danh của cô ta trong thiên hạ cực cao, đã cứu rất nhiều mạng người, lại là Bán Thánh Nho gia. Nếu ngươi tạo mối quan hệ tốt đẹp với cô ta, để cho Chu Phân Phương nợ ngươi một nhân tình, vậy cục diện ngươi đang đối mặt sẽ được cải thiện hơn rất nhiều."

Cái gì gọi là lương sư?

Ưng Vương tự tin đầy mình.

Đại Hoàng tử rất cảm tạ.

"Cảm ơn sư phụ, chuyện này ta sẽ lập tức nói cho Chu Tế tửu, cũng sẽ để cho Chu Tế tửu nhận phần ân tình này của ngài." Đại Hoàng tử nói.

Ưng Vương trực tiếp từ chối: "Để cho nhận ân tình của ngươi là được rồi, bổn vương không cần."

"Lần nữa cảm ơn sư phụ."

Đại Hoàng tử rất vui mừng.

Mình quả là ở hiền gặp lành.

Bỏ ra chân tâm, cũng đổi lấy chân tâm.

Hắn tự làm mình cảm động.

Đương nhiên, hắn cũng không quên báo cho Ngụy Quân một tiếng.

Đại Hoàng tử không quen Chu Phân Phương, hắn cũng không thể tiết lộ cho Chu Phân Phương biết quan hệ giữa mình và Ưng Vương.

Cho nên, hắn cần Ngụy Quân làm người trung gian.

Một bên khác.

Phủ đệ Tứ hoàng tử.

Đỗ Uy lại đến bái phỏng Tứ hoàng tử.

"Lão Đỗ? Lâu ngày nhỉ! Ta còn tưởng rằng ngươi đã vứt bỏ ta rồi đấy.”

Tứ hoàng tử rất kinh ngạc vui mừng khi Đỗ Uy đến cửa bái phỏng.

Từ cuộc tranh bá thiên kiêu lần trước, hắn đã vơ vét Đỗ Uy rất nhiều thứ. Kể từ đó số lần Đỗ Uy tìm đến hắn giảm bớt rõ rệt.

Tứ hoàng tử buồn bã rất lâu.

Dù sao hắn vẫn có cảm tình với Đỗ Uy.

Hắn có thể quật khởi nhanh như vậy chính là nhờ đệ nhất công thần Đỗ Uy.

Hiện tại Đỗ Uy lại tới nữa, Tứ hoàng tử thiếu chút nữa đã khóc vì sung sướng.

Trong cuộc sống không thể đào mỏ, hắn mỗi ngày đều nhung nhớ Đỗ Uy.

Nhớ mãi không quên, cuối cùng đã có hồi đáp.

Cảm động.

Mà lần này Đỗ Uy đến đây đã mang đến tin tức khiến hắn càng thêm cảm động.

"Điện hạ, ta đã nhận được một tin tức tuyệt mật."

"Tin tức tuyệt mật?"

"Đúng, chuyện liên quan đến sự sống còn của một nhân vật đứng đầu Đại Càn." Đỗ Uy nói: "Nếu điện hạ ngài có thể nhận được tin tức này thì hãy lập tức thông báo cho người kia, như vậy ngươi sẽ có một cánh tay phải mạnh mẽ. Không chỉ ở phương diện thực lực, bao gồm cả thế lực, phe Tứ hoàng tử cũng sẽ quật khởi."

"Còn có loại chuyện tốt này?"

Đôi mắt Tứ hoàng tử sáng ngời, vội vàng nói: "Lão Đỗ, nói mau, rốt cuộc là tin tức tuyệt mật gì?"

Đỗ Uy cũng không nói cho Tứ hoàng tử ngay, mà là nhắc nhở: "Điện hạ, ngài không có quên lời hứa hẹn của chúng ta chứ?"

Tứ hoàng tử lập tức vỗ ngực cam đoan: "Đương nhiên không quên! Ta và Ngụy Quân không đội trời chung, điểm ấy lão Đỗ ngươi biết mà.

"Đáng tiếc Ngụy Quân hiện tại đang đắc thế, lại còn là Thái Sử công. Nếu ta không tiếp tục nâng cao bản thân thì cho dù muốn giúp các ngươi tiêu diệt Ngụy Quân, cũng hữu tâm vô lực."

Ngụ ý của Tứ hoàng tử—— phải thêm tiền.

Đỗ Uy nghe hiểu rồi.

Bình Luận (0)
Comment